Chương 3490 Theo Nếp Độ Các Huynh Đệ Phụ Thân Tiết Khoái Lạ
Nhưng với tuổi thọ vài vạn năm của mấy vị sư huynh, cũng không phải sống cho vui.
Thương nghị một tý đã có cách xử trí, là sẽ thay sư thu đồ!
Năm người bọn hắn, thay mặt sư phụ mình để thu nhận đồ đệ, nếu Diệp Chân sẵn lòng, sau khi thay sư thu đồ, Diệp Chân chính là tiểu sư đệ của bọn hắn.
Với kết quả này, Diệp Chân rất hài lòng.
Để năm vị sư huynh thay sư thu đồ, đây cũng là suy nghĩ của Diệp Chân.
Nếu năm vị còn nghĩ không nghĩ ra cách đó, Diệp Chân cũng định sẽ để bọn hắn nghĩ ra được.
Nếu trước mắt, chưa thể bại lộ thân phận là vị đệ tử thân truyền thứ chín của sư tôn Lục Ly, như vậy Diệp Chân lại đổi một cách thức khác gia nhập vào Ngũ Tiên Tông, rồi chầm chậm mưu toan sau.
Với đề nghị thay sư thu đồ này, năm người Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Liên Hắc, Lệnh Xiêm và Trang Ninh Băng đều cực kỳ hài lòng.
- Đã vậy, vậy lại chờ tùy ý mời vị trí sư tôn ra, bày nghi lễ Tông Môn xuống, sau khi chúng ta thay sư thu nhận Diệp Chân làm tiểu sư đệ xong, vậy Ngũ Tiên Tông chúng ta và ba quận Bắc Hải sẽ chân chính thành người một nhà!
- Chậm đã!
Diệp Chân đột nhiên đánh gãy mấy lời uyển chuyển kia của đại sư huynh phù Tô Tiếu, ánh mắt lướt qua mọi người, sau đó chợt hỏi nói:
- Xin hỏi mấy vị sư huynh, sau khi ta vào Ngũ Tiên Tông làm tiểu sư đệ, danh phận là có.
- Vậy, sẽ chưởng quản chức vụ gì?
- Chưởng quản chức vụ gì?
Tất cả năm người Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Liên Hắc, Lệnh Xiêm và Trang Ninh Băng đều thay nhau ngạc nhiên, hai mặt nhìn nhau, lúc nãy khi đáp ứng thay sư thu đồ, hình như bọn hắn cũng chưa nghĩ tới vấn đề này.
Ngay khi năm vị sư huynh sư tỷ ngạc nhiên lấy làm lạ, hai mặt nhìn nhau, Diệp Chân chỉ mới phát hiện, năm vị sư huynh Ngũ Tiên Tông này mạnh thì mạnh vậy, đầu óc cũng rất thanh tỉnh, nhưng không ngờ ở phương diện chính trị lại chậm hơn nửa nhịp.
Không sai, Diệp Chân là vì chính trị mới tính tới việc này!
Trừ mưu đồ của bản thân Diệp Chân ra, thật ra chuyện Diệp Chân gia nhập Ngũ Tiên Tông làm tiểu sư đệ bọn hắn, nếu giải quyết theo tình thì chỉ là một lần giao dịch chính trị mà thôi.
Nhưng năm vị sư huynh sư tỷ này lại chỉ cân nhắc việc thay sư thu đồ, không hề cân nhắc tới chuyện sau khi Diệp Chân vào Ngũ Tiên Tông sẽ phải ổn định Diệp Chân như thế nào!
Mà đợi khi Diệp Chân nói mới phát hiện đây là một chuyện rất lớn.
Để sau khi Diệp Chân tiến vào một trong năm tông tham gia quản lý, đây rõ ràng là chuyện không thể.
Bất kỳ một người nào trong năm người cũng không sẵn lòng để Diệp Chân gia nhập vào các Tông khác.
Dù là Diệp Chân gia nhập vào bất kỳ đâu thì đều sẽ đại diện cho việc lực lượng trong Ngũ Tiên Tông sẽ bị xáo trộn lần nữa, sẽ để cho một tông được hắn gia nhập đó độc quyền tất cả.
Hơn nữa, ai cũng sẽ không chào mừng Diệp Chân gia nhập vào một Tông nào của bản thân.
Nguyên nhân rất đơn giản, Diệp Chân có sức mạnh, lại cường thế như vậy, một khi gia nhập một tông khẳng định sẽ xảy ra chuyện tranh thực quyền, còn không phải bình thường tranh, sẽ làm suy yếu khả năng khống chế lực lượng của tông của bản thân bọn hắn.
Nhất là sau khi bọn hắn thay sư thu đồ, ở trong Tông, Diệp Chân sẽ có địa vị và danh vọng bằng với bọn hắn, nói không chừng còn sẽ phân chia lợi ích nội bộ.
Loại tình huống này làm năm người Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Lệnh Xiêm, Liên Hắc, Trang Ninh Băng cũng có hơi không biết làm sao, cũng không biết nên bố trí Diệp Chân thế nào.
Năm người bí mật truyền âm bằng thần hồn cho nhau, thảo luận thật lâu, cũng vẫn chưa ra được kết quả nào phù hợp.
Ai cũng không sẵn lòng cho các Tông khác mượn lực Diệp Chân mà lớn mạnh lên, nhưng ngược lại, cũng không ai chịu đi phân quyền cho người vô cùng cường thế như Diệp Chân này.
Cho nên, không có cách nào bố trí Diệp Chân cho ổn thỏa.
Nhưng nói đi thì nói lại, lấy thân phận địa vị và thực lực của Diệp Chân, sau khi năm người bọn hắn thay sư thu đồ, rồi để Diệp Chân gia nhập vào Ngũ Tiên Tông, cho Diệp Chân một hư danh, bọn hắn thì hưởng thụ các loại ảnh hưởng và chỗ tốt sau khi Diệp Chân gia nhập Ngũ Tiên Tông, ngẫm lại đều thấy là không thể.
Lần này, năm người đều đã khá mất bình tĩnh, chuyện này thật sự khó giải quyết.
Nhưng vài vạn năm này cũng không phải sống uổng phí, đại sư huynh Phù Tô cười cười, sau đó nhìn về phía Diệp Chân:
- Diệp sư đệ, không biết ngươi muốn hướng tới chức vụ gì?
- Lại hoặc là, sau khi Diệp sư đệ gia nhập vào Ngũ Tiên Tông ta thì muốn làm cái gì đây?
Dạo qua một vòng, năm người sư huynh đệ lại vứt vấn đề khó khăn này về cho Diệp Chân.
Diệp Chân đã chủ động đề chuyện này ra, có lẽ đã có ý định.
Mặc dù nghi thức thay sư thu đồ còn chưa làm, nhưng cách xưng hô sư đệ này đã gọi rất quen thuộc rồi.
Không vì gì khác, cả trong ngoài Ngũ Tiên Tông, dù ai cũng không thể từ chối chỗ tốt khổng lồ từ một Trấn Quốc Công Đại Chu, chủ nhân của ba quận Bắc Hải, điện chủ Hỏa Linh Điện Tổ Thần Điện, danh tướng đứng đầu thiên hạ, chủ nhân Bắc Hải trong bàn tay cầm Bắc Hải Long Quân ấn tỉ, Diệp Chân.
Lúc này, Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên cũng mở miệng:
- Nếu Diệp sư đệ có ý muốn mở thêm tông mới trong Ngũ Tiên Tông ta thì cũng không phải là không thể, về nhân lực và vật tư, chúng ta đều có thể ủng hộ.
Đây là thật sớm đã bắt đầu lôi kéo người ta.
Mở một tông mới, đây là một phương án duy nhất có thể tiếp nhận mà bọn hắn vừa thương nghị được.
Mở một tông mới, mặt ngoài thì Diệp Chân có thể có địa vị ngang với bọn họ, nhưng trên thực tế, mở một tông, Diệp Chân bên này lại chưa có Công Pháp hoàn chỉnh, tất cả đều cần lập ra cái mới, ngược lại sẽ không tạo ra uy hiếp cho bọn hắn.
Lúc này, Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên trực tiếp ra lời lấy lòng, là muốn kiên định mà cột Diệp Chân vào cùng trận doanh với hắn đại sư huynh Phù Tô.
Nhưng Diệp Chân lại trực tiếp từ chối rất sảng khoái.
- Mở một tông mới sao?
Diệp Chân lắc đầu:
- Cảm ơn ý tốt của Lãnh sư huynh, nhưng ta cũng không có ý đó. Chuyện mở một tông mới, công việc phải nói là thiên đầu vạn tự, hiện tại ta vốn không có nhiều thời gian và tinh lực như vậy.
- Quan trọng nhất là, trong tay ta còn chưa có võ đạo truyền thừa hoàn chỉnh để mở một tông mới.
- Hơn nữa, nếu ta mở một tông mới, vậy chẳng phải Ngũ Tiên Tông cũng phải đổi tên thành Lục Tiên Tông rồi sao?
Lời này của Diệp Chân làm cho Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Lệnh Xiêm, Liên Hắc, Trang Ninh Băng đều âm thầm cười lên.