← Quay lại trang sách

Chương 3558 Đa Mưu Túc Trí

Diệp Chân tiểu tử này lại có Thời Gian Pháp Tắc, còn giấu ở sâu như thế, tình báo này quá quan trọn, nhất định phải báo cáo.

Cho nên hắn thật sự muốn rút lui.

Nhưng giờ này khắc này, ba người Bình Tự Trân lại bị Diệp Chân vây khốn ngược lại.

Đương nhiên, chỉ là một lồng giam không gian do không gian Linh Bảo tạo ra nên Thánh tế Bình Tự Trân tự nhiên không sợ.

Dựa vào thực lực Tạo Hóa Thần Tướng của hắn, hắn tự tin tuyệt đối có thể trong thời gian ngắn nhất phá vỡ lồng giam này.

Về phần hai vị Thánh tế có cấp độ Tạo Hóa Thần Nhân kia, dù trong đó có một tên đã mất đi thân thể, lúc này, đều đi theo sau lưng Bình Tự Trân, vì bọn hắn biết rõ, Tạo Hóa Thần Tướng Bình Tự Trân sẽ dẫn bọn hắn rời đi.

Nhưng ngay khi sau lưng Diệp Chân bỗng xuất hiện bốn dáng người tay cầm cây cung khổng lồ lại làm cho con ngươi của Bình Tự Trân bất ngờ co rụt lại, hô hấp đều dồn dập lên.

Khi bốn vị Nam Man Chiến Linh tay cầm Lạc Nhật thần cung xuất hiện trong nháy mắt, Bình Tự Trân trước tiên xông về phía lồng giam không gian.

Lúc hắn bỏ chạy, xung quang thân hắn phun ra các loại ngọn lửa với nhiều màu sắc khác nhau, ý muốn ngay đầu tiên phá vỡ không gian này.

Bởi vì Bình Tự Trân biết rất rõ, một khi bốn vị Nam Man thần xạ dưới quyền Diệp Chân bắt đầu bắn chụm, hắn tuyệt đối không có bất cứ đường sống nào.

Dù hắn cũng không nhận ra Diệp Chân, nhưng những ngày qua, chiến lực với chiến tích Diệp Chân cùng bốn tên Nam Man thần xạ dưới trướng tiểu tử này lại như sấm bên tai!

Chớ nói chi là hôm nay hắn ngoài ý muốn phát hiện, tiểu tử này vậy mà lại có Thời Gian Pháp Tắc trong truyền thuyết!

Cho nên, Bình Tự Trân biết rất rõ, đường sống của hắn ở đâu.

Hôm nay, nếu hắn muốn sống sót chính là phá vỡ lồng giam do Diệp Chân tạo ra, hắn có thể chạy thoát!

Hai vị Tạo Hóa Thần Nhân khác là hạng người cay độc, cùng nhau chạy theo sau lưng Tạo Hóa Thần Tướng Bình Tự Trân.

Khi vị Thánh tế này thôi động lực lượng toàn thân, hóa ra hỏa thú cố gắng đụng vào không gian Diệp Chân bày ra.

Nhưng cảnh tượng lồng giam không gian bị va chạm vỡ nát trong ý nghĩ lại không có xuất hiện, tất cả ngọn lửa quanh thân Bình Tự Trân đều biến thành một bức tường.

Vì trước đó va chạm vào không gian lồng giam nhưng không có đường thoát ra, nên đã biến thành một bức tường.

Huyết sắc trên mặt của vị Tạo Hóa Thần Tướng này chớp mắt biến mất, chỉ còn lại một màu trắng bệch.

- Đây không thể nào, chỉ cần là dưới Hậu Thiên Linh Bảo, cũng đỡ không nổi.......

Nói đến đây, thần sắc Bình Tự Trân run lên:

- Chẳng lẽ là Tiên Thiên.......

Vù!

Tiếng xé gió thê lương do Lạc Nhật thần xạ bắn ra vang lên.

Hai tên Thánh tế có cảnh giới Tạo Hóa Thần Nhân, không có bất kỳ huyền niệm gì bị bắn giết tại chỗ.

Mặc dù tuyệt vọng, nhưng Bình Tự Trân vẫn không tình nguyện thúc thủ chịu trói, vẫn sử dụng tất cả vốn liếng ứng phó lấy.

Chỉ là ở trong lồng giam này, hắn muốn né tránh Lạc Nhật thần xạ đều thành một loại hi vọng xa vời, chỉ có thể đón đỡ.

Chỉ mới một vòng bắn chụm, mấy món phòng ngự chí bảo và thân thể bên ngoài của Bình Tự Trân đã bị lần lượt bắn nổ, chỉ có nguyên thần chạy thoát.

- Huyền Hoàng Đạo Tổ!

Bình Tự Trân phản ứng rất nhanh, khoảng khắc nhục thân bị đốt cháy trong nháy mắt, đã cuồng hô lên tên của Đạo Tổ.

Tất nhiên muốn chết, trốn không thoát, vậy thì nếm thử phong thần sau khi chết, không chừng lại là một con đường khác hoàn toàn mới.

Nhưng, kế tiếp giữa trời đất vẫn vô cùng yên tĩnh, làm cho Bình Tự Trân càng thêm tuyệt vọng.

Những ngày qua, bọn hắn đã sớm tận mắt thấy những người khác lúc mất mạng hô to tên của Đạo Tổ, chỉ cần hô to tên của Đạo Tổ, giữa thiên địa sẽ bất ngờ xuất hiện một vệt sáng màu vàng, chớp mắt mang người đi.

Nhưng bây giờ, Bình Tự Trân hô mấy tiếng, ngay cả cái bóng của vệt sáng màu vàng kim đều không nhìn thấy.

- Vô dụng!

Diệp Chân lắc đầu, vung tay lên, lôi đình bắn xuống về hướng vị Thánh tế còn lại này, Tiểu Yêu cũng hóa ra vô số tia sáng màu xanh vọt ra.

Bình Tự Trân là một Tạo Hóa Thần Tướng, sức mạnh Thiên Địa Pháp Tắc ẩn trong cơ thể hắn mà những năm qua hắn lĩnh hội được, hiện tại vẫn có chút tác dụng với Diệp Chân.

Hắn lại la hoảng lên:

- Diệp chân, ngươi không thể giết ta!

- Ta là thân tín của Đại Thủ Tế! Ngươi giết ta, Đại Thủ Tế nhất định sẽ không bỏ qua ngươi.......

- Không giết có thể buông tha ta sao?

Diệp Chân cười nhạo:

- Đã phái ra đội hình như vậy, giết hay không giết ngươi, không có gì khác biệt.

- Không, ta biết.......

Bình Tự Trân hốt hoảng nhìn trái ngó phải, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện:

- Ta biết, ta biết tại sao Đại Thủ Tế muốn đối phó ngươi!

- Bởi vì cái chết của Đông Phương Ngư, ta có hiềm nghi lớn nhất?

Diệp Chân cười lạnh, Bình Tự Trân ngạc nhiên vạn phần:

- Làm sao ngươi biết......

Lúc kinh hô, vô số tia sáng màu xanh vọt vào trong nguyên thần cường đại của hắn, sau đó, Tiểu Yêu thúc giục Thôn Phệ Thần Thông.

Cùng một khắc, một chùm ánh lửa nổ tung, Diệp Chân hủy đi tất cả khí tức, tiếp theo biến mất, hắn muốn hỏi Diệp Chân làm sao biết, thật ra việc này rất đơn giản.

Khi giết chết Đông Phương Ngư, Diệp Chân biết, Đông Phương Ti Thần nhất định sẽ hoài nghi đến trên người hắn.

Bởi vì cái chết của Đông Phương Ngư vẫn còn nhiều điểm khó hiểu, chết không có dấu vết, không có động tĩnh.

Mà chỉ Đông Phương Ti Thần cẩn thận điều tra, sẽ phát hiện chuyện Đông Phương Ngư hố Diệp Chân trên chiến trường kia, cả đám Thánh tế đi theo đều vô cùng chanh chua, đều nhìn ra chuyện này.

Nếu từ chuyện này phân tích ra, Diệp Chân có động cơ chém giết Đông Phương Ngư, có một chút hiềm nghi.

Nhưng hắn chỉ dính một chút hiềm nghi mà thôi.

Diệp Chân cảm thấy, chỉ dựa vào một chút hiềm nghi này, Đông Dương Ti Thần không cách nào nhận định Đông Phương Ngư là hắn giết.

Còn nữa, chuyện này vẫn là Đông Phương Ngư chủ động trêu chọc Diệp Chân, Đông Dương Ti Thần không có quá nhiều lý do hoài nghi hắn.

Đương nhiên sẽ không tới đối phó Diệp Chân.

Nhưng bây giờ, Diệp Chân phát hiện hắn sai, sai quá bất hợp lí.

Hắn đánh giá thấp sự tàn nhẫn với quyết định sát phạt của Đông Phương Ti Thần, không chỉ đánh giá thấp một điểm nửa điểm.

Nói thật, Đông Phương Ti Thần không hổ là Thánh tế truyền kỳ, chỉ dựa vào một ít tình báo đã cho rằng Diệp Chân là hung thủ giết người, ngang tàng hạ thủ, còn sắp xếp một vòng tiếp một vòng trận thế trả thù như thế.

Nói thật, đến bây giờ, hắn nghĩ lại vẫn có chút sợ hãi.

Nếu không phải vị Thánh tế đi ở sau lưng Diệp Chân, làm cho hắn theo bản dâng lên mấy phần đề phòng, chỉ sợ hắn đã trở thành quỷ dưới đao của Tạo Hóa Thần Tướng Bình Tự Trân!

Nếu không phải Diệp Chân biết Thời Gian Pháp Tắc, lại có Thái Dương Chân Hỏa phòng thân, dù hắn đề phòng cũng không có hậu chiêu, lúc này vẫn như cũ vẫn là quỷ dưới đao của Bình Tự Trân.

Mà trước đó, hắn vậy mà không có phát hiện chút dị thường nào, toàn bộ đều thuận lý thành chương, không thể bình thường hơn được.

Thế cục này thật có thể nói là đa mưu túc trí trận thế tất sát!

Đông Phương Ti Thần là một đối thủ tàn nhẫn quả quyết nhất Diệp Chân từng gặp được.

Hắn cảm thấy, hắn nhất định phải một lần nữa quan sát kỹ đối thủ này, thay đổi kế hoạch, nếu không, hắn sẽ ăn thiệt thòi lớn!