Chương 3561 Đế Vương Chi Thuật
Theo luật của Tổ Thần Điện, thời gian chiến tranh, người nào không có lệnh mà tự ý rời khỏi sẽ coi như tội phản quốc!
Dương Thiệt Chính cao giọng nói.
- Coi như tội phản quốc?
Diệp Chân cười lạnh:
- Xem ra Đại Thủ Tế và ngươi vì nghĩ muốn thu thập ta, thật sự là không quan tâm sự an nguy của Đại Chu đúng không?
- Ở trước mặt đại thế, lực lượng cá nhân giống như sâu kiến, tình thế Trường Lăng quận nguy hiểm, Đại Thủ Tế sẽ tự có sắp xếp. Mà lão phu chấp chưởng hình luật Tổ Thần Điện, nếu bất cứ người nào dám làm trái luật, lão phu tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Dương Thiệt Chính một mặt chính nghĩa nghiêm trang nói.
Nghe vậy, Diệp Chân cười lạnh:
- Xem ra các ngươi đã quyết tâm không để ta rời khỏi, muốn lưu ta ở nơi này tiếp tục mưu đồ.
Đối với chuyện này, Nhị Thủ Tế Dương Thiệt Chính chỉ nhếch miệng mỉm cười, không nói thêm gì nữa, vừa là ngầm thừa nhận, cũng vừa không thừa nhận.
- Nhưng, ta hết lần này tới lần khác không để các ngươi toại nguyện!
Nhị Thủ Tế Dương Thiệt Chính chắ tay sau lưng, tự tin nói:
- Ngươi tùy ý, nếu có thể!
Không có Đại Thủ Tế cho phép, Diệp Chân muốn rời khỏi đại quân Thánh Tế chính là mơ mộng hão huyền!
Ngay lúc này, một phù tấn từ trên trời giáng xuống, nhìn thấy nội dung phù tấn, sắc mặt của Nhị Thủ Tế Dương Thiệt Chính đột ngột biến đổi.
- Thiên sứ?
Sau khi nghi hoặc, Nhị Thủ Tế Dương Thiệt Chính đi ra khỏi nghị sự đại điện tạm thời, đột nhiên vang lên tiếng huyên quát:
- Thánh chỉ đến, Tổ Thần Điện Nhị Thủ Tế Dương Thiệt Chính, Tổ Thần Điện điện chủ Hỏa Linh Điện Diệp Chân tiếp chỉ!
Vẻ mặt của Nhị Thủ Tế Dương Thiệt Chính đột nhiên trở nên vạn phần ngạc nhiên, không cần đi ra, hắn trên cơ bản đã đoán được nội dung thánh chỉ này.
Một trận này trận, hắn thua.
Hắn và Đại Thủ Tế Đông Dương Ti Thần đều bại bởi Diệp Chân.
Ánh mắt của Dương Thiệt Chính nhìn về phía Diệp Chân trở nên có chút phức tạp, cũng mang lên một chút đắng chát, chỉ có thể theo Diệp Chân đi ra khỏi nghị sự đại điện, tiếp nhận thánh chỉ.
Làm Thánh Tế, ảnh hưởng của hoàng quyền đối với bọn hắn đã biến đến mức rất thấp, cho dù là thánh chỉ, làm Thánh Tế cũng chỉ cần chắp tay chào, nghe tuyên là được.
Nhưng, loại lực ảnh hưởng rất thấp này chỉ tùy vào Thánh Tế đó là ai, thật ra, ảnh hưởng của thánh chỉ đối với quần thể Thánh Tế này vẫn rất cường đại.
Bởi vì cuối cùng, nhóm Thánh Tế vẫn là thuộc về Tổ Thần Điện, Tổ Thần Điện lại thuộc về Đại Chu, lúc này cũng đang chiến vì Đại Chu?
Thánh Tế Tổ Thần Điện bất tuân thánh chỉ, chuyện này có ý nghĩa gì?
Hơn nữa, cho dù Nhị Thủ Tế Dương Thiệt Chính muốn không tiếp thánh chỉ thì cũng không có cách nào.
Đối với tuân theo thánh chỉ của Đại Chu đã khắc họa đến trong xương cốt vô số Thánh Tế từ nhỏ đến lớn, từ cấp thấp đến cấp cao của Tổ Thần Điện.
Nhất là loại thánh chỉ điều động nhân viên nhằm vào an nguy của quốc gia này.
Nếu Dương Thiệt Chính dám công khai từ chối, như vậy Diệp Chân dám đảm bảo, từ sau một khắc này, Dương Thiệt Chính sẽ mất đi quyền chỉ huy đối với đám đại quân Thánh Tế này.
Thánh chỉ đại biểu cho quyền uy tối cao của Đại Chu, đại quân Thánh Tế của Tổ Thần Điện cũng không ngoại lệ.
Mà nội dung của thánh chỉ này cũng nói rất rõ ràng, Ma Tộc Ma Thần tập kích Trường Lăng quận quy mô lớn, yêu cầu Trấn Quốc Công Diệp Chân ngay lập tức trở về trấn thủ, triệu tập quân lực, nhất định phải giữ vững Trường Lăng quận, tuyệt đối không thể để Ma Tộc Ma Thần và đại quân đột phá Trường Lăng quận, tiến công Đông Bắc.
Nhị Thủ Tế Dương Thiệt Chính không có bất kỳ khả năng từ chối.
- Dương Đại Thủ Tế, như vậy cáo từ, phiền ngươi chuyển cáo Đại Thủ Tế một tiếng!
Nhận lấy thánh chỉ, Diệp Chân hơi chắp tay về phía Dương Thiệt Chính, sau đó nghênh ngang rời khỏi, chớp mắt đã trốn xa.
Cho dù Nhị Thủ Tế Dương Thiệt Chính vô cùng có hàm dưỡng thì lúc này sắc mặt cũng biến thành vô cùng khó coi, một đám Thánh Tế xung quanh nhìn ra một chút dị thường, lại cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Mấy hơi sau, trong đại điện thủ tế ở xa Lạc Ấp Tổ Thần Điện phát ra một tiếng đập bàn ầm ầm.
Tế Vệ gác cổn vội vàng vọt vào, chỉ thấy điều án trước mặt Đại Thủ Tế Đông Dương Ti Thần đã biến thành bột phấn. Lúc này, gương mặt Đại Thủ Tế Đông Dương Ti Thần trở nên xanh xám.
Ngay vừa rồi, Đại Thủ Tế Đông Dương Ti Thần đã nhận được tin tức, Diệp Chân rời khỏi đại quân Thánh Tế, còn danh chính ngôn thuận rời khỏi.
Chuyện này làm cho Đại Thủ Tế hắn tức giận không nhẹ.
Chỉ trong chốc lát này, hắn đã tưởng tượng ra rất nhiều kế hoạch, không ít kế hoạch nhằm vào Diệp Chân, bao gồm kế hoạch đào móc bí mật sau lưng Diệp Chân, thậm chí không đến mấy ngày nữa là có thể áp dụng.
Nhưng tiền đề của tất cả những chuyện này là Diệp Chân vẫn ở trong đại quân Thánh Tế.
Một khi Diệp Chân rời khỏi đại quân Thánh Tế, những này kế hoạch của hắn sẽ cực kỳ khó áp dụng.
Đáng tiếc, một đạo thánh chỉ đã làm cho hắn công thua thiệt một quỹ.
Nói thật, từ một khắc vừa nhận được tin tức này, Đại Thủ Tế Đông Dương Ti Thần đã có một loại ý nghĩ muốn xông vào Hoàng Cung, chỉ mặt mắng Cơ Ngao là hôn quân.
Lấy thân phận của hắn, ở trong hoàng cung, cho dù có mắng Cơ Ngao phun máu chó thì tân quân Cơ Ngao cũng không dám nói nửa chữ không.
Nhưng thánh chỉ này, cho dù là hắn thì cũng không làm trái được.
Mắng tân quân Cơ Ngao, hắn mắng là bản nhân Cơ Ngao, mà thánh chỉ sau khi đóng dấu của Trấn Quốc Càn Khôn Tỳ sẽ đại biểu cho Đại Chu!
Một vòng giao phong này, hắn bại hoàn toàn!
Trong lòng Đại Thủ Tế Đông Dương Ti Thần phẫn nộ như thế nào, có thể nghĩ.
Cùng thời khắc đó, trong Đông Lai Các của Lạc Ấp Hoàng Cung, sau khi vẫy lui tất cả mọi người, bao gồm Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải, tân quân Cơ Ngao lại một lần nữa thương nghị với tàn hồn của phụ hoàng hắn - cũng chính là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.
- Phụ hoàng, theo như chuyện này thì, chỉ sợ vị Thánh Tế truyền kỳ Đông Dương Ti Thần này tư tâm rất nặng.
Cơ Ngao nói.
- Thế gian này, ai không có tư tâm? Mấu chốt phải xem điều khiển thế nào.
Tàn hồn của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đáp.