← Quay lại trang sách

Chương 3571 Minh Chính Điển Hình

Hôm nay, cũng là lần đầu tiên của Ngũ Tiên Tông hành hình đệ tử trước mặt mọi người, từng người đến xem náo nhiệt, chỉ muốn xem kết quả cuối cùng.

Rất nhiều đệ tử thông minh thấy rõ, chuyện này sẽ ảnh hưởng đến cơ cấu quyền lực của Ngũ Tiên Tông.

Nhưng chuyện số đông đệ tử quan tâm nhất vẫn là lợi ích của bản thân.

Muốn biết Diệp Chân là Thái Thượng Pháp Đường có thể tìm về cho bọn hắn một cái công đạo hay không, không nói đến chuyện trước đó bọn hắn bị cắt xén, chỉ cầu về sau được đối đãi công bằng thì tốt.

Lúc này, khi Ngưu Nhị kết thúc hành hình, hiện trường càng thêm yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn Thái Thượng Pháp Đường Diệp Chân muốn biết tiếp theo hắn sẽ làm như thế nào.

- Bẩm Thái Thượng, hành hình đã kết thúc.

Ngưu Nhị lớn tiếng bẩm báo.

Diệp Chân liếc mắt nhìn Uông Thiên Thụy vẫn còn đang rên thảm nằm dưới đất, từ từ nếm một ngụm trà, mới quát khẽ:

- Đệ tử giám hình ở đâu?

Ngưu Nhị ngơ ngác một chút, lại có khác một bên giám hình đệ tử ứng thanh.

- Vừa mới hành hình, có vấn đề gì không?

- Bẩm Thái Thượng, không có vấn đề!

- Uông Thiên Thụy kia có vấn đề khác?

Đệ tử giám hình đáp lại, liếc mắt nhìn hai phía, lại liếc mắt nhìn Diệp Chân, có chút do dự, ánh mắt trở nên hoảng sợ, hắn đã ý thức được cái gì.

- Bẩm Thái Thượng, vừa mới trong quá trình hành hình, Đại chấp sự Kim Ngọc Đường Uông Thiên Thụy lại xúc phạm mấy hình luật tông ta!

- Nói!

Diệp Chân gào to một tiếng, làm cho đệ tử bốn phương tám hướng đang vây xem bỗng có một loại cảm giác da đầu tê dại, còn muốn tính sổ, đây là muốn chỉnh chết Uông Thiên Thụy.

- Bẩm Thái Thượng, đầu tiên, đệ tử chấp pháp Hình đường kháng cự, nhục mạ đồng môn.

- Thứ hai, trước mặt mọi người nhục mạ sư trưởng, có suy nghĩ khi sư diệt tổ.

- Thứ ba, trong lòng còn có oán hận.......

.......

Dù cho ấp a ấp úng, đệ tử giám hình Ngũ Tiên Tông vẫn như cũ liệt kê ra năm tội danh của Uông Thiên Thụy, làm cho đông đảo đệ tử vây xem rất ngạc nhiên, cũng làm cho Uông Thiên Thụy vừa mới chịu hình phạt xong, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại cảm giác không ổn.

Hắn cảm giác Diệp Chân đã biết sự thật.

So sánh với trước đó, roi hình chỉ xem là khởi màn.

Quả nhiên, âm thanh của Diệp Chân vang lên lần nữa:

- Ngưu Nhị, năm tội này, bên trong hình luật Ngũ Tiên Tông ta, xử trí như thế nào?

- Bẩm Thái Thượng, theo hình luật Ngũ Tiên Tông ta, trong năm tội danh này, tội danh đơn giản nhất, còn nhiều lần phạm tội, nhẹ nhất quất ba trăm roi, nặng nhất phế bỏ tu vi, trục xuất tông môn.

- Mà Uông Thiên Thụy đồng thời phạm năm tội, nếu xử năm tội cùng lúc, theo luật, xử chết tại chỗ, răn đe.

Lời Ngưu Nhị nói như một đạo sấm sét, đánh vào trong lòng tất cả mọi người, mọi người đều không nghĩ tới, tình thế lại nghiêm trọng đến trình độ này.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, lời của Diệp Chân lại giống như long trời lở đất, lần nữa làm cho đám đông mơ màng.

- Nếu luật đã qui định như vậy, còn sửng sốt làm cái gì? Hành hình!

Dù cho là Ngưu Nhị, lúc này cũng cảm thấy đại nhân nhà mình trở nên tàn nhẫn khiếp sợ, đây chính là một vị Tạo Hóa Thần Nhân, lại muốn đánh chết ở trước mặt mọi người.

Thủ đoạn này!

Yết hầu của Ngưu Nhị di chuyển một chút, nuốt xuống một ngụm nước miếng, lấy ra một phong ngọc phù màu đỏ được đặc chế, thần niệm dao động, sau khi có đầy đủ tất cả văn thư, liền đưa cho Diệp Chân:

- Thái Thượng, nếu muốn xử trảm đệ tử, cần Thái Thượng ký tên.

Diệp Chân tùy ý tiếp nhận, thần niệm hơi lướt một cái, liền ném ra ngoài.

- Hành hình ngay tại chỗ!

Vô số đệ tử Ngũ Tiên Tông ở trong Hình đường không dám nhận lệnh, cuối cùng vẫn là Ngưu Nhị mang theo Tuần tra Thần tướng dưới trướng hắn gia nhập Ngũ Tiên Tông nhận lệnh, cầm chấp pháp khí, muốn hành hình.

Uông Thiên Thụy choáng váng, dùng hết tất cả sức mạnh đều phản kháng đứng lên.

Nhưng dù hắn trong trạng thái toàn thịnh, Diệp Chân thi triển bí phấn ở trên người hắn, trói chặt hắn đều giãy không ra, chớ nói chi là bây giờ, trạng thái của hắn đang bị trọng thương.

Dưới sự kinh hoảng, hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

- Trường Tôn đường chủ, cứu ta, mau cứu ta!

- Trường Tôn đường chủ!

Ánh mắt của Diệp Chân híp lại, Ngưu Nhị hét lớn lên:

- Hành hình!

Cũng vào lúc này, một đường sáng màu vàng, đột nhiên nổ ra từ trên bầu trời, sét đánh đồng dạng bổ về phía Ngưu Nhị đang muốn hành hình.

Nhìn trận thế kia, lại có ý muốn chém giết Ngưu Nhị.

- Làm việc gì cũng nên chừa đường lui cho mình, Diệp Thái Thượng, đừng quá đáng!

m thanh của Đường chủ Kim Ngọc Đường Trường Tôn Hàn vang lên trên bầu trời.

- Ầm!

Diệp Chân cũng không trả lời, mà trước tiên cứu Ngưu Nhị, Ngưu Nhị tuyệt đối không thể nào đón lấy một kích này.

Nhưng, theo Diệp Chân khẽ quát, đạo ánh sáng này khẽ run lên, cũng không có tán đi.

Trong lòng của hắn nhẹ nhàng khẽ động, tạo nghệ Thiên Địa Pháp Tắc của Trường Tôn Hàn cũng không yếu.

- Lên!

Một chữ này, Diệp Chân khẽ nói trong lòng, trong chớp mắt, nguyên khí hệ Thủy giữa trời đất run lên bần bật, một dòng nước bỗng xuất hiện phía trên đỉnh đầu Ngưu Nhị cách ba mét.

Phịch một tiếng nhẹ vang lên, hai đoàn quang hoa đồng thời tiêu tan.

Đường chủ Kim Ngọc Đường Trường Tôn Hàn vừa mới xuất hiện, nhìn thấy màn này, con ngươi hơi hơi co rút.

Cùng một khắc, Uông Thiên Thụy giống như thấy được cứu tinh, kêu to lên.

Diệp Chân nhìn chằm chằm Ngưu Nhị một cái, khẽ ngẩng đầu, nhìn về phía Trường Tôn Hàn đang ẩn trong bầu trời bỗng xuất hiện.

Ngưu Nhị lập tức biết ý của Diệp Chân, hình đao trong lòng bàn tay lần nữa vung lên.

Uông Thiên Thụy hoảng hốt, Trường Tôn Hàn lại là hét to:

- Ngươi dám!

Khí tức Tạo Hóa Thần Nhân quanh thân Trường Tôn Hàn bỗng nhiên tăng lên tới cực hạn, đây là muốn liều lĩnh cứu người!

- Có gì không dám?

Giương một tay lên, một vệt sáng màu vàng kim bay ra, chớp mắt hóa thành một đầu Thái Cổ Kim Ô cháy rực lửa, từ trên cao nhìn chăm chú Trường Tôn Hàn.

Trường Tôn Hàn cũng không sợ Thái Cổ Kim Ô này, nhưng trong miệng nó phun ra Thái Dương Chân Hỏa, lại làm cho tay chân của hắn lạnh buốt, thậm chí động cũng không dám động.

Hắn là một Tạo Hóa Thần Nhân đỉnh phong, đối đầu với Thái Dương Chân Hỏa, tuyệt đối là chuyện sống chết một phen.

Cứ như vậy, hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Uông Thiên Thụy bị chém đầu, ngoại trừ trợn mắt ra ngoài, lại không có biện pháp ngăn cản.