← Quay lại trang sách

Chương 3574 Tra Rõ

Bất kỳ một đệ tử Tạo Hóa Cảnh nào cũng là trụ cột của tông môn, nếu mất một người cũng là tổn thất lớn đối với tông môn đó.

Hôm nay, đã tổn thất một vị đệ tử Tạo Hóa Cảnh, nếu lại mất thêm một vị đệ tử cấp bậc Tạo Hóa đỉnh phong, chỉ sợ lòng của năm vị Thái Thượng đau đến không thể tưởng tượng được.

Nhất là tu vi của Trường Tôn Hàn đã đạt đến cảnh giới Tạo Hóa Thần Nhân đỉnh phong, có khả năng lớn sẽ đột phá đến Tạo Hóa Thần Tướng.

Tạo Hóa Thần Tướng ở mỗi một tông môn đều là tồn tại trụ cột chân chính, nếu dễ dàng chém giết, tổn thất kia đơn giản không cách nào đánh giá.

Giữa hai bên chọn lựa cực kỳ khó khăn, cho nên năm vị Thái Thượng nửa ngày không nói tiếng nào.

Lục sư huynh thấy vậy càng thêm gấp gáp, Trường Tôn Hàn chính là đệ tử thân truyền của hắn, mặc dù không phải người nổi bật nhất, nhưng cũng rất được Liên Mặc hắn xem trọng, nếu không cũng sẽ không cho giữ vị trí Đường chủ Kim Ngọc Đường lâu như vậy.

Nếu bắt hắt trơ mắt nhìn Trường Tôn Hàn bị xử chết theo quy luật tông môn hoặc thu lại tu vi trục xuất tông môn, đó là chuyện tuyệt đối không muốn.

Lúc này, Liên Mặc cũng đang vô cùng tức giận.

Diệp Chân này là kình địch trời sinh của hắn sao?

Trước kia, tiểu tử này không hợp với đệ tử Cốc Nguyệt, ép hắn đưa Cốc Nguyệt đến nói khác.

Bây giờ, lại gây khó dễ với đệ tử Kim Ngọc Đường hắn chấp chưởng, còn giết một đồ tôn của hắn, đơn giản......

Nếu không phải tu vi của Diệp Chân quá kém, Liên Mặc đều có suy nghĩ muốn đánh một trận với hắn, để giải quyết ân oán.

Nhưng hiện tại, vẫn là bảo vệ đệ tử quan trọng hơn, dù độ khó cực lớn.

Bởi vì Diệp Chân cố ý nhấn mạnh thân phận Thái Thượng trưởng lão của hắn, Trường Tôn Hàn không tôn trọng hắn, khiêu chiến hắn, chính là không tôn trọng năm vị Thái Thượng Ngũ Tiên Tông, đây là khiêu khích nghiêm trọng đối với quy củ tông môn.

Dựa vào sự hiểu biết của Liên Mặc về mấy vị sư huynh, mặc dù hiện tại bọn hắn đang do dự, nhưng nếu phạm vào ranh giới cuối cùng là tuyệt đối sẽ không chấp nhận.

Lúc này, tất cả bọn hắn không có lập tức đưa ra quyết định, đang lo lắng cho mặt mũi của hắn.

Nói cách khác, nếu không làm chút thủ đoạn, trước mắt bao người, Trường Tôn Hàn chỉ sợ chắc chắn phải chết.

- Hàn Nhi, giữ được mạng, không sợ không có củi đốt.

Liên Mặc đột nhiên truyền âm cho Trường Tôn Hàn.

Trường Tôn Hàn đang ý thức được tính nghiêm trọng, nghe được lời này của sư tôn liền ngơ ngác một chút.

- Sư tôn, ý của ngươi là?

- Chịu thua, thỉnh tội, về phần mặt mũi với ân oán, sau này có rất nhiều cơ hội trả thù!

Trường Tôn Hàn là người thông minh, Liên Mặc chỉ điểm một chút, đã lập tức hiểu.

Trên bầu trời, sau khi đại sư huynh Phù Tô, nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên, tam sư huynh Lệnh Xiêm, bát sư tỷ Trang Ninh Băng bốn người trải qua trao đổi ngắn ngủi, đã có quyết định.

Nhưng lúc bọn hắn mở miệng, Trường Tôn Hàn giữa không trung đột nhiên như sao bằng rơi xuống, quỳ phịch một tiếng, từ trên bầu trời rơi xuống, quỳ ở trước mặt Diệp Chân, làm cho tất cả mọi người kinh hãi ngạc nhiên vạn phần.

Bịch bịch bịch!

Trường Tôn Hàn quỳ gối trước mặt Diệp Chân, sau đó dập đầu ba cái với hắn:

- Hôm nay, đệ tử là lần thứ nhất nhìn thấy Thái Thượng, trước đây lại chỉ nghe qua tên của Thái Thượng, chưa từng gặp qua Thái Thượng. Cho nên không có làm rõ ràng tình huống, trong lúc vô tình mạo phạm ngài, xin ngài bỏ qua cho đệ tử một lần, cho đệ tử một cơ hội hối cải để sửa đổi!

Nói xong, Trường Tôn Hàn dập đầu chạm đất, quỳ hoài không dậy.

Thái độ này của hắn nhìn qua đủ thành khẩn, cũng làm cho đệ tử Ngũ Tiên Tông bốn phương tám hướng vây xem vô cùng kinh ngạc.

Theo bọn hắn nghĩ, Trường Tôn Hàn là một Tạo Hóa Thần Nhân, có thể nhận tội đến trình độ này, dập đầu đến mức này thật là cực kỳ thành khẩn.

Trên bầu trời, năm vị sư huynh đều lộ vẻ kinh ngạc, chỉ có sắc mặt của Lục sư huynh Liên Mặc khó coi.

Dù sao cách làm tìm đường sống này của hắn từ đầu đến cuối đều đang vứt hết thể diện người làm sư tôn như Liên Mặc.

Diệp Chân nhìn Trường Tôn Hàn dập đầu chạm mặt đất tạo ra một hố, ánh mắt híp lại, khóe miệng cong lên hiện lên một nụ cười.

Dưới cái nhìn của người khác, Diệp Chân xem như đón nhận, nhưng chỉ có người quen thân với hắn như nhóm người Ngưu Nhị, mới biết được hắn đang biểu hiện sự nghiêm túc, tràn đầy sát ý.

Dưới cái nhìn của Ngưu Nhị, hôm nay Trường Tôn Hàn này sợ rằng là chết chắc.

Nhưng tình huống tiếp theo đều nằm trong dự liệu của Liên Mặc.

- Cái gọi là tình người cao hơn quốc pháp, tất nhiên hôm nay Trường Tôn đường chủ lỡ lời, lại có thể thành khẩn như thế trước mặt mọi người nhận sai, vậy thì bỏ qua một lần. Bản tọa sẽ cho ngươi một cơ hội, tạm thời không cần dùng hình luật Ngũ Tiên Tông trị ngươi, nhưng nếu ngươi dám tái phạm, ta sẽ dùng cấm luật tông môn xử ngươi.

Diệp Chân quát lên.

- Tạ Thái Thượng, đa tạ Thái Thượng khoan dung!

Trường Tôn Hàn lần nữa dập đầu.

Tất cả các đệ tử vây xem đều không nói gì, đều có biểu cảm khác nhau.

Mặc dù nói Trường Tôn Hàn là một đệ tử bước vào cảnh giới Tạo Hóa Thần Nhân, bị buộc đến dập đầu thỉnh tội nhận sai, nhìn qua rất lợi hại.

Nhưng cũng không có xử trí theo luật tông môn vẫn làm cho rất nhiều đệ tử cảm thấy ngoài ý muốn.

- Nhưng, hôm nay ngươi là lần đầu gặp bản tọa, bản tọa có thể cho ngươi một cơ hội, không truy cứu, nhưng Ngũ Tiên Tông ta, ta là trưởng bối vẫn có thể dạy dỗ ngươi.

Khoảng khắc Trường Tôn Hàn ngạc nhiên, Diệp Chân vung tay lên, một đạo xiềng xích màu lam đã quấn quanh trên người hắn, Trường Tôn Hàn theo bản năng muốn phản kháng.

Nhưng ở trong nháy mắt, vẫn dừng lại, trước mắt bao người, Diệp Chân sẽ không giết hắn, năm vị Thái Thượng cũng sẽ không ngồi nhìn.

Sau đó, hắn giống như ném bóng da, trói lại Trường Tôn Hàn ném về phía nhóm người Đại sư huynh Phù Tô.

- Mấy vị sư huynh sư tỷ, đệ tử này, các ngươi cần phải quản giáo cho kỹ, nếu lại tái phạm, sư đệ ta sẽ không cho cơ hội nữa đâu.

Da mặt của Liên Mặc tức giận đến đỏ ửng, một cước đạp về phía Trường Tôn Hàn:

- Ngươi toàn làm chuyện mất mặt xấu hổ.

Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Lệnh Xiêm, Trang Ninh Băng, bốn người lại là thở dài một hơi.

Bọn hắn lại đánh giá Diệp Chân cao thêm một tầng.

Hôm nay việc này, nếu không phải Diệp Chân Chủ động nhượng bộ, sợ rằng sẽ còn kéo dài, vô cùng khó mà kết thúc.

Diệp Chân, vị tiểu sư đệ này vẫn là vô cùng lấy đại cục làm trọng.