Chương 3584 Quả Thật Có Người Lấy Lực Chứng Đạo
Nói đến đây, đại sư huynh Phù Tô dường như đột nhiên phát giác hắn nói hớ, bỗng nhiên dừng lại.
Thực ra chuyện Ngũ Tiên tông kiêng kị Thiên Miếu, tất cả mọi người đều hiểu, trong lòng biết rõ, nhưng chưa từng nói ra, giống như một loại ăn ý.
Diệp Chân cũng không rõ đại sư huynh Phù Tô nói đến chuyện này, là cố ý nói với hắn hay là lỡ miệng.
Có điều, vào lúc này, đây cũng không phải chuyện quan trọng, Diệp Chân đã bị câu nói của đại sư huynh Phù Tô dọa cho sợ ngây người.
Không phải!
Năm vị sư huynh đều không phải lấy lực chứng đạo!
Diệp Chân vẫn cho rằng môn hạ đệ tử của sư tôn, tất cả đều lấy lực chứng đạo, không ngờ lại không phải.
Điều này khiến Diệp Chân nhất thời có cảm giác không thể tiếp thu được.
- Sư huynh, ta vẫn cho là lúc trước các ngươi đều lấy lực chứng đạo!
- Lấy lực chứng đạo khó biết bao!
Đại sư huynh Phù Tô xoay người, nhìn về phía xa ngoài cửa sổ:
- Lúc trước, chúng ta đều muốn lấy lực chứng đạo đột phá, đều không chịu thua, nhưng ta vẫn luôn không mò tới ngưỡng cửa, đặc biệt đại sư huynh là ta đây, trước đây lại càng uổng phía thời gian mấy trăm năm, đáng tiếc...
Diệp Chân nghe được, đại sư huynh Phù Tô cảm thán là xuất phát từ trong lòng.
Tiếp đó, Diệp Chân hơi bối rối.
Chẳng lẽ tám đệ tử của sư tôn Lục Ly đều không phải lấy lực chứng đạo?
Vậy bọn hắn đột phá như thế nào?
Còn nữa, nếu tám đệ tử của sư tôn cũng không lấy lực chứng đạo, vậy cái gọi là lấy lực chứng đạo này rốt cuộc có khả năng thành công hay không?
Hoặc là, từng có người nò thành công không?
Nếu có thì tốt.
Nếu không có ai thành công thì chẳng phải lúc này hắn đang đâm vào một ngõ cụt sao?
Lúc này, Diệp Chân cũng không thể xác định sư tôn Lục Ly có phải lấy lực chứng đạo hay không.
Liên tiếp rất nhiều vấn đề xuất hiện trong đầu Diệp Chân, khiến đầu của hắn trở nên rất hỗn loạn, cực kỳ kinh ngạc.
Dường như Đại sư huynh Phù Tô cũng đoán được gì đó, yên lặng nhìn Diệp Chân ngây người.
Hồi lâu sau, Diệp Chân mới dùng sức lắc đầu, xem như tiếp nhận sự thật này.
Đúng vậy, như lời đại sư huynh Phù Tô nói, nếu năm vị sư huynh Ngũ Tiên tông đều lấy lực chứng đạo, với sức mạnh của cường giả lấy lực chứng đạo thì sao phải co đầu rút cổ ở một góc, năm đó lại càng trốn xa hải ngoại?
- Sư huynh, ta vẫn cho rằng các ngươi lấy lực chứng đạo! Không ngờ lại không phải. Không biết các sư huynh dùng phương thức nào đột phá? Mượn ngoại lực, Chúng Sinh Nguyện Lực hay là loại ngoại lực nào?
Diệp Chân nghi ngờ, hỏi.
- Không phải Chúng Sinh Nguyện Lực!
Đại sư huynh Phù Tô lắc đầu:
- Chúng ta đột phá là dùng một loại bí pháp đột phá độc đáo mà năm đó sư tôn sáng tạo ra, so với mượn Chúng Sinh Nguyện Lực thì thuận tiện hơn nhiều. Đáng tiếc, năm đó lúc sư tôn vẫn lạc ngoài ý muốn thì tu vi của ta chỉ vừa đột phá đến Tạo Hoá Thần Vương cảnh, cũng không có công pháp đột phá tiếp theo, cho nên hiện tại tu vi khốn đốn, tăng lên chậm chạp, haizz....
Phù Tô thở dài một tiếng, Diệp Chân lại hơi rõ ràng.
Năm đó sư tôn Lục Ly vẫn lạc quá đột ngột, đặc biệt dưới sự vây công của ba vị Đạo Tổ Thiên Miếu, ngay cả cơ hội lưu lại công pháp truyền thừa cho đệ tử khác cũng không có.
Đây cũng một trong những nguyên nhân mà những năm này tu vi của năm vị sư huynh chậm rãi tiến cảnh.
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Chân đột nhiên nghĩ đến, nếu trong không gian phong cấm của Thận Long châu có công pháp truyền thừa sư tôn Lục Ly lưu lại, sẽ có công pháp đột phá tiếp theo hay không?
Nếu có thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Đồng thời, Diệp Chân cũng có chút tò mò.
Từ năm đó đến bây giờ, trên đời này, pháp môn đột phá Tạo Hóa cảnh, cũng có nghĩa là thành Thần, thực ra trước giờ chỉ có hai cách, con đường lấy lực chứng đạo này, người đi thông Diệp Chân còn chưa thấy.
Mượn ngoại vật, đặc biệt là người mượn Chúng Sinh Nguyện Lực và huyết mạch để đột phá lại nhiều vô số.
Sư tôn Lục Ly lại có thể từ chính giữa hai con đường này mở ra một con đường mới, thật sự là thiên kiêu tuyệt thế!
Diệp Chân không khỏi bội phục.
Trong lúc mơ hồ, nguyên nhân năm đó ba vị Đạo Tổ Thiên Miếu vây công sư tôn Lục Ly dường như rõ ràng hơn trong ý thức và suy đoán của Diệp Chân.
Chỉ sợ không chỉ đơn thuần là vì Thận Long châu, trong chuyện này, e rằng ẩn chứa chân tướng càng kinh người hơn.
Những chuyện này, còn cần Diệp Chân mở ra từng chút một.
Không tìm được phương hướng lấy lực chứng đạo từ chỗ đại sư huynh Phù Tô, Diệp Chân rất thất vọng, cũng rất bất đắc dĩ.
Có điều, đây cũng chuyện không còn cách nào khác.
Chính như lời đại sư huynh Phù Tô nói, con đường lấy lực chứng đạo này rất khó, nhưng sau khi xông qua sẽ càng thêm mạnh mẽ.
Năm vị sư huynh đều không lấy lực chứng đạo như trong suy nghĩ của Diệp Chân, càng chứng minh con đường này khó khăn.
Có điều, trước khi rời khỏi, Diệp Chân còn muốn biết một chuyện khác.
- Sư huynh, vậy ngươi có từng thấy người lấy lực chứng đạo hay không? Con đường lấy lực chứng đạo này, rốt cuộc có thể đi hay không?
Diệp Chân nghiêm túc hỏi.
- Có người lấy lực chứng đạo hay không?
Lặp lại vấn đề này, trong đôi mắt đại sư huynh Phù Tô đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc:
- Có!
- Không chỉ có! Ta còn tận mắt thấy qua!
- Ta từng tận mắt thấy một người, ngay trước mặt chúng ta, lấy lực chứng đạo, chói lọi Hồng Hoang! Khi đó, một mình hắn phát ra ánh sáng đâm đến tất cả thiên tài của Hồng Hoang đại lục không mở nổi mắt, không dám nhìn thẳng vào!
Người chói lọi Hồng Hoang mà đại sư huynh Phù Tô nói tới này là ai, Diệp Chân rất muốn biết, nhưng hỏi cũng không nói.
Người này đã từng điền một bút sương mù cho Huyền Cơ Đạo môn.
Theo lời Phù Tô nói, hắn từng tận mắt thấy người này lấy lực chứng đạo.
Vậy người này có phải là một trong tám vị sư huynh của Diệp Chân hay không?
Tư liệu quá ít, Diệp Chân không thể phán đoán.
Có điều, Diệp Chân tin lời đại sư huynh Phù Tô nói là sự thật.
Lúc kể lại, hào quang trong mắt đại sư huynh Phù Tô không phải giả vờ.
Điều này chí ít đã chứng minh, con đường lấy lực chứng đạo này là thật, có khả năng đi thông, không phải ngõ cụt.
Chỉ cần có thể đi thông, không phải ngõ cụt thì Diệp Chân có lòng tin kiên trì.
Tuy không tìm được phương hướng từ chỗ đại sư huynh Phù Tô, nhưng bản thân Diệp Chân lại mới từ trong giao lưu với đại sư huynh Phù Tô, tìm được phương hướng.
Đại sư huynh Phù Tô nói, sư tôn đột nhiên vẫn lạc, làm thất lạc tinh hoa nhất của công pháp truyền thừa, dẫn đến tu vi của bọn họ tăng chậm.
Mà theo tàn hồn của sư tôn Lục Ly nói, trong không gian Thận Long châu có thẻ ngọc truyền thừa của Huyền Cơ Đạo môn.