← Quay lại trang sách

Chương 3632 Nhân Đạo Thần Quang

Cuồn cuộn tạo hóa linh lực dày dặc, dù cho tỷ lệ chuyển hóa cực thấp, cũng khiến cho Diệp Chân với Tiểu Yêu đồng thời vượt qua Nửa Bước Tạo Hóa, chính thức đặt chân Tạo Hóa Thần Nhân.

Tiểu Yêu với hắn tuy hai nhưng lại là một thể, có thể nói là cộng sinh, sau khi Diệp Chân đột phá đến Tạo Hóa Cảnh, chỉ cần hắn cho Tiểu Yêu cảm ngộ một chút sức mạnh Mộc hệ pháp tắc trong cơ thể mình, tự nhiên Tiểu Yêu cũng có thể đột phá.

Chỉ là cách đột phá này của Tiểu Yêu vẫn như cũ, dùng kỹ xảo xen vào giữa lấy lực chứng đạo và ngoại lực chứng đạo.

Bây giờ, tạo hóa linh lực trong cơ thể của Diệp Chân vẫn đang không ngừng tăng lên.

Điều này khiến hắn hơi có chút hối hận, nếu sức mạnh Xà Oa không bị tiêu hao quá nhiều, như vậy hiện giờ, hắn có thể mượn lực lượng của Xà Oa, một bước đột phá đến Tạo Hóa Thần Nhân trung kỳ thậm chí hậu kỳ.

Nhưng, Diệp Chân cũng rất thỏa mãn.

Trước đây, trong lúc hắn thôn phệ cường giả cấp độ Tạo Hóa nhiều lần, sức mạnh thiên địa pháp tắc Tiểu Yêu thôn phệ được cũng lặp lại rất nhiều, hắn thu hoạch cũng không nhiều.

Nhưng cho đến bây giờ, Tiểu Yêu mới thôn phệ thiên địa pháp tắc, chừng mấy trăm đạo, có không ít thiên địa pháp tắc có uy năng cực kỳ cường đại mà quỷ dị, chỉ hơi nhìn qua, trong lòng Diệp Chân đã hơi run sợ.

Cũng may mắn đang ở trong không gian Thận Long châu, Xà Oa không cách nào vận dụng sức mạnh thiên địa pháp tắc, nếu không Diệp Chân sẽ gặp phiền phức lớn.

Thần niệm khẽ động, ánh mắt của hắn xuất hiện một nơi khác bị phong cấm trong không gian.

Quanh thân Mộc Long Chung hiện ra tia sáng màu xanh lá cây, phát ra tiếng thét chói tai khe khé như sao băng bay tán loạn bốn phía, ý đồ muốn phá vỡ tầng trọng không gian này.

Có lẽ trước mắt sống chết, Xà Oa còn đang giãy dụa, hoặc khí linh Mộc Long Chung cảm nhận được ký chủ nguy hiểm, ý muốn bảo hộ chủ nhân.

Nhưng, bất luận như thế nào, đều không phát huy ra được sức mạnh.

Trước đây, Diệp Chân không có lựa chọn hủy đi Mộc Long Chung, mà lựa chọn vây khốn chính là vì giờ khắc này.

Chờ Xà Oa hoàn toàn chết đi, Mộc Long Chung sẽ lần nữa biến thành vật vô chủ, đến lúc đó, Diệp Chân có thể tìm biện pháp thu phục lấy nó.

Lúc này, nhìn thấy Mộc Long Chung sử dụng tất cả vốn liếng, cũng không cách nào đột phá phong tỏa, Diệp Chân an tâm, bây giờ, chỉ chờ thần nguyên của Xà Oa bị Tiểu Yêu hoàn toàn thôn phệ vẫn lạc.

- Diệp lão đại, ta cảm thấy, có một chỗ tốt, nếu ngươi không cẩn thận ném đi, ngươi sẽ đau đớn tận tim gan!

A Sửu đột nhiên nói.

- Chỗ tốt gì? Lợi hại như vậy?

Diệp Chân ngạc nhiên.

- Cái này.......

- Rất biết thừa nước đục thả câu, ngươi biết kết quả thừa nước đục thả câu mà.

m thanh của Diệp Chân trực tiếp thay đổi phương thức nói chuyện với A Sửu.

- Ách, ban thưởng của thiên địa ý chí! Chém giết Xà Oa sẽ thu được ban thưởng của thiên địa ý chí.

A Sửu vội la lên.

- Cái này….

Đối với chuyện này, Diệp Chân cũng không vội, trước đây chém giết nhiều Tạo Hóa Cảnh như vậy, thu được không ít ban thưởng của thiên địa ý chí, nhưng nhìn qua hình như không có tác dụng gì.

Quan trọng nhất là chém giết Xà Oa thu được ban thưởng thiên địa ý chí, vậy phải chuyển Xà Oa từ trong không gian Thận Long châu ra bên ngoài.

Nếu nói như vậy, dựa theo khí tức Tạo Hóa thần Vương của Thượng cổ Ma Thần Xà Oa, có thể sẽ đưa tới họa lớn ho Diệp Chân.

Nhất là bây giờ đang trên lãnh thổ Ma tộc, nếu bại lộ vết tích, dẫn tới một Tạo Hóa thần vương khác của Ma tộc, hắn sẽ khóc thật.

Thấy Diệp Chân không vội, A Sửu lại rất gấp.

- Diệp lão đại, ngươi phải hiểu được, Xà Oa không giống mấy người kia.

- Có gì không giống nhau?

- Trước kia, những kẻ có cấp bậc Tạo Hóa mà ngươi chém giết, tu vi thấp hơn không nói, phần lớn đều là nhân tài mới nổi. Mà Xà Oa đã xuất hiện ở Hồng Hoang mười vạn năm trước, đây là một tồn tại đã tàn sát vô số sinh linh ở Hồng Hoang đại lục. Có thể nói, Ma tộc thành công đặt chân đến Hồng Hoang đại lục, có một phần công lao của hắn, chém giết hắn, thu được ban thưởng của thiên địa ý chí, chắc chắn không giống những kẻ trước đây.

A Sửu nói.

- Nhưng một khi thuấn di hắn ra Hồng Hoang đại lục, lúc hắn vẫn lạc khí tức bộc phát ra, sợ rằng sẽ dẫn tới chí cường giả Ma tộc.......

Gương mặt của Diệp Chân lo lắng nói.

Nghe vậy, Thận Long châu nguyên linh A Sửu lại ngạc nhiên:

- Diệp lão đại, ai nói phải na di hắn đến Hồng Hoang đại lục?

- Vậy làm như thế nào?

- Ngươi câu thông Thận Long châu với Hồng Hoang đại lục một chút là được rồi, ừm, chỉ cần mở ra một con đường, để cho thiên địa nguyên khí Hồng Hoang đại lục tiến vào Thận Long châu là được rồi.

A Sửu nói.

Diệp Chân ngây ngốc một chút, trong cảm nhận của hắn, khí tức của Xà Oa càng ngày càng yếu, đột nhiên quát về phía A Sửu:

- Vậy ngươi nhanh làm đi, ngươi là khí linh, ngươi cũng có thể mà?

- Diệp lão đại, chuyện này ta thật sự không thể làm, nối hai thế giới, cũng không phải mình ta có thể làm được, nhất thiết phải do ngươi ra tay mới được.

- Ách.......

Trong lúc ngạc nhiên, Diệp Chân điên cuồng thúc giục thần niệm, sau hai cái hô hấp, một lượng lớn thiên địa nguyên khí giống như thủy triều tràn vào trong thời tự không gian Thận Long châu.

Đã suy yếu đến cực hạn, thần nguyên của Thượng cổ Ma Thần Xà Oa trở nên cực kỳ yếu ớt, cánh mũi thở đột nhiên khẽ động, hắn ngửi được khí tức quen thuộc, sức mạnh pháp tắc quen thuộc.

Đáng tiếc, đã quá muộn!

Nếu ở nửa canh giờ trước, thậm chí hắn có khả năng lật bàn, ít nhất có thể bảo toàn tánh mạng, nhưng bây giờ......

Trong nháy mắt tiếp theo, ánh sáng thần nguyên của Xà Oa đang yếu dần, bỗng hóa thành rất nhiều điểm sáng băng tán.

Trong không gian Thận Long châu, nhục thân khổng lồ của Xà Oa bỗng như mất đi tất cả trụ cột, ầm vang ngã xuống đất.

Bởi vì tu vi của Tiểu Yêu quá thấp, tốc độ thôn phệ tạo hóa linh lực vô cùng có hạn, cho nên bên trong cơ thể của Xà Oa vẫn như cũ còn lượng lớn sức mạnh cũng chưa hoàn toàn vỡ vụn.

Cùng một khắc này, ở một nơi khác trong không gian Thận Long châu, Mộc Long Chung đột nhiên phát ra một tiếng thét ré dài, ánh sáng quanh thân bắt đầu tụ lại, cuối cùng hóa thành điểm điểm linh quang, đặt vào bản thể, mờ mịt nhìn về bức tường không gian bốn phương tám hướng, lâm vào trạng thái trầm tĩnh.