Chương 3646 Nhắm Mắt Nói Dối
Đồng thời bị chấn động còn có Ninh Cao quận công Xa Viễn Tu, hắn đã gặp qua Diệp Chân, cho nên sau khi nhìn thấy người này ngoại trừ bối rối vẫn là bối rối.
Việc này nên giải quyết thế nào?
Quả thực hố người!
Lần đầu tiên, Xa Viễn Tu cảm giác, muội phu (em vợ) hoàng đế của hắn quả thực là một cái hố to.
Đồng thời, bị khiếp sợ còn có Liễu Phong, nhưng hắn lại rất ngạc nhiên, trước đó Diệp Chân vẫn luôn không liên lạc được, còn tưởng rằng đại soái xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lúc này Diệp Chân đột nhiên xuất hiện, hắn cảm thấy vui đến phát khóc.
- Đại soái!
- Đại soái trở về!
Liễu Phong khóc lóc cười rống to.
Diệp Chân thực ra vừa nhận được tin tức của Liễu Phong liền trở lại.
Chẳng qua khi trở về, hắn phát hiện Liêu Phi Bạch đang ở trước cánh cửa đột phá, nên không có quấy rầy, mà ở trong bóng tối bảo vệ. Cho đến khi nàng đột phá, lúc này, hắn mới xuất hiện.
m thanh của Liễu Phong như một đợt ôn dịch, nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Trấn Quốc Công phủ.
Trước đó bởi vì Lễ Bộ quan viên bắt đầu làm hậu sự cho Diệp Chân, loại động tác này lập tức khiến tin hắn qua đời truyền khắp hơn phân nửa Trấn Quốc Công phủ, tiếng khóc trong phủ cũng rung trời.
Hiện giờ, một tiếng rống của Liễu Phong, tiếng khóc phía trong phủ đầu tiên là dừng một chút, vô số ánh mắt nhìn về phía giữa không trung, liền thấy thân ảnh quen thuộc!
Sau đó, tiếng khóc trong phủ nhanh chóng bị thay thế bởi tiếng hoan hô long trời lở đất.
- Đại soái trở về!
- Đại soái trở về!
- Đại soái không có việc gì!
Trấn Quốc Công phủ, các quan viên Lễ Bộ đang bố trí tang sự sửng sốt, nhìn một chút đồ chơi trong tay mình, nhìn lại một chút Diệp Chân đang đứng chắp tay trên bầu trời, trên trán quan viên Lễ Bộ đều toát mồ hôi lạnh, ngay tại chỗ quỳ xuống.
Thánh tế Phí Tác là nhân vật bậc nào, lúc này đã rõ ràng người đột nhiên xuất hiện là ai.
Là Diệp Chân!
Trấn Quốc Công Diệp Chân.
Người được truy phong là Bắc Hải vương Diệp Chân.
Diệp Chân còn sống!
Vậy nhiệm vụ này của hắn làm sao tiếp tục nữa?
Lúc gặp Đại thủ tế Đông Phương Tư Thần, thương lượng với hắn qua đủ loại dự án, dùng để ứng phó đủ loại chuyện ngoài ý muốn, bao gồm cả chuyện những Tạo Hóa cảnh ủng hộ Diệp Chân, thậm chí là chuyện quân đội bất ngờ làm phản.
Nhưng chỉ có không ngờ rằng chuyện Diệp Chân còn sống!
Chuyện này… Khiến cho Phí Tác cũng bối rối.
Còn khi Phương Bình phản ứng lại cũng đột ngột rơi vào tình huống khó xử.
Ngày hôm nay chuyện này, hắn đắc tội dân Bắc Hải, đặc biệt là ánh mắt bất thiện của Diệp Chân, khiến hắn như ngồi bàn gai!
Diệp Chân vung tay lên, bốn người Di Liệt đột ngột xuất hiện.
- Bảo vệ tốt sư tỷ!
- Vâng!
Bốn người Di Liệt đồng thời nhận lệnh, Tử Linh Tiên kiếm phía trong Đạo cung của Diệp Chân đột nhiên chấn động
- Lấy lực chứng đạo!
- Nha đầu này vậy mà trên con đường kiếm đạo còn có thể lấy lực chứng đạo, cái này…
Tử Linh vô cùng khiếp sợ, chủ động yêu cầu muốn hộ pháp cho Liêu Phi Bạch.
Diệp Chân đương nhiên đồng ý.
Lo liệu xong những chuyện này, hắn nhìn lướt qua đám người Thánh tế Phí Tác, ánh mắt lại là rơi vào trên người Nội giám Đại tổng quản Đồng Đức Hải.
- Đồng công công, lại cực khổ ngươi tới truyền thánh chỉ, không biết bệ hạ đây là có ý chỉ gì?
Diệp Chân đột nhiên cười hỏi lên.
Đồng Đức Hải mở miệng cứng lưỡi, không biết đáp lại như thế nào.
Nhưng, hắn cũng không có ý tứ muốn hắn trả lời, chỉ nhẹ nhàng vẫy tay một cái, hai lá thánh chỉ trong tay Đồng Đức Hải, đột ngột rời khỏi mặt đất, bay về phía hắn.
Nhận lấy thánh chỉ, hắn tùy ý quét qua, liền cười.
- Phong ta làm Bắc Hải vương? Bệ hạ thật đúng là khá hào phóng, vương tước Đại Chu ta, nhưng là rất khó có được nha. Nếu bệ hạ ưu ái như thế, thần từ chối thì thật bất kính…
- Diệp quốc công đây là truy... Truy phong
Đồng Đức Hải nói lắp bắp.
- Truy phong?
Diệp Chân a một tiếng lớn, nhìn về phía Ninh Cao quận công Xa Viễn Tu
- Xa quận công, nghe ý tứ ngươi, ngươi muốn tiếp quản toàn bộ ba quận Bắc Hải của ta?
Ninh Cao quận công Xa Viễn Tu bỗng nhiên bị điểm danh, vô cùng không yên phát ra ánh mắt cầu viện với Thánh tế Phí Tác trên bầu trời
- Cái này ta cũng chỉ là phụng lệnh…
Thân là anh vợ hoàng đế, loại sự tình bán hoàng đế này, Xa Viễn Tu còn không dám làm quá gọn gàng.
Ngay thời khắc Xa Viễn Tu khó xử, Phí Tác trên bầu trời đột nhiên mở miệng.
- Các ngươi chớ hoảng sợ, ta hoài nghi, tên Diệp Chân này là do Ma Tộc giả mạo!
Nghe được câu nói này của Thánh Tế Phí Tác, Diệp Chân ở trên bầu trời đột nhiên có một loại cảm giác không khỏi buồn cười, càng có một loại cảm giác bi ai nồng đậm.
Cái này thật đúng là... Đủ châm chọc....
Diệp Chân ở Đại Chu này đã mấy chục năm, vẫn luôn đang quyết đấu sinh tử, vẫn luôn du tẩu trên mũi đao, vẫn luôn đối kháng với Ma Tộc. Không ngờ, người khác ở đây, Lạc Ấp bên kia đã truy phong cho hắn trước.
Tốt thôi, điểm này, bây giờ Diệp Chân không đi truy cứu, dù sao tình báo truyền ra trước đó cũng quá doạ người rồi, Ma Tộc huy động hai vị Tạo Hóa Thần Vương.
Thế nhưng Đại Chu lại không có bất kỳ cứu viện gì, không có bất kỳ hành động gì, ngược lại là ngay từ đầu đã muốn toàn diện tiếp quản Trấn Quốc Công phủ của Diệp Chân, điểm này khiến cho trái tim Diệp Chân rất là băng giá.
Đương nhiên, từ Đế Quốc là nhìn trên lợi ích, Trấn Quốc Công như Diệp Chân đây chết, Trấn Quốc Công phủ lớn như vậy, chu toàn tiếp quản cũng là chuyện đương nhiên.
Nhưng là cách tiếp quản lại rất lợi hại và không chính cống.
Không chỉ có uy hiếp, ý muốn chém giết Liêu Phi Bạch sớm nhất, sau đó càng ý muốn lấy s Liêu Phi Bạch làm con tin.
Trấn Quốc Công phủ của Diệp Chân, bởi vì Trường Nhạc công chúa, tạm thời còn không có Chủ Mẫu, nhưng là ai cũng rõ ràng thân phậnc của Liêu Phi Bạch.
Đến lúc Diệp Chân chết thật, Lạc Ấp tới tiếp quản Trấn Quốc Công phủ lại không thiện đãi Liêu Phi Bạch, nhưng cũng không thể đối đãi Liêu Phi Bạch như thế.
Diệp Chân đột nhiên cảm giác, hơn hai mươi năm qua của hắn, là thất bại!
Trong hơn hai mươi năm này, Diệp Chân vì Đại Chu chinh chiến, dựa vào quần công, dựa vào chiến tích, dung nhập Đại Chu.
Nhưng giờ khắc này, Diệp Chân phát hiện, không có!
Hắn tại Đại Chu, vẫn chỉ là một người ngoài!
Diệp Chân đột nhiên cảm giác, có lẽ hắn hẳn là nên đổi một cách khác.
Diệp Chân vẫn giữ im lặng, Đồng Đức Hải cùng Xa Viễn Tu bởi vì lời Thánh Tế Phí Tác nói, đầu mi đồng thời nhảy lên một cái.