← Quay lại trang sách

Chương 3662 Mảnh Hổ Phải Nhe Răng

Tựa như Diệp Chân hôm nay nhậm chức Bắc Hải vương, ẩn ẩn có cảm giác đối lập cùng Đại Ch, trong thuộc hạ của hắn, lại có vài người thuộc phái cấp tiến nói Diệp Chân thừa dịp thiên hạ đại thế đã đến, đứng ra tranh bá thiên hạ.

Nếu mưu đồ thoả đáng, Diệp Chân nói không chừng có thể nhất thống Hồng Hoang đại lục, kém nhất, cũng có thể cát cứ một phương. Cũng có người khuyên Diệp Chân, hoặc là không làm, hoặc là làm tuyệt. Càng có người khuyên Diệp Chân nhanh chóng tuyển định một phương hướng.

Bọn thuộc hạ Diệp Chân tranh nhau phát biểu để Diệp Chân phát giác, Bắc Hải Vương Phủ của hắn tựa hồ đã đến một chỗ ngã ba nhất định phải làm ra lựa chọn. Bất quá ngẫm lại, Diệp Chân lại cười cười.

- Các ngươi đều xem nhẹ một chuyện.

- Còn mời Vương gia đại nhân chỉ rõ, thuộc hạ có chút không biết rõ.

- Đối với Bắc Hải Vương Phủ chúng ta, Đại Chu hoặc là Lạc Ấp, kiêng kỵ nhất là cái gì?

Sau khi nhìn một đám thuộc hạ ném ra ngoài mấy đáp án, hắn mới nói

- Là Trấn Hải quân? Hay là tài lực Bắc Hải ba quận chúng ta, lại hoặc là văn võ quan viên? Lại hoặc Diệp Chân ta đây?

- Tự nhiên là Vương gia. Bằng không, Lạc Ấp dùng cái gì nhận định sau khi đại nhân vẫn lạc, tức tốc đến cưỡng ép tiếp quản Trấn Quốc Công phủ chứ.

Trong vấn đề này, đáp án của tất cả mọi người đều nhất trí. Đạt được đáp án này, Diệp Chân lần nữa cười,

- Đã như vậy, vậy chuyện này liền đơn giản. Chỉ cần Diệp Chân ta vẫn còn tồn tại, Bắc Hải Vương Phủ cũng sẽ an toàn. Nếu Diệp Chân ta thật vẫn lạc, toàn bộ Bắc Hải Vương Phủ vẫn như cũ an toàn, chỉ bất quá cần đổi người chủ nhân.

Một đám quan viên lấy Liễu Phong, Cổ Thiết Kỳ cầm đầu đều nghe rõ ý tứ của Diệp Chân, nhao nhao biến sắc nói,

- Đại nhân yên tâm, nếu thật có một ngày như vậy, ta tất vì đại nhân....

Diệp Chân lấy tay ngăn lại bọn họ,

- Ta không phải có ý kia, các ngươi hiểu rõ ta ngoài ý muốn nghĩ đến là được, hai vị tạo hóa Thần Vương của Ma Tộc cũng không thể giết ta, vô luận ai muốn giết ta, chỉ sợ đều không dễ dàng như vậy, các ngươi đều có thể an tâm... Một phen giao lưu, trong lòng một đám quan viên Bắc Hải cuối cùng cũng ổn định, không còn nhiều ý nghĩ loạn thất bát tao.

- Đại nhân, đây là tình báo người muốn.

Sau khi kết thúc hội nghị, Ngưu Nhị theo yêu cầu của Diệp Chân, dâng lên tình báo hắn cần. Nhìn một chút, Diệp Chân gật gật đầu, rất hài lòng, Ngưu Nhị vẫn rất ra lực, tình báo Diệp Chân muốn, chuẩn bị rất đầy đủ. Nhìn bộ dáng của Diệp Chân, lại liên tưởng đến nội dung trong tình báo, Ngưu Nhị lại là có chút bận tâm,

- Đại nhân, người đang muốn?

- Thân là Mãnh Hổ, chung quy vẫn phải nhe ra răng nanh, bằng không, luôn bị người sờ vuốt cái mông, luôn luôn không tốt!

Hồ châu, trong đại doanh Thánh tế Tổ Thần điện, các đường khí tức mạnh mẽ huyền ảo như ẩn như hiện, câu thông thiên địa, tạo thành cảnh tượng kỳ dị ở trong thiên địa.

Hoặc kim quang, hoặc ánh lửa, hoặc băng sương, hoặc sương mù huyền hoàng làm cho cả đại doanh Thánh tế Tổ Thần điện giống như tiên cảnh.

Nguyên nhân xuất hiện tình huống này là bởi vì Thánh tế trong đại doanh Thánh tế Tổ Thần điện, từng người đều ngồi thiền câu thông thiên địa tìm hiểu tu luyện.

Theo lý thuyết, bây giờ là thời chiến, nơi đây lại là tiền tuyến, việc ngồi thiền tu luyện nguy hiểm khá lớn.

Nhưng từ lúc Ma tộc điều động hai vị Tạo Hoá Thần Vương trả thù chuyện Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt vẫn lạc hơn một tháng trước, đại quân Thánh tế Tổ Thần điện đã chủ động co rút lại, hiếm khi xuất động.

Ma Thần Ma tộc cũng bắt đầu co rút lại.

Đây cũng là hai bên ăn ý.

Sau khi đại quân Thánh tế Tổ Thần điện được điều động lần đầu tiên, đã lấy lại được rất nhiều đất bị mất, Tổ Thần điện xem như đã đạt thành mục đích chiến lược.

Sau đó, Ma Tộc cũng điều động số lượng lớn Ma Thần, Thánh tế Tổ Thần điện bọn họ xuất kích cũng biến thành một trận chiến tiêu hao Tạo Hóa Thần Nhân của hai bên.

Ban đầu, cuộc chiến tiêu hao này có khả năng duy trì liên tục một đoạn thời gian.

Nhưng sau khi Tạo Hoá Thần Vương Bát Ngôn và Thượng Cổ Ma Thần Xà Oa của Ma Tộc tập kích Diệp Chân ở Trường Lăng quận, Tổ Thần điện vì không muốn làm tăng cường độ chiến tranh nên đã tận lực thu liễm hành động của Thánh tế bọn họ.

Không nghĩ tới, Ma Tộc dường như cũng có ý tứ như vậy, cũng giảm bớt tần số điều động Ma Thần trên phạm vi lớn.

Cuộc chiến tiêu hao Tạo Hóa Thần Nhân ban đầu biến thành giằng co mơ hồ.

Sau khi Thánh tế Tổ Thần điện bọn họ được yên tĩnh, cũng nắm chặt thời gian tu luyện, trên chiến trường hoặc là giao thủ với cường giả cùng cấp bậc hoặc là quan sát trận chiến chiến, đều thu hoạch rất nhiều, chính là lúc tăng thực lực.

Đại quân Thánh tế Tổ Thần điện trên danh nghĩa là do tinh huyết phân thân Đại thủ tế Đông Phương Ti Thần chỉ huy, nhưng dù sao năng lực của tinh huyết phân thân cũng có hạn, hiện nay trên thực tế tất cả đại quân Thánh tế Tổ Thần điện đều là do nguyên Đại thủ tế Đông Phương Ly Ca khống chế chỉ huy.

Lúc mới nhận được thánh chỉ của hoàng đế, Đại thủ tế Đông Phương Ti Thần chủ động xin nghỉ, Bách Tương và Ly Ca đảm nhiệm tả hữu lệnh tế của Tổ Thần điện.

Tuy Đông Phương Ly Ca rõ ràng, lão tổ nhà hắn bị ép chủ động xin nghỉ, nhưng Đại thủ tế Tổ Thần điện sắp xuất hiện là do lão tổ nhà mình tiến cử.

Trên bản chất mà nói, Tổ Thần điện vẫn như cũ nắm giữ trong tay lão tổ nhà mình.

Nhưng Bách Tương được bổ nhiệm làm tả lệnh tế, lại làm cho Đông Phương Ly Ca có một loại cảm giác đứng ngồi không yên, hoàng đế đã không tín nhiệm Đông Phương gia bọn họ.

Chỉ là không thể không mượn tên tuổi Thánh tế truyền kỳ của lão tổ nhà mình để ổn định thế cuộc Tổ Thần điện.

Trong tâm trạng lo lắng, Đông Phương Ly Ca đã suy nghĩ đủ loại bố cục tương lai.

Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng ầm ĩ làm Đông Phương Ly Ca đang ngưng thần suy nghĩ đột ngột khó chịu.

Rất nhiều kết giới phòng ngự như kết giới yên lặng, kết giới cảnh giới, kết giới độn pháp, kết giới nặc hình tạm thời ở đại điện, bị người dùng bạo lực trực tiếp nhất đụng vỡ, kết giới bị phá nát bởi ngoại lực mang theo ánh sáng chói mắt cùng lực lượng chấn động như mấy chục mặt chiêng đồng thời bị gõ vang, vô cùng vang dội.

Điều này khiến chân mày Đông Phương Ly Ca nhíu càng sâu, trong hai mắt đã uẩn tích một chút lửa giận.