← Quay lại trang sách

Chương 3672 Vấn Tâm Quyết

Nghĩ đến đây, Diệp Chân không ngờ Vấn Tâm Tỏa lại có thể hấp thu lực lượng trong cơ thể mình mà bản thân lại không phát giác được gì, Diệp Chân lại càng kinh hãi và ngạc nhiên.

Cái này cũng thật đáng sợ.

Nếu như Vấn Tâm Tỏa này có ý chí, như vậy, Diệp Chân chỉ sợ đã chết sớm không biết bao nhiêu lần.

Thần niệm nhất động, Diệp Chân Ngũ Hành m Dương ấn cùng Thất Thải Trấn Hồn ấn trong Thần Cung, đồng thời bắn ra hào quang vạn trượng.

Chỗ hai Tiểu Ấn này bắn hào quang đến, trong chớp mắt liền đem Thần Cung, Thần Nguyên, cùng thân thể của Diệp Chân chiếu thấu toàn diện. Thoáng chốc, lượng muốn sôi trào lên trong cơ thể Diệp Chân lực tựa như là bị tưới mấy bầu nước lạnh vậy, lập tức liền mất đi thái độ sôi trào.

Điềm báo tẩu hỏa nhập ma trước đó đã hơi giảm xuống.

Nhưng lực lượng trong cơ thể vẫn như trước, đang không bị khống chế mà phồng lên, không ngờ Ngũ Hành m Dương ấn lại không hoàn toàn trấn áp được lực lượng trong cơ thể.

Đây là lần đầu tiên xuất hiện loại tình huống này.

Hào quang của Thất Thải Trấn Hồn ấn chiếu xạ, loại tức giận không cách nào hình dung được ở trong lòng Diệp Chân kia cũng thoáng có chỗ tiêu tán.

Nhưng một đợt lại một đợt tức giận, vẫn giống như thuỷ triều đánh thẳng vào tâm linh Diệp Chân, Thất Thải hào quang của Thất Thải Trấn Hồn ấn có thể tan rã một số bộ phận tức giận, nhưng lại không cách nào hình dung được từng cơn tức giận vẫn đang liên tục dâng lên.

Diệp Chân chau mày.

Ngũ Hành m Dương ấn cùng Thất Thải Trấn Hồn ấn, hai bảo bối này đã trấn áp đã thân thể, dưới tình huống bình thường, tự bản thân Diệp Chân sẽ không thể nào xuất hiện bất kỳ cái gì ngoài ý muốn nữa cả.

Nhưng bây giờ, lại không cách nào trấn áp.

Chẳng lẽ nói, phẩm giai hoặc là lực lượng của Vấn Tâm Tỏa so với hai cái này còn cao hơn?

Ngũ Hành m Dương ấn diễn hóa từ chủ tu công pháp của Diệp Chân, lại không nói tới phẩm giai, thế nhưng Thất Thải Trấn Hồn ấn là dùng Cực Phẩm Tiên Thiên Linh Bảo, do Thất Thải Châu Linh luyện chế ra, xuất thân phi phàm.

Dưới sự bảo vệ của Thất Thải Trấn Hồn ấn, bình thường, Tiên Thiên Linh Bảo loại Thần Hồn đều chưa chắc có thể làm bị thương Thần Nguyên của Diệp Chân.

Nhưng bây giờ biểu hiện của cái Vấn Tâm Tỏa này lại là không thể tưởng tượng được.

Hoàn toàn không hợp với lẽ thường.

Loại biểu hiện này khiến cho trong lòng Diệp Chân cảm thẩy bất an.

Dưới sự trấn áp của Ngũ Hành m Dương ấn cùng Thất Thải Trấn Hồn ấn, lực lượng trong cơ thể sôi trào đến tới trình độ nhất định đã bị ngăn chặn, tạm thời còn không đến mức tẩu hỏa nhập ma, phản phệ bản thân.

Thần niệm của Diệp Chân liền vô cùng kiên định truy tìm hơi thở Xích Sắc mạch lạc trong Vấn Tâm Tỏa, một đường truy tìm xuống.

Khí tức Xích lục sắc đi này qua khắp nơi kinh mạch cùng khiếu huyệt trong người Diệp Chân, đột nhiên, Xích lục sắc này liền xông vào lá gan Diệp Chân, sau đó lại biến mất không thấy gì nữa.

Trong nháy mắt tiếp theo, một khí tức khác từ trong lá gan Diệp Chân xông ra, sau khi đi qua kinh mạch trùng điệp cùng khiếu huyệt, lại tụ hợp vào trong Vấn Tâm Tỏa.

Vòng đi vòng lại liền giống như một người tu luyện Chu Thiên vậy.

Diệp Chân ngạc nhiên.

Khí tức Vấn Tâm Tỏa này, không ngờ lại cùng lá gan của mình quấn quýt lấy nhau, trách không được Địa Tâm Hỏa Soái nói không thể triệt để phá giải.

Nếu muốn triệt để phá giải, như vậy chỉ sợ Diệp Chân cũng cần phải hủy đi của lá gan của mình trước tiên mới được.

Thần niệm rời khỏi, tức giận không ngăn chặn được trong lòng Diệp Chân cũng đột nhiên biến mất, lực lượng trong cơ thể Diệp Chân trong chớp mắt đã an tĩnh lại, Diệp Chân nhanh chóng khôi phục bình thường, nhưng là sau đó lại đổ mồ hôi đầm đìa.

Vừa rồi điềm báo trước tẩu hỏa nhập ma kia cũng không phải ảo giác.

Phát hiện được điểm này, Diệp Chân cũng không vội lại tiếp tục thăm dò, ngược lại là tĩnh tâm tự hỏi.

Lúc này đã ổn định lại tâm thần, lúc trước thì đủ loại dị thường, Diệp Chân liền có ý tưởng.

Cảm giác tức giận không ngăn chặn trong lòng này, hẳn là bắt nguồn từ thân thể Diệp Chân.

Cũng chính là từ trong ra ngoài.

Bằng không, Thất Thải Trấn Hồn ấn cũng không đến mức không trấn được.

Mà loại tức giận này không có khả năng bỗng dưng mà có.

Vừa nghĩ đến đây, một ý niệm trong đầu liền đột nhiên hiển hiện trong lòng,

- Công pháp lộ tuyến! Vấn Tâm quyết!

Đôi mắt Diệp Chân đột nhiên sáng lên.

Chẳng lẽ, vừa rồi lộ tuyến quang hoa Xích Sắc vận chuyển trong Vấn Tâm Tỏa, cũng là một trong những công pháp lộ tuyến của Vấn Tâm quyết?

Diệp Chân càng nghĩ càng thấy khả năng này rất lớn.

Sau đó, hắn thôi động Ngũ Hành m Dương ấn cùng Thất Thải Trấn Hồn ấn đã trấn áp thân thể lần nữa, thần niệm cũng chìm vào trong Vấn Tâm Tỏa lần nữa, truy tung con đường tiến tới của Xích Sắc quang hoa này.

Lần này phải tận lực mới thôi, lại sớm có ứng phó, nhưng cảm giác tức giận này vẫn như là thủy triều vậy, từng cơn sóng liên tiếp kéo đến khiến cho hắn vô cùng khó chịu.

Nếu không phải có Thất Thải Trấn Hồn ấn khiến cho Diệp Chân luôn bảo trì thư thái, thì đường truy tung sau này đều sẽ rất đáng sợ.

Nhưng là chỉ một lần, Diệp Chân đã liền rõ ràng lộ tuyến vận chuyển của Xích sắc mạch lạc trong Vấn Tâm Tỏa này.

Dù sao cũng là vận chuyển ở trong cơ thể mình, liền như là lão sư vậy, chỉ cần thần niệm của Diệp Chân theo kịp, thì hắn đều có thể rõ ràng rành mạch phương thức vận chuyển rồi.

Sau đó, Diệp Chân nếm thử thôi động một sợi linh lực, lấy một con đường chủ động vận chuyển.

Mới đầu còn không có gì, nhưng một sợi linh lực này sau khi vận chuyển trong khoảng thời gian ngắn, trong cơ thể Diệp Chân lại lập tức tức giận, liền giống như thủy triều rơi ra.

Chuyện quỷ dị xảy ra trong nháy mắt, lần này, cảm giác tức giận trong cơ thể Diệp Chân lại như thủy triều, như sấm chớp, nhưng trong lòng Diệp Chân lại vô cùng thư thái, lực lượng sôi trào mãnh liệt quanh thân lại đều được Diệp Chân khống chế.

Sau khi hoàn chỉnh vận chuyển mấy chu thiên, thần niệm của Diệp Chân đã hơi buông lỏng, một sợi linh lực đã tràn đầy tức giận này biến mất, chủ động tụ hợp vào trong Vấn Tâm Tỏa.

Thật không khỏi bất ngờ, Diệp Chân cùng Vấn Tâm Tỏa lại có nhiều hơn một loại liên hệ kỳ dị.

Đó là một loại trong ta có ngươi, ta mối liên hệ kỳ dị với ngươi.

Chỉ là giờ khắc này, loại liên hệ kỳ dị này lại cực kỳ yếu ớt.