← Quay lại trang sách

Chương 3677 Tạc Dụng Nghịch Thiên

Chỉ cần thanh quang của Vấn Tâm Tỏa vừa chiếu đến thì bọn hắn đã giống như lâm vào mộng cảnh, như là mê thất, trên mặt không ngừng xuất hiện đủ loại biến hóa, lúc khóc lúc cười hoặc giận hoặc lo, thật lâu không thể tỉnh lại.

Chuyện này làm cho Diệp Chân vạn phần kinh hãi.

Bởi vì loại mê thất này, không phải là bởi vì Vấn Tâm Tỏa, dù Diệp Chân thu đi lực lượng Vấn Tâm Tỏa thì bọn hắn cũng không tỉnh lại, vẫn tiếp tục mê thất.

Chủ yếu nguyên nhân chính là loại mộng cảnh mê thất này bắt nguồn từ bản thân võ giả.

Theo Địa Tâm Hỏa Soái Địch Bách Mạch nói, cảnh tượng bọn hắn trả qua trong mộng ảo chân thực đến mức không thể chân thực hơn, nếu không có ngoại lực, muốn tỉnh táo lại cũng cực kỳ gian nan.

Có vài người thậm chí có thể mê thất đến chết.

Năm đó, khi sáng tạo ra vấn tâm quyết sơ luyện Vấn Tâm Tỏa, Địa Tâm Hỏa Soái đã từng lâm vào loại mộng cảnh chân thực này trên trăm năm, cuối cùng cơ duyên xảo hợp mới có thể đi ra ngoài, có thể thấy được nó khủng bố.

Nhưng ngay khi kiểm tra uy năng của Vấn Tâm Tỏa cũng xuất hiện ngoài ý muốn.

Có một Tế Ti khổ tu dưới trướng Diệp Chân lại không chịu Vấn Tâm Tỏa ảnh hưởng.

Thanh quang của Vấn Tâm Tỏa chiếu qua, nhưng vẻ mặt của hắn vẫn như thường, trừ điên cuồng chảy nước miếng ra thì không bất cứ dị thường nào, làm cho trong mắt Diệp Chân đều sắp rơi xuống, còn tưởng rằng Vấn Tâm Tỏa có thiếu hụt.

Sau khi cẩn thận nghiên cứu, Diệp Chân mới phát hiện, vị Tế Ti khổ tu này lại có chút giống như vô dục vô cầu.

Cũng không phải thuần túy vô dục vô cầu, mà là phi thường dễ dàng thỏa mãn, chính là loại người gặp sao yên vậy, trải qua cuộc sống cũng không có đại hỉ đại bi, tất cả hình như đều bình thường đến không thể bình thường hơn.

Yêu thích duy nhất, chính là ăn thịt!

Này lần nữa chứng minh Vấn Tâm Tỏa trực chỉ bản tâm của võ giả, bản thân Công Pháp huyền diệu.

Diệp Chân kiểm tra hơn nghìn người, chỉ có một ngoại lệ như thế.

Đến tận đây, Diệp Chân đã hiểu rõ thần dị của Vấn Tâm Quyết và Vấn Tâm Tỏa do Địa Tâm Hỏa Soái sáng tạo nên.

Thật ra thì bản thân Vấn Tâm Tỏa cũng không có bao nhiêu lực lượng, nó dẫn động chỉ là trong lòng bản thân võ giả mà thôi.

Đương nhiên, nếu bản thân võ giả vô dục vô cầu, không có chấp niệm thì Vấn Tâm Tỏa cũng sẽ không có bao nhiêu tác dụng.

Cho dù là Tạo Hóa Thần Tướng Thiên Vận Tông - Lữ Mông toàn lực phòng bị thì khi bị thanh quang của Vấn Tâm Tỏa chiếu qua cũng có một khoảnh khắc thất thần.

Mà sau khi triệt để mất đi tỉnh táo, gần như kéo dài một hơi.

Đừng nói là một hơi, đến trình độ Tạo Hóa Cảnh, có đôi khi thời gian một khoảnh khắc cũng đầy đủ.

Từ đủ loại kiểm tra trước mắt, Vấn Tâm Tỏa có thể sẽ phi thường cường đại.

Đừng nói là Tạo Hóa Thần Tướng, chỉ sợ Tạo Hóa Thần Vương cũng sẽ chịu ảnh hưởng, chỉ cần người đó không phải vô dục vô cầu thì sẽ bị Vấn Tâm Tỏa ảnh hưởng.

Mà dưới tình huống bình thường, càng là cường giả thì dục vọng càng cường đại, sinh mệnh tao ngộ chấp niệm cũng càng cường đại.

Đây là một món bí bảo có thể ảnh hưởng đến Tạo Hóa Thần Vương thậm chí là Tạo Hóa Thần Quân cảnh, đây là kết luận Diệp Chân cho ra.

Rất khó tưởng tượng, bí bảo có thể ảnh hưởng đến cường giả Tạo Hóa Thần Vương, thậm chí là Tạo Hóa Thần Quân lại xuất từ trong tay một vị võ giả tu vi khó khăn lắm mới đạt đến Đạo Cảnh hậu kỳ hoặc là đỉnh phong.

Trong đầu Diệp Chân xuất hiện tình cảnh Địa Tâm Hỏa Soái Địch Bách Mạch luyện chế Vấn Tâm Tỏa năm đó.

Hàng trăm hàng ngàn năm thống khổ dày vò, hoặc bởi vì cừu hận tức giận muốn điên, hoặc bởi vì tưởng niệm đau thấu tim gan, hoặc bởi vì lâm vào kỷ niệm buồn vui nào đó, lại hoặc bởi vì lo lắng cho người yêu của mình, sầu lo muốn tuyệt!

Đủ loại tình cảm này, tất cả mọi người đều có, đều trải qua.

Có ít người trải qua một hai loại trong đó, có ít người trải qua tất cả.

Nhưng không có người nào giống như Địa Tâm Hỏa Soái Địch Bách Mạch, trong đủ loại thống khổ dày vò này, mà tàn hồn có thể vượt qua mấy ngàn năm.

Thời gian thống khổ tích lũy mấy ngàn năm, mới có thể sinh ra Vấn Tâm Tỏa!

- Một người tốn mấy thời gian ngàn năm tích lũy đúc thành Vấn Tâm Tỏa, Vấn Tâm Tỏa trực chỉ bản tâm, có uy năng này, hình như cũng có thể lý giải....

Trên đời này, nếu cơ duyên xảo hợp, lại có ai có thể tốn thời gian ngàn năm không ngừng lĩnh hội, không ngừng luân hồi trong các loại thống khổ này chứ?

- Aiz.....

Diệp Chân nhẹ nhàng thán một tiếng:

- Vấn Tâm Tỏa, ta thấy không bằng gọi là Lục Tâm Tỏa...

Thần niệm khẽ động, Lục Tâm Tỏa bảy sắc quay lại Thần cung, thu liễm quang mang vốn có, lẳng lặng cuộn ở trong tay trái thần nguyên biến thành hình người của Diệp Chân, sau đó, Diệp Chân bước ra một bước, lập tức rời khỏi thời tự không gian của Thận Long Châu, xuất hiện trong Bắc Hải Vương vương phủ.

Không được mấy hơi, Ngưu Nhị đã ứng triệu đến đây.

- Ngưu Nhị, chuyện kia điều tra thế nào rồi?

Diệp Chân hỏi.

- Bẩm đại nhân, đã tra ra một chút manh mối.

- Nói!

- Đại nhân, bởi vì Nội Giám Đại Tổng Quản tân nhiệm Hà Trường Anh phối hợp, nên thuộc hạ lấy được rất nhiều tình báo tuyệt bí ghi lại trong bí giám, có thể so sánh với tình báo thuộc hạ tra được.

- Dưới tình huống trước mắt, trên cơ bản có thể xác định một mạch Đông Phương, bao gồm Đông Phương Ti Thần ở trong, thậm chí có thể mấy vị lão tổ tông của Đông Phương gia còn đang ngủ say, cũng không có thủ đoạn chưởng khống Thái Dương Chân Hỏa hoặc là cùng loại với của Thái Dương Chân Hỏa.

Ngưu Nhị hồi báo.

- Nói như vậy, trên cơ bản có thể bài trừ hiềm nghi cao thủ Đông Phương nhất tộc chém giết Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt sao?

Diệp Chân hỏi.

Nghe vậy, Ngưu Nhị nhẹ gật đầu:

- Đại nhân, đúng là như thế, nhưng cũng không bài trừ khả năng khách khanh hoặc là bằng hữu của Đông Phương gia có thể có thủ đoạn chưởng khống Thái Dương Chân Hỏa lại hoặc là cùng loại với Thái Dương Chân Hỏa.

- Loại chuyện này có liên quan rất lớn, chỉ cần đầu bình thường thì không có ai dám mời bạn bè hoặc là khách khanh ra tay.

- Cho dù có là khách khanh hoặc bằng hữu thì chỉ sợ cũng sẽ không làm loại chuyện này.

Dù sao, một khi tin tức này truyện ra ngoài thì bọn hắn sẽ phải đối mặt với lửa giận của toàn bộ Ma Tộc, thậm chí bao gồm cường giả đỉnh cao của Đại Chu.

- Nếu Đông Phương gia đã được bài trừ hiềm nghi, vậy còn có người nào là đối tượng hoài nghi nữa không?

Diệp Chân hỏi.

- Bẩm đại nhân, Thiên Miếu!

- Thiên Miếu? Nói như thế nào?

Trong đôi mắt của Diệp Chân lấp lóe tinh quang.

Nếu là cao tầng Ma Tộc biết Diệp Chân còn đang điều tra nguyên nhân cái chết của Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt thì chỉ sợ đều sẽ cảm khái không hiểu.

Diệp Chân - một ngoại nhân, một địch nhân, tại sao đối với chuyện này còn dụng tâm hơn cả bọn hắn?