← Quay lại trang sách

Chương 3693 Nguy Hiểm Bị Lật Úp

Nghe vậy, Bạch Hổ Yêu Đế lại thừa cơ thỉnh giáo,

- Còn mời Diệp huynh đệ chỉ điểm!

- Chưa nói tới chỉ điểm, chuyện này, kỳ thực Bạch đại ca đã ý thức được nguy hiểm trong tương lai, vậy lui một bước là được.

Diệp Chân nói.

Thần sắc của Bạch Hổ Yêu Đế chợt sầu khổ,

- Làm sao có thể lui một bước được! Vừa lui, đại quân Miêu Bích cũng không phải ăn chay.

- Đã không lui được một bước, vậy không bằng lui nhiều mấy bước, lui về Thái Mông Yêu Giới?

Diệp Chân lấy một loại thần sắc giống như cười mà lại không phải cười nhìn Bạch Hổ Yêu Đế nói câu này.

- Lui về Thái Mông Yêu Giới, nói nghe thì dễ!

Bạch Hổ Yêu Đế lần nữa thở dài một tiếng,

- Kỳ thực, trước đây thật lâu Đồ tiên sinh đã đề cập qua kiến nghị như vậy. Đại Chu địa vực bao la, địa bàn Hổ Tộc ta co vào, chỉ chiếm một sơn lâm hẻo lánh, để xem Thiên Thời đại thế, lại hoặc là dứt khoát lui về Thái Mông Yêu Giới, tránh đi Sát Kiếp Đại Tranh này. Thế nhưng không phải không muốn, mà thực sự là không thể làm như vậy!

Bạch Hổ Yêu Đế nói.

- Ta không hiểu!

Diệp Chân lắc đầu,

- Chân trên người các ngươi, lui về Thái Mông Yêu Giới, ai còn có thể ngăn cản các ngươi?

- Ai...

Bạch Hổ Yêu Đế lại tiếp tục thở dài một tiếng, đột nhiên đứng dậy, chắp tay kính một chén rượu với Diệp Chân,

- Thái Mông Hổ tộc ta, muốn nhờ môn hạ Diệp huynh đệ bao che, còn xin Diệp huynh đệ thành toàn!

- Thái Mông Hồ tộc ta, nguyện ý nhờ dưới sự bao che của Bắc Hải Vương, còn xin Bắc Hải Vương Thành toàn.

Đồ Chính cùng Xích Hổ Vương Đồng bắt đầu hạ mình mời Diệp Chân đến cùng.

Diệp Chân đột nhiên đất đứng dậy, vô cùng ngạc nhiên.

Tiết tấu này cũng chuyển biến quá nhanh rồi.

Vừa rồi bọn họ còn đang nói việc khó của Yêu Tộc mình, làm sao lại đột nhiên liền muốn nhờ bao che, lại còn nhờ đến môn hạ của Diệp Chân hắn bao che.

Diệp Chân có cảm giác như nghe chuyện hoang đường.

Diệp Chân ngửa mặt lên trời cười ha ha,

- Mấy vị đây là đang nói đùa sao, Diệp Chân ta có tài đức gì, tu vi chỉ là Tạo Hóa Thần Nhân, làm sao có năng lực che chở Hổ Tộc được.

Bạch Hổ Yêu Đế lại lần nữa thấp người xuống, bát rượu cầm trong tay lần nữa đưa về phía trước.

- Huynh đệ ngươi chính là người được trời chọn, không cần lực lượng, Hổ Tộc chúng ta chỉ cần đi theo sau lưng Diệp huynh đệ, là tránh thoát được nhiều tai kiếp rồi!

- Không sai, từ nay về sau, phàm là thiên hạ đại thế lựa chọn như thế nào, Bắc Hải vương ngươi đứng ở chỗ đó, Hổ Tộc chúng ta liền đứng ở chỗ đó!

Đồ Chính nói.

- Lưỡi đao trên ngón tay, Hổ Tộc ta cũng có thể vì Bắc Hải vương xông pha chiến đấu!

Xích Hổ vương ồm ồm nói.

Lần này, Diệp Chân đã thật sự kinh ngạc đến ngây người, còn vì hắn xông pha chiến đấu,

- Các ngươi đang nghiêm túc?

- Tuyệt đối không có nửa câu nói ngoa!

- Ngàn lần xác định!

Bạch Hổ Yêu Đế cùng Đồ Chính mang theo ngữ khí chém đinh chặt sắt, khiến cho Diệp Chân ngơ ngẩn, nhất là bộ dáng của lão hồ ly Đồ Chính này, khiến cho Diệp Chân hết sức bất an.

Chẳng lẽ lại là lão hồ ly này đang tính kế Diệp Chân hắn?

Về vấn đề mưu lược, Diệp Chân tự nghĩ hơn người, nhưng Diệp Chân am hiểu mưu lược, chính là chiến lược đường đường chính chính, hoàn toàn không thể so sánh với lão hồ ly như Đồ Chính.

Cơ hồ không có làm bao nhiêu cân nhắc, Diệp Chân đã cực kỳ kiên định lắc đầu từ chối.

- Bạch đại ca, không phải là ta từ chối huynh, mà là tiểu môn tiểu hộ của Diệp Chân ta, tự vệ cũng khó khăn, đừng nói là che chở các ngươi. Nói thật, ta biết mình có mấy cân mấy lượng, thật sự là không có năng lực kia!

Diệp Chân nói rất là thành khẩn.

Bạch Hổ Yêu Đế gấp gáp,

- Diệp huynh đệ, ngươi có thể lại suy nghĩ một chút không. Hổ Tộc chúng ta không cầu gì khác, chỉ cầu một danh nghĩa, cùng đại thế ngẫu nhiên, chỉ điểm chiến lược.

- Không được!

Hai chữ này của Diệp Chân như đao kiếm chém qua, vô cùng kiên định, ở đây bất luận là Bạch Hổ Yêu Đế, hay là Xích Hổ vương, lại hoặc là Đồ Chính, đều nghe ra kiên định trong lời nói của Diệp Chân.

Nhất là Bạch Hổ Yêu Đế càng vô cùng thất vọng!

- Chẳng lẽ Hổ Tộc ta, thật sự phải mất đi một đường sinh cơ này?

Bạch Hổ Yêu Đế vô cùng bi quan.

Bộ dáng này khiến cho Diệp Chân cũng vô cùng kinh ngạc.

Cái gọi là che chở, có quan trọng như vậy sao?

Yên lặng nửa ngày, thần sắc của Bạch Hổ Yêu Đế đã biến đến vô cùng ảm đạm, yên lặng giơ lên một chén rượu về phía Diệp Chân,

- Diệp huynh đệ, mặc dù ngươi đã từ chối, nhưng nếu như có một ngày ngươi nguyện ý tiếp nhận chúng ta, Hổ Tộc chúng ta đều nguyện ý vì Diệp huynh đệ xông pha khói lửa!

Cái này tư thái này của Bạch Hổ Yêu Đế đều khiến cho Diệp Chân có chút xấu hổ.

Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ Tộc Đồ Chính ở bên cạnh suy nghĩ nửa ngày, đột nhiên mở miệng,

- Diệp nguyên soái, kỳ thực hợp tác giữa Hổ Tộc chúng ta cùng Diệp nguyên soái, có thể càng thâm nhập một chút!

- Càng thâm nhập một chút? Nói như thế nào?

Diệp Chân đối với Đồ Chính, bất luận là đề nghị gì, đều ôm lấy mười phần cảnh giác.

- Kỳ thực lão phu cảm giác, bây giờ Diệp nguyên soái dù đã đứng hàng Bắc Hải vương, tuy nhiên ngồi ở vị trí cao, cũng có thật nhiều chuyện chưa kịp làm tốt, có đôi khi, Yêu Tộc chúng ta lại dễ dàng làm thay!

Đồ Chính nói.

Diệp Chân gật gật đầu, lời này thật không sai, nhưng trước mắt mà nói, cũng rất trống rỗng.

- Giống như, chuyện Diệp nguyên soái một mực vận chuyển số lượng lớn lương thực, vật tư cho Y Trĩ Sa Hải, kỳ thực có thể để cho Hổ Tộc chúng ta làm người trung gian, từ chúng ta làm thay.

Đồ Chính nói.

- Đồ lão tiên sinh, ngươi đây là đang uy hiếp ta!

Diệp Chân bỗng nhiên đứng lên, sắc mặt đều lạnh lại!

Đồ Chính cũng không vội vàng phủ nhận, ngược lại lấy tay ra hiệu Bạch Hổ Yêu Đế an tâm một chút trước, sau đó mới chậm rãi nói,

- Cái này, phải nhìn Diệp nguyên soái ngươi thấy thế nào, lấy tình thế Y Trĩ Sa Hải trước mắt, kỳ thực thân phận Thần Sứ Thần Điện Y Trĩ Sa Hải của Diệp nguyên soái bại lộ là chuyện sớm muộn.

Đồ Chính kiểu nói này, trong lòng Diệp Chân đột nhiên xiết chặt, hắn chợt ý thức được cái gì đó,

- Y Trĩ Sa Hải xảy ra chuyện?

- Đương nhiên!

Đồ Chính gật đầu,

- Chiếu theo tình huống trước mắt mà nhìn, Y Trĩ Sa Hải sẽ bị nguy hiểm lật úp!

Nói đến đây, lão hồ ly Đồ Chính đột nhiên cười một tiếng,

- Diệp nguyên soái sẽ không ngốc đến mức một mình vọt tới Y Trĩ Sa Hải để bại lộ thân phận như vậy chứ?

Diệp Chân lạnh lùng nhìn Đồ Chính, chậm rãi ngồi lại.

Đồ Chính đột nhiên nhẹ cười rộ lên, một lần nữa rót đầy rượu cho Diệp Chân,

- Xem ra hiện tại, chúng ta có thể nói chuyện hợp tác hoặc là giao dịch một lần nữa rồi!