← Quay lại trang sách

Chương 3701 Thần Điện Phản Đồ

Từ sau khi Sa Hải Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ bị thương vẫn luôn dưỡng thương trong Hoàng Kim Cung của Y Trĩ Thần Điện.

Trong Y Trĩ Thần Điện có thiên địa nguyên khí vô cùng hùng hậu, khí tức Chúng Sinh Nguyện Lực càng tràn ngập, có thể xưng là hùng hồn, tĩnh dưỡng ở đây, khôi phục lên thương sẽ nhanh hơn ngoại giới mấy lần.

Nhưng cho dù như thế, thương thế của Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ vẫn khôi phục vô cùng chậm chạp như cũ.

- Chờ một lát gặp Đại Thần tế, phải nói như thế nào, lại hoặc là làm ra quyết định gì, ta hi vọng chư vị đều suy nghĩ thật kỹ, lúc đưa ra quyết định, nhất định phải đi qua nơi này!

Sa Hải Thần Tế Côi Cổ chỉ về phía cái đầu của mình, nói với mấy vị Sa Hải Thần Tế sau lưng.

Ánh mắt của Côi Cổ hơi dừng lại ở trên người ba người Hoa Hưng An, Tiêu Trạch, Ô Vưu, ẩn có ý nhắc nhở cảnh cáo.

- Còn có, nghĩ lại kết quả của lão Ông đi!

Côi Cổ nhắc đến Sa Hải Thần Tế Ông Lập Đức chiến tử, lập tức làm cho ba vị Sa Hải Thần Tế nghiêm nghị.

Thấy mọi người nghiêm nghị, Sa Hải Thần Tế Côi Cổ xuất ra lệnh phù, thông qua thủ hộ kết giới, sau khi đẩy ra cửa chính Thần Điện nơi Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ đang dưỡng thương.

Cửa chính vừa rồi mở rộng, mùi máu tươi gay mũi đã làm cho sắc mặt bốn vị Sa Hải Thần Tế đều thay đổi.

Nhất là sắc mặt của Hoa Hưng An và Ô Vưu thì biến đổi nhiều nhất.

Trước đó, Hoa Hưng An và Ô Vưu vẫn có vài phần hi vọng.

Bọn hắn hi vọng thương thế của Đại Thần Tế Nạp Cáp Nhĩ có tiến triển tốt, thậm chí là khỏi hẳn.

Như vậy, tất cả đều sẽ có hi vọng.

Thế nhưng đã vài ngày trôi qua, mùi máu tươi trong đại điện này vẫn còn nồng đậm như vậy, chuyện này đại biểu cho thương thế của Đại Thần Tế Nạp Cáp Nhĩ, chỉ sợ vẫn không có chuyển biến tốt đẹp.

Bốn vị Thần Tế bước nhanh về phía trước, hành lễ tham kiến Nạp Cáp Nhĩ Đại Thần tế, đồng thời từng người cũng đều đánh giá thương thế của Đại Thần Tế Nạp Cáp Nhĩ.

Lúc này, Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ lộ ra nửa người trên, dựa nghiêng ở trên một chiếc ghế dựa mềm, cùng với vết thương lăng lệ, từ tai trái của Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ bổ nghiêng tới giữa ngực bụng, lộ ra nội tạng bên trong.

Chỗ sâu nhất thương thế lại là chỗ ngực bụng, không những lộ ra xương cốt mà còn có thể trực tiếp nhìn thấy phổi và trái tim đang nhúc nhích.

Trên trái tim còn có một vết xước nhỏ.

Thương thế này, nếu sâu hơn một chút xíu nữa, có lẽ Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ đã bỏ mình ngay tại chỗ, thấy vậy, trong lòng mọi người đều nghiêm nghị.

Nhưng làm bốn người nhìn càng thêm thêm nghiêm nghị lại là trên vết thương này vẫn như cũ lượn lờ cuồn cuộn đen nhánh lôi đình.

Lôi đình đen nhánh lượn lờ trên vết thương, mỗi một lần dòng lôi đình đảo qua đều có thể làm cho Nạp Cáp Nhĩ Đại Thần tế toát ra từng tia từng tia thống khổ.

Lôi đình đen nhánh lưu lại trên viết thương này cũng là nguyên nhân căn bản làm thương thế của Đại Thần Tế Nạp Cáp Nhĩ thật lâu không khỏi.

Đám người có thể nhìn thấy, từng sợi Sa Hải Thần Lực màu vàng nhạt đặc biệt của Y Trĩ Thần Điện đang không ngừng tuôn về phía lôi đình đen nhánh này, ý đồ tiêu tan sạch lôi đình đen nhánh.

Đây là Nạp Cáp Nhĩ Đại Thần tế đang chữa thương.

Chỉ là tiến trình này phi thường chậm chạp.

Phẩm giai của hai loại sức mạnh này có chênh lệch rõ ràng, đại lượng Sa Hải Thần Lực mới có thể tiêu tan sạch một chút xíu lôi đình đen nhánh lưu lại trên vết thương kia.

Kia đại khái chính là nguyên nhân căn bản khiến cho thương thế của Đại Thần Tế Nạp Cáp Nhĩ bốn năm ngày cũng không có chuyển biến tốt đẹp.

Từ một phương diện khác, cũng nói lên thực lực của người làm Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ trọng thương vô cùng mạnh mẽ.

Trong lúc nhất thời, bốn Sa Hải Thần Tế đều có chung một lo lắng, bọn hắn đều đang lo lắng một vấn đề, nếu bọn hắn tao ngộ cường địch mà Nạp Cáp Nhĩ Đại Thần tế đã tao ngộ thì có thể chạy thoát hay không?

Nghĩ hết các loại khả năng, đáp án đều là không!

Chuyện này khiến sắc mặt của bốn vị Sa Hải Thần Tế trở nên đau thương, lập tức xuất hiện tâm tư khác.

- Các ngươi... Đến rồi à!

Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ chậm rãi mở mắt.

- Đại Thần tế, thương thế của ngươi....

Thần Tế Hoa Hưng An lo lắng nói.

- Ta gặp phải Tạo Hóa Thần Tướng Lôi Dực thuộc Lôi Ngục Phong của Thiên Miếu!

Nạp Cáp Nhĩ cũng không trả lời Hoa Hưng An, mà kể lại chuyện hắn đã trải qua.

- Lôi Dực?

Sắc mặt Tiêu Trạch đột ngột biến đổi:

- Chính Lôi Dực có danh xưng Lôi Thần Chi Xà sao?

Sau khi Nạp Cáp Nhĩ gật đầu, sắc mặt Tiêu Trạch càng thêm khó coi:

- Tu vi của cái tên này, vào vạn năm trước đã là Tạo Hóa Thần Tướng đỉnh phong. Bây giờ, sợ không phải Tạo Hóa Thần Vương rồi chứ?

- Tạo Hóa Thần Vương há lại dễ dàng đột phá như vậy?

Nạp Cáp Nhĩ cười lạnh:

- Ta bị hắn đánh trọng thương, nhưng hắn cũng không tốt hơn chút nào, không có mấy tháng tĩnh dưỡng, sợ là không cách nào ra tay.

- Nếu Lôi Dực này cũng trọng thương, như vậy áp lực chúng ta gặp phải cũng không quá lớn.

Tiêu Trạch nói.

- Không quá lớn sao?

Côi Cổ nãy giờ chưa mở miệng, cười lạnh nói:

- Nếu không quá lớn, sau một canh giờ nữa, lão Tiêu ngươi sẽ là người thứ nhất lên!

Sa Hải Thần Tế Tiêu Trạch há to miệng, nhưng một chữ cũng nói không nên lời.

- Một canh giờ nữa, xảy ra chuyện gì?

Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ mở miệng.

Lập tức, bốn vị Thần Tế nói lại chuyện Tốn Thân Vương Cơ Đáng phái ra sứ giả đến chiêu, bao gồm chuyện thời hạn cuối cùng.

Ánh mắt của Đại Thần Tế Nạp Cáp Nhĩ lạnh lùng đảo qua đám người:

- Ý của các ngươi là? Các ngươi đã quyết định đầu hàng đúng không?

Côi Cổ không nói gì, Tiêu Trạch không nói gì, Hoa Hưng An chỉ há miệng nói ba chữ 'Đại Thần tế', nhưng lại không có đoạn sau.

Ô Vưu nhìn ba người khác một chút, sau đó đau lòng nói:

- Đại Thần tế, sa dân bình thường có thể đầu hàng, chúng ta tuyệt đối không thể đầu hàng, nếu chúng ta đầu hàng, chỉ sợ vinh quang sau cùng của Thiên Thần cũng sắp bị mất trong tay của chúng ta!

- Cho dù là trong đại quân của Cơ Đáng hay là Cơ Uyên thì đều có Tạo Hóa Thần Nhân của Thiên Miếu tham chiến, một khi chúng ta đầu hàng, chỉ sợ chuyện thứ nhất bọn hắn phải làm sẽ là triệt để hủy đi vinh quang của Thiên Thần!

Ô Vưu vội la lên.

Côi Cổ nhìn thoáng qua Ô Vưu:

- Ngươi có thể tử chiến, hiến thân vì vinh quang của Thiên Thần!

- Tử chiến thì tử chiến, có cái gì đáng sợ?

Ô Vưu gầm thét.

Côi Cổ lại lần nữa cười lạnh:

- Thế gian này, có đôi khi còn sống khó khăn hơn cả chết! Chỉ cần chúng ta còn sống, vinh quang của Thiên Thần sẽ có ngày tái khởi.

Mà chúng ta nếu tất cả đều chết rồi, vinh quang của Thiên Thần sẽ thật đoạn tuyệt!

- Ngươi....