Chương 3703 Lý Lẽ Hùng Hồn
Ba người các ngươi, nếu như nguyện ý đầu hàng, Tốn Thân Vương Cơ Đáng đã sớm đáp ứng vị trí Hầu Tước Nhất đẳng, đồng thời, ba đại thánh địa Nhật Nguyệt Thiên, Lôi Ngục, Thanh Lê Phong của Thiên Miếu sẽ mặc cho các ngươi lựa chọn!
- Đương nhiên, nếu như các ngươi nguyện ý quên mình phục vụ vì vinh quang của Thiên Thần, vậy tốt nhất các ngươi nên nghĩ đến người nhà của các ngươi, tôn nhi, huyền tôn nữ của các ngươi có chịu nổi không!
Côi Cổ nói làm cho vẻ mặt ba người Hoa Hưng An, Tiêu Trạch, Ô Vưu trở nên vô cùng phức tạp, vô cùng do dự.
Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ cũng há mồm cứng lưỡi, nhìn về phía ba người Hoa Hưng An, Tiêu Trạch, Ô Vưu, vẻ mặt cũng biến thành vô cùng phức tạp, cuối cùng, hóa thành bất đắc dĩ.
Bầu không khí trong thần điện lâm vào yên lặng.
Côi Cổ lại ở trong nháy mắt này trở nên đắc ý.
- Thế nào, Nạp Cáp Nhĩ, ta nói không sai chứ? Y Trĩ Sa Hải chúng ta, sớm đã cần thay đổi.....
- Côi Thần Tế, ngươi phản bội thật đúng là triệt để!
Ngay khi Côi Cổ đắc ý khi, một tiếng thở dài sâu kín làm cho cả người lông tơ Côi Cổ dựng đứng, vẻ mặt trở nên vạn phần khẩn trương!
- Ai?
- Là ai, cút ra ngay cho ta!
Vẻ mặt của ba người Hoa Hưng An, Tiêu Trạch, Ô Vưu cũng trở nên kinh ngạc.
Chỉ có vẻ mặt của Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ đầu tiên là biến đổi, sau đó giống như nghĩ đến cái gì.
- Là ngươi?
- Là ngươi trở về rồi?
Đột nhiên, Lưu Ly Đồ Thần Đao Đại bên cạnh Thần tế Nạp Cáp Nhĩ vốn đã xám xịt không có ánh sáng bỗng nhiên bay lên:
- Đi mau, cầm Lưu Ly Đồ Thần Đao đi!
- Chỉ cần ngươi còn sống, vinh quang của Thiên Thần sẽ không đoạn tuyệt!
Thấy Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ nói như vậy, Côi Cổ cũng đột nhiên nhớ tới một người, chỉ là người này đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện.
Đột nhiên, Côi Cổ cười ha hả.
- Ha ha ha ha, đang lo tìm không thấy ngươi, không ngờ ngươi lại chủ động tới cửa!
- Đến hay lắm!
- Đại công tới tay!
Trong tiếng cười ta, Côi Cổ cũng mặc kệ Lưu Ly Đồ Thần Đao, gảy ngón tay một cái, một đạo phù quang lập tưc phóng lên tận trời.
Hiển nhiên, Côi Cổ đang muốn thông báo tin tức cho người nào đó.
Nạp Cáp Nhĩ khẩn trương, nhìn về phía bốn phương tám hướng trong Thần Điện:
- Ngươi... Ngươi nhanh cầm Lưu Ly Đồ Thần Đao đi mau!
- Đi, hắn đi không được!
Côi Cổ cười to.
Nhưng còn chưa cười xong, tiếng cười của Côi Cổ đột nhiên dừng lại, giống như gà con bị người nắm bụng đồng dạng, tiếng cười đột nhiên ngừng lại, đồng thời Côi Cổ nhìn phù quang xoay quanh ở đỉnh chóp của đại điện không bay ra được, vẻ mặt trở nên khó coi.
- Tiếp tục cười đi, Côi Thần Tế, nếu ngươi không cười thì sau này sẽ không có cơ hội cười nữa đâu!
m thanh của Diệp Chân vang lên làm cho sắc mặt của Côi Cổ trở nên hết sức khó coi.
Diệp Chân lần nữa mở lời, cho dù hắn đã rời khỏi mười mấy năm thì bọn người Hoa Hưng An, Tiêu Trạch, Ô Vưu cũng ngay lập tưc nghe ra người đến là ai.
- Thần Sứ!
- Thần Sứ đại nhân đến rồi!
- Thần Sứ?
Vẻ mặt của Côi Cổ trở nên vô cùng âm trầm.
Gần như là đồng thời, Lưu Ly Đồ Thần Đao xiết chặt, Diệp Chân tay cầm Lưu Ly Đồ Thần Đao trống rỗng xuất hiện trong đại điện, chỉ có ngọc giản báo tin tức của Côi Cổ là vẫn đang quay tròn loạn chuyển ở đỉnh chóp của đại điện.
- Ngươi... Ngươi mau chóng rời khỏi.
Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ vạn phần sốt ruột, đang muốn thúc giục Diệp Chân rời khỏi.
Diệp Chân chỉ ngoại phóng một chút khí tức của hắn xíu cho Nạp Cáp Nhĩ đã làm Nạp Cáp Nhĩ chớp mắt ngậm miệng lại, vẻ mặt cũng biến thành kinh ngạc vạn phần.
- Côi Thần Tế, mục tiêu của Thiên Miếu là Thần Sứ ta sao?
Diệp Chân nhìn Côi Cổ, đột ngột hỏi thăm.
Thật ra thì Diệp Chân đã đến được một lúc, nhưng hắn vì muốn nhìn xem vở kịch phản đồ này đến cùng có bao nhiêu đặc sắc, còn che giấu cái gì.
Nhưng không ngờ Đại Thần tế Nạp Cáp Nhĩ sớm nổi lên ý tứ thanh trừ phản đồ, Diệp Chân mới phải sớm xuất hiện.
Diệp Chân còn không xuất hiện, dưới khảo nghiệm nhân tính tàn khốc này, sợ rằng mấy vị Thần Tế còn sót lại của Y Trĩ Thần Điện - Hoa Hưng An, Tiêu Trạch, Ô Vưu cũng phải xảy ra vấn đề.
Nhân tính là chịu nhịn được khảo nghiệm nhất!
Nhất là trước mặt lựa chọn tàn khốc!
Côi Cổ nhìn Diệp Chân một chút, đột nhiên nở nụ cười:
- Ngươi biết Thiên Miếu mở ra bảng giá cho ngươi là gì không?
- Bảng giá là gì?
- Tốn Thân Vương nói....
Ngay khi lực chú ý của mọi người đều rơi vào trên nội dung Côi Cổ sắp nói thì nhuyễn tiên lúc trước Côi Cổ dùng để đánh về phía Lưu Ly Đồ Thần Đao đột ngột nhô ra, giống như một lôi xà!
Tốc độ của lôi xà này vô cùng nhanh.
Lúc đánh lên đến trên trán Diệp Chân thì tiếng sấm nổ mới mơ hồ vang lên.
Một đạo Kim Đao khác lóe ra Sa Hải Thần Lực thuần khiết giống như cuồng sa gào thét, mang theo tiếng quỷ khóc sói tru, đao mang giống như cuồng sa đánh về phía Diệp Chân.
Côi Cổ toàn lực ra tay tập kích:
- Tốn Thân Vương nói, tìm được ngươi thì Tước thăng một cấp, giết ngươi sẽ được phong Vương!
- Cẩn thận!
Nạp Cáp Nhĩ Đại Thần tế lập tức quát, ba người Hoa Hưng An, Tiêu Trạch, Ô Vưu đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó từng con mắt trừng lớn đến cực hạn, thần tình đó giống như là gặp ma!
Vô số lục quang trống rỗng bên cạnh Diệp Chân, trong chớp mắt, lôi xà chi tiên đánh về phía Diệp Chân, giống như lâm vào hải dương màu xanh lục, tại chỗ bị vô số lục quang gắt gao quấn quanh, tiếng sấm nổ ầm ầm, ẩn vào tĩnh mịch.
Lôi xà chi tiên trong chớp mắt bị khống chế, chuyện này khiến con ngươi Côi Cổ co rụt lại.
Đây chính là lễ vật có danh xưng Lôi Thần Chi Xà mà Tạo Hóa Thần Tướng Lôi Dực của Lôi Ngục Sơn Thiên Miếu cho hắn.
Nhưng phản ứng của Côi Cổ cũng cực nhanh, trong chớp mắt đã toàn lực thôi động Hoàng Sa Kim Đao của hắn.
Kiếm quang chói mắt đột nhiên hiện lên, Côi Cổ chỉ cảm thấy Thần Nguyên của mình chấn động kịch liệt, còn chưa ý thức được xảy ra chuyện gì thì đã cảm thấy thần nguyên đau nhức kịch liệt, làm cho hắn nhịn không được điên cuồng phun ra tiên huyết.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Côi Cổ đột nhiên thấy một màn kỳ cảnh.
Trước mắt hắn có một gia hỏa mặc phục sức rất giống với hắn, một thanh kim đao không biết tại sao vỡ nát thành mười mấy mảnh, nhưng nhục thân đã biến thành nhục thân không đầu, tiên huyết trong khoang cổ phóng lên tận trời.
Càng làm Côi Cổ khiếp sợ là, hắn còn chứng kiến ba người Hoa Hưng An, Tiêu Trạch, Ô Vưu đang khiếp sợ nhìn về phía trước.
Đột nhiên, Côi Cổ nghĩ tới, không phải vừa rồi ba người này ở sau lưng hắn sao?
Sao bây giờ lại thành đứng trước mặt hắn?
Kim đao vỡ vụn kia sao lại nhìn quen mắt như thế?
Vẻ mặt của Côi Cổ đột nhiên trở nên vạn phần hoảng sợ!
Hắn phản ứng lại.
Thi thể không đầu mà khoang cổ đang điên cuồng phun ra tiên huyết kia chính là hắn.
Kim đao vỡ vụn, cũng là của hắn.