Chương 3712 Tiểu Yêu Bị Thương
Tại thời khắc đại thần tế Sa Hải Nạp Cáp Nhĩ cầm Lưu Ly Đồ Thần đao trong tay cùng Lôi Dực đại chiến, Diệp Chân đã biến thành Côi Cổ, lặng yên không một tiếng động thôi động Thời Gian Pháp Tắc.
Thời Gian Pháp Tắc của Diệp Chân cường thế tham gia, trực tiếp tạo cơ hội cho đại thần tế Sa Hải - Nạp Cáp Nhĩ, đem một đao chém đầu Lôi Dực.
Tuy nhiên, Lôi Dực chính là tạo hóa Thần Tướng nhiều năm, hắn đã lĩnh hội lực lượng trên Lôi Hệ Pháp Tắc cực sâu, đối thủ vừa ra tay, trong phạm vi ngàn mét quanh thân hắn liền hình thành lôi điện Lực tràng của chính hắn, bảo vệ mình ngay lúc chiến đấu.
Diệp Chân thôi động Thời Gian Pháp Tắc, cưỡng ép cải biến lôi điện Lực tràng bên người Lôi Dực cho Thời Gian Lưu Tốc, dù là Diệp Chân có Ngũ Sắc Thần Nguyên, nhưng giờ phút này cũng phải chịu lấy phản phệ!
Tuy nhiên, đòn phản phệ này, lại ở trong giới hạn chịu đựng của Diệp Chân.
Ban đầu, lấy thực lực bây giờ của Diệp Chân, dưới mai phục, chỉ cần xuất động bốn người di liệt phối hợp thì đã có thể trực tiếp bắn giết Lôi Dực.
Nhưng thân phận Sứ Thần này của Diệp Chân lại trực tiếp bị bại lộ, cho nên giờ khắc này, Diệp Chân chỉ có thể trốn ở phía sau, hỗ trợ Nạp Cáp Nhĩ giết địch.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân quan trọng khác.
Đây cũng là nguyên nhân cho đến bây giờ, sau khi Đại thần tế Sa Hải Nạp Cáp Nhĩ chém đầu Lôi Dực rồi, nhưng không có thừa thắng truy kích diệt sát hoàn toàn Lôi Dực.
Đối với một vị tạo hóa Thần Tướng mà nói, bị một đao chém đầu, chỉ là thân thể bị thương nặng, chỉ cần Thần Nguyên còn đó, sau khi hơi chút khôi phục thì vẫn còn có thể phát huy ra khoảng chừng tám phần chiến lực.
Đương nhiên trong thực chiến, đại đa số kẻ địch sau khi bị một đao lấy đầu thì ý chí chiến đấu của kẻ đó trong chớp mắt đã liền bị vỡ nát hết, dưới sự hoảng sợ, đại đa số người đều chọn cách đào mệnh.
Tuy nhiên, Diệp Chân lại không có cho Lôi Dực cơ hội đào mệnh.
Dạng tạo hóa Thần Tướng nhiều năm như Lôi Dực đây, lại còn là tạo hóa Thần Tướng bị vây ở tạo hóa Thần Tướng đỉnh phong rất nhiều năm rồi, thế nhưng là bây giờ tu vi của Diệp Chân cũng đã tăng cao hơn.
Cơ hồ khi hắn bị Nạp Cáp Nhĩ chém đầu, tiểu Yêu trong nháy mắt đã sớm hóa thành Y Đông Thanh Thần Thụ thường thấy nhất ở Sa Hải, nhanh chóng hóa thành ánh sáng màu xanh tỏa ra đầy trời, trong chớp mắt hóa thành vô số tơ lụa lục sắc, đem đầu Lôi Dực quấn quanh tầng tầng.
Ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm bị luyện hóa nhiều hơn gia trì, theo vết thương của Lôi Dực như điện chui đến Thần Cung của Lôi Dực, ý đồ thôn phệ lực lượng của hắn.
Tuy nhiên, nội tình của Thần Tướng nhiều năm Lôi Dực này, tại thời khắc này cũng đã bị hắn triệt để bày ra.
Bị một đao lấy đầu, lại bị tiểu Yêu phong bế đầu lâu xâm nhập Thần Cung, chỉ là bối rối trong tích tắc mà thôi.
- Lên!
Sau một tiếng gào to, trong Thần Cung của Lôi Dực bỗng nhiên dâng lên một tầng lôi quang bích chướng.
Tiểu Yêu vừa mới xông ra ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm, đón đầu liền đụng vào.
Lôi quang tác động, tiểu Yêu không thu thế kịp ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm, có một nửa đã hóa thành tro bụi ngay tại chỗ, một nửa khác thì miễn cưỡng thu hồi lấy.
Nhưng Lôi Dực đã trấn định lại thì đắc thế không tha cho người nào, Tử Sắc Lôi Toa hiển hiện, ngọn nguồn lôi đình màu tím đen oanh ra, theo mười tám Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm bị hủy này, đánh thẳng vào trong cơ thể tiểu Yêu.
Giờ phút này vì bảo mệnh, Lôi Dực cũng phải liều lĩnh, trực tiếp vận dụng ngọn nguồn linh bảo mà hắn đã khổ tu những năm này.
Trong chớp mắt, vô số lục quang tiểu Yêu phong bế tại đầu của Lôi Dực liền tan rã thành tro ở dưới đòn sấm sét.
Càng nguy hiểm hơn là, có một tia lôi đình tử sắc, không ngờ lại theo tiểu Yêu thúc đẩy sinh trưởng ra phân thân, trực tiếp đánh vào cơ thể tiểu Yêu, đánh vào cơ thể tiểu Yêu thâm thực bên trong Thần Cung của Diệp Chân.
Ngay lập tức, ánh sáng màu xanh giữa thiên địa đột nhiên tiêu tán đi.
Khí tức tiểu Yêu nhanh chóng suy yếu xuống.
Một đòn này, trực tiếp khiến cho Thần Nguyên cùng thân thể tiểu Yêu trọng thương.
Cũng may mắn là thân thể tiểu Yêu thâm thực trong Thần Cung của Diệp Chân, được Diệp Chân chia sẻ một phần thương tổn, bằng không, một kích này, đã trực tiếp khiến cho thân thể tiểu Yêu vỡ vụn ngay tại chỗ rồi, hay thậm chí là hồn phi phách tán.
- Hừ, chỉ là Mộc Yêu Tạo Hóa Cảnh cũng dám đánh lén ta, quả thực là sống không kiên nhẫn mà!
Lôi Dực đã trấn định lại cười lạnh, vừa rồi bị Mộc Yêu đánh lén, khiến cho hắn có lại một loại cảm giác nhục nhã đã từng gặp qua.
Đối với một kẻ tinh tu lôi đình tạo hóa Thần Tướng như hắn đây, dạng Mộc Yêu Tạo Hóa Cảnh này, chỉ một hơi hắn đã có thể diệt đi được một chuỗi rồi.
Tuy nhiên, trong nháy mắt tiếp theo, thần sắc Lôi Dực lại hơi ngạc nhiên, hơi thở của Mộc Yêu kia vẫn còn, nó không có chết!
Nhưng giờ khắc này, Lôi Dực đã không muốn lại chú ý tới Mộc Yêu này nữa, thần niệm đã chuyển hướng sang Đại thần tế Sa Hải Nạp Cáp Nhĩ, giờ phút này, hắn nghĩ, phải làm như thế nào để có thể chạy thoát khỏi nơi này đang ở ngay dưới Lưu Ly Đồ Thần đao của Nạp Cáp Nhĩ.
Không nói trước đó, sau khi hắn mất đi thân thể thì đã không phải là đối thủ của Lưu Ly Đồ Thần đao ở trong tay Nạp Cáp Nhĩ nữa rồi.
Về phần phản đồ Côi Cổ, hiện tại Lôi Dực căn bản đã không để hắn ở trong mắt.
Qua được hôm nay, hắn vẫn có thủ đoạn thu thập tên phản đồ này.
Loại ý nghĩ này, khiến cho Lôi Dực căn bản là không có chú ý tới thần sắc vừa sợ vừa giận của phản đồ Côi Cổ kia.
Tiểu Yêu đột nhiên bị trọng thương, Diệp Chân lòng đau như cắt.
Vừa rồi tiểu Yêu suýt chút nữa thì đã có khả năng Thần Hồn Câu Diệt, khiến cho Diệp Chân vạn phần hoảng sợ, cũng có chút tự trách.
Yêu Tộc trời sinh bị lực lượng Lôi Hệ khắc chế, lúc trước hắn đã sớm nghĩ đến chuyện này rồi.
Khi thấy cái tên Lôi Dực này có khả năng thoát khốn, không cần Diệp Chân phân phó, Lưu Ly Đồ Thần đao chém ra vô số đao ảnh, đại thần tế Nạp Cáp Nhĩ lần nữa chém về phía Lôi Dực, trực tiếp dùng Lưu Ly Đồ Thần đao phong tỏa hư không phương này.