← Quay lại trang sách

Chương 3727 Hoàng Kim Thánh Bát

Sau ba canh giờ, khí tức Sa Hải Thần Tế Ô Vưu liên tục không ngừng nhảy vọt đã dần ổn định lại.

Ánh sáng màu vàng vòng bao phủ quanh người hắn lại tiêu tán giống như sương mù.

Trong ánh mắt và cảm ứng của tất cả mọi người, ngay khi ánh sáng màu vàng vòng tiêu tán, Sa Hải Thần Tế Ô Vưu giống như một lần nữa trở về, trở về cùng một khoảng trời với bọn hắn.

Sa Hải Thần Tế Ô Vưu đã bị kinh hỉ to lớn nện choáng.

Tạo Hóa Thần Nhân cảnh sơ kỳ!

Tất cả Linh Lực trong cơ thể hắn, đã sắp chuyển hóa thành Tạo Hóa Linh Lực, tu vi cảnh giới của hắn đã triệt để ổn định ở Tạo Hóa Thần Nhân cảnh sơ kỳ.

Nguyên bản, quá trình này ít nhất cũng cần ba năm.

Nhưng bây giờ hắn lại chỉ dùng ba canh giờ.

Đương nhiên, Ô Vưu rất rõ ràng, biến hóa không thể tưởng tượng nổi này là đến từ tay Thần Sứ.

Nguyên bản bởi vì Thần Sứ Diệp Chân trợ hắn đột phá, hắn đối với Thần Sứ Diệp Chân đã kính như gặp Thiên Thần, mà vào giờ phút này, ở trong mắt Ô Vưu, Thần Sứ Diệp Chân đã không khác gì Thiên Thần thật sự.

- Tu vi của ta đã triệt để vững chắc, cảm tạ Thần Sứ đại nhân tôn quý thành toàn!

Một câu trước là Ô Vưu nói với mấy trăm giáo chúng tập kết xung quanh.

Đương nhiên, đại bộ phận giáo chúng không thể nào hiểu được câu nói này đại biểu ý nghĩa gì, nhưng một phần nhỏ có thể hiểu được thì lại kinh ngạc vạn phần!

Thần tích.

Mọi việc đang diễn ra trước mắt bọn hắn, cho dù xưng là thần tích cũng không đủ.

Một câu là Ô Vưu nói với Diệp Chân.

Vào giờ phút này, liên tiếp nhận được chỗ tốt của Diệp Chân thành toàn, Ô Vưu đã hiểu rõ, lần nữa biểu thị trung tâm đã không có bao nhiêu ý nghĩa, quan trọng là hành động thực tế nhất.

Sau đó, trong tiếng hoan hô của mấy trăm vạn giáo chúng, Ô Vưu một lần nữa trở về trong Y Trĩ Thần Điện của Hoàng Kim Cung, thân thể hơi nghiêng về phía trước, hầu hạ bên cạnh người Diệp Chân.

Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đang lấy một loại thần sắc chấn kinh không cách nào hình dung nhìn Diệp Chân.

Sau khi câu thông thiên địa, dẫn động lực lượng thiên địa pháp tắc ngưng tụ thần nguyên, đúc thành Thần cung, võ giả xem như đột phá đến Tạo Hóa Cảnh.

Nhưng nếu muốn triệt để vững chắc tu vi ở Tạo Hóa Cảnh sơ kỳ thì chính là một công phu mài nước, cần tiêu tốn thời gian và tinh lực, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ là người từng trải nên hiểu rất rõ ràng chuyện này.

Năm đó, hắn không có người dẫn đạo, lợi dụng đủ loại bí pháp, tiêu hao có thể xưng một lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực mới đột phá đến Tạo Hóa Cảnh, trọn vẹn dùng hơn mười năm mới có thể triệt để vững chắc tu vi đến Tạo Hóa Cảnh Sơ Kỳ.

Nhưng bây giờ, được sự giúp đỡ của Diệp Chân, Ô Vưu chỉ tốn ba canh giờ đã hoàn thành việc mà hắn mất hơn mười năm mới hoàn thành.

Ngươi nói Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ sao có thể không kinh ngạc?

Chuyện này gần như đã phá vỡ nhận biết của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ.

Thủ đoạn như thần.

Nạp Cáp Nhĩ rất rõ ràng, năm đó Thiên Thần của Y Trĩ Sa Hải cũng không có thủ đoạn như vậy.

Nhưng Diệp Chân lại có.

Chuyện này đối với Y Trĩ Thần Điện, đối với Diệp Chân ý vị như thế nào, Nạp Cáp Nhĩ lại quá rõ ràng.

Lúc này, Sa Hải Tế Ti Hoa Hưng An, Tiêu Trạch tận mắt nhìn thấy một thần tích này lại nhìn Thần Sứ Diệp Chân, nhìn lại tu vi bọn hắn chênh lệch với Ô Vưu như ngày với đêm, trong mắt đều là ngôi sao lấp lánh.

Bọn hắn cũng muốn!

Vô cùng muốn!

Sau khi liếc nhau, Hoa Hưng An và Tiêu Trạch không hẹn mà cùng tiến lên, bịch hai tiếng, quỳ đến trước mặt Diệp Chân, mỗi người một khấu đầu đập xuống dưới.

- Chúng ta cũng muốn đột phá, còn xin Thần Sứ đại nhân thành toàn!

Hoa Hưng An và Tiêu Trạch đồng thời dập đầu nói.

Còn không đợi Diệp Chân biểu thị cái gì, Hoa Hưng An và Tiêu Trạch lại đồng thời nói:

- Nếu phải Thần Sứ Tạo Hóa, chúng ta sẽ lấy sư đạo chuyện Thần Sứ, pháp chỉ của Thần Sứ đại nhân chỉ đi đâu thì đó chính là phương hướng công kích của chúng ta.

Không cần Diệp Chân nói, Hoa Hưng An và Tiêu Trạch đã chủ động biểu thị thành ý của bọn hắn, mười đủ mười hiệu trung với Diệp Chân.

Nói xong, hai người lấy đầu chạm đất, lẳng lặng chờ đợi Thần Sứ Diệp Chân quyết đoán.

Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ ngơ ngẩn, tình thế phát triển trước mắt đã hoàn toàn nằm ngoài sự dự liệu của hắn, toàn bộ tình thế đã hoàn toàn tiến về phía nằm ngoài sự chưởng khống của hắn.

Trước mắt, Y Trĩ Thần Điện còn lại bốn vị Thần Tế, nếu ba vị trong đó đều ném về phía Diệp Chân, vậy Đại Tế Ti hắn còn có thể có bao nhiêu quyền hạn?

Bản năng, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ muốn ngăn cản việc này lại.

Nhưng hắn căn bản nghĩ không ra phương pháp ngăn cản.

Bất kỳ một phương pháp ngăn cản nào, hậu quả duy nhất chính là làm cho Hoa Hưng An, Tiêu Trạch liều mạng với hắn.

Bị nhốt ở Đạo Cảnh đỉnh phong lâu như vậy, không cách nào tìm được con đường đột phá, loại đau khổ này, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ quá rõ ràng.

Đột nhiên, Diệp Chân vang lên tiếng thở dài.

- Hai vị, không phải bản tọa không thành toàn các ngươi, nếu có khả năng, bản tọa cũng phi thường muốn giúp đỡ các ngươi đột phá đến Tạo Hóa Cảnh, lớn mạnh lực lượng của Y Trĩ Thần Điện chúng ta.

- Nhưng, vừa rồi trợ giúp Ô Vưu đột phá, số lượng Chúng Sinh Nguyện Lực những năm này bản tọa góp nhặt đã triệt để tiêu hao sạch sẽ.

- Cho dù muốn giúp các ngươi đột phá, thì ta cũng cần thời gian góp nhặt Chúng Sinh Nguyện Lực.

Diệp Chân nói.

Diệp Chân vừa dứt lời, trong lòng Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ bỗng nhiên lộp bộp một chút, lập tức ý thức được không ổn.

Hoa Hưng An và Tiêu Trạch một lòng nghĩ đột phá thì lập tức nóng nảy.

Trong tay hai người đều xuất hiện một lượng Chúng Sinh Nguyện Lực lớn nhỏ không đều, sau đó hai tay cao cao dâng lên, đưa về phía Diệp Chân:

- Còn xin Thần Sứ đại nhân thành toàn.

Nhìn Chúng Sinh Nguyện Lực nâng ở trong tay hai người Hoa Hưng An và Tiêu Trạch, Diệp Chân khẽ lắc đầu:

- Tâm ý của các ngươi ta hiểu rõ, nhưng vừa rồi giúp Ô Vưu đột phá, tiêu hao rất lớn, chút Chúng Sinh Nguyện Lực này của các ngươi vẫn còn thiếu rất nhiều.

Hoa Hưng An và Tiêu Trạch nghe xong ngốc, đồng thời lo sợ không yên.

Còn còn thiếu rất nhiều.

Ô Vưu cũng kinh hãi.

Vừa rồi vì giúp hắn đột phá, Thần Sứ đại nhân đến cùng tiêu hao hết bao nhiêu Chúng Sinh Nguyện Lực?

Vội vàng quỳ một chân trên đất, dâng lên một đoàn Chúng Sinh Nguyện Lực những năm này hắn để dành được:

- Để Thần Sứ đại nhân tiêu hao như thế, thuộc hạ hổ thẹn.