← Quay lại trang sách

Chương 3806 Chỉ Làm Cho Người Ngoài Nhìn

Lão tổ tông Vu Hòa dùng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn sửa trị Lạc Ấp hoàng cung, sau này truyền tin tức sợ rằng sẽ rất khó khăn.

Cho nên trong thời gian ngắn, Ngư Triêu đem sẽ không lại cùng Diệp Chân liên hệ, bảo Diệp Chân không cần lo lắng, cũng không nên chủ động liên hệ hắn. Nếu có tin tức của Trường Nhạc công chúa, Ngư Triêu n sẽ ngay đầu tiên liên hệ với Diệp Chân.

Ngọc giản trong tay vô thanh vô tức hóa thành ngọc phấn, Diệp Chân nhìn về phía phương hướng hoàng cung, khe khẽ thở dài. Ngư Triêu n đây là xem Trường Nhạc như thân nhân mà đối đãi. Một số thời khắc, Ngư Triêu n càng giống như người phụ thân, mà phụ thân chính thức của Trường Nhạc càng giống như là một ngoại nhân, một người ngoài đứng xem kịch mà thôi.

Vào cung yết kiến, tự có lễ nghi đủ quá trình. Sau khi quá trình kết thúc, Diệp Chân ở Đông Lai các nhìn thấy Cơ Ngao cũng chính là khai quốc Thái Tổ Cơ Bang. Đi theo bên cạnh thân Cơ Bang vẫn như cũ là Nội giám Đại tổng quản Hà Trường Anh, bất quá Hà Trường Anh lại đang có bộ dáng thở mạnh cũng không dám, có trời mới biết hắn đã biết cái gì.

- Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân của trẫm, ngươi chuẩn bị kỹ càng chưa?

- Bệ hạ, nếu nói chiến sự, thần đã sớm chuẩn bị kỹ càng, nhưng có một việc, trong lòng thần còn không có cơ sở.

Diệp Chân đáp.

Khai quốc Thái Tổ Cơ Bang trên dưới dò xét Diệp Chân vài lần, cuối cùng vẫn theo ý tứ Diệp Chân hỏi.

- Sao, nói trẫm nghe một chút, chuyện gì đễ Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân lo lắng?

Khai quốc Thái Tổ Cơ Bang hỏi.

- Bệ hạ, Tiên Hoàng rất sớm đã tứ hôn cho thần, ý ban đầu là lần này sẽ thương nghị về hôn kỳ cụ thể cho việc cưới Trường Nhạc công chúa, thế nhưng bây giờ thần phải xuất chinh, Trường Nhạc lại đưa tới tin tức nói muốn tiềm tu. Thần có chút nóng nảy, chẳng biết lúc nào mới có thể cưới Trường Nhạc công chúa?

Diệp Chân rất trực tiếp hỏi.

Khai quốc Thái Tổ nghe vậy ngẩn người, sau đí chỉ Diệp Chân cười lên ha hả.

- Nhìn xem, cái gì gọi là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, ngươi cũng như thế à. Không ngờ, Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân của trẫm sắp xuất chinh còn đang suy nghĩ đến nhi nữ tình trường. Diệp Chân, ngươi cũng đã biết, trẫm cơ hồ đã giao Quốc vận Đại Chu vào trong tay ngươi?

Khai quốc Thái Tổ Cơ Bang nhìn Diệp Chân nói.

Diệp Chân đón ánh mắt của Cơ Bang hồi lâu, bất chợt nói câu.

- Thần sợ, thần mời bệ hạ thu hồi....

Khai quốc Thái Tổ Cơ Bang dùng một tiếng cười to cắt ngang lời Diệp Chân nói,

- Đại tướng quân chớ buồn, một đại tướng quân có tình có nghĩa mới đáng giá tín nhiệm.

- Đi thôi, canh giờ đã đến.

Nói xong, Cơ Bang rời khỏi Đông Lai các, căn bản không cho Diệp Chân thời cơ nói tiếp. Diệp Chân sau lưng Cơ Bang trợn trắng mắt, khai quốc Thái Tổ Cơ Bang không ngừng thăm dò nhưng vẫn muốn gắt gao đánh ra đại kỳ cho Diệp Chân hắn, không cho Diệp Chân bất kỳ thời cơ chối từ gì. Muốn đến đây, chức Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân của hắn tám chín phần mười lại là một bài trí, chủ sự chính thức, chỉ sợ là hai khai quốc đại tướng quân.

Nói đến chuyện Bái Tướng này, vô luận là ở đâu trên đời đều là một nghi thức cực kỳ long trọng.

Diệp Chân mặc vào toàn bộ khôi giáp đặc chế cho Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân, ở trên đài trịnh trọng cúi đầu với Cơ Ngao, cũng chính là khai quốc Thái Tổ Cơ Bang cùng Thừa Tướng Văn Cương. Sau đó, Diệp Chân nhìn thấy Vương Mãnh, một trong những người trung thành và tài năng nhất nhất dưới trướng Thái Tổ, bưng khay có chứa ấn Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân đưa cho Thừa Tướng Văn Cương, sau đó thì Thừa Tướng dùng hai tay đưa Đại Ấn này cho Diệp Chân.

Vương Mãnh, vị tân nhiệm Trưởng Sử Thừa Tướng phủ này nhìn qua thường thường không có gì lạ, không kiêu ngạo không tự ti đứng hầu bên dưới Thừa Tướng Văn Cương, một mặt người vô hại và vật vô hại. Nhưng xem qua tình báo, chỉ trong ba ngày qua, ba ngày mà thôi, thế mà Trưởng Sử Vương Mãnh của Thừa Tướng phủ đã đưa ra các loại điều lệnh, ít nhất có hơn một trăm phần, thế mà không có gây ra cho bất kỳ kẻ nào chú ý. Những điều lệnh này liên quan đến tất cả đều tất cả bộ nha môn phẩm giai không cao trong cơ chế Đại Chu, nhưng vị trí lại hết sức trọng yếu. Hoặc lên chức, hoặc xử trí, hoặc bị tuần tra ti giam giữ, dù sao đủ loại nguyên nhân, những vị trí này toàn bộ để trống, để cho một người xa lạ nắm giữ. Diệp Chân có thể xác định, quyền lực toàn bộ Lạc Ấp triều đình bởi vì được Vương Mãnh bố trí, đã có một nửa nắm giữ ở trong tay khai quốc Thái Tổ Cơ Bang. Chỉ cần đợi thêm một chút thời gian, quyền lực của toàn bộ Lạc Ấp, chín thành đều sẽ thuộc về khai quốc Thái Tổ Cơ Bang.

- Trẫm cẩn dùng chén rượu này chúc Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân của trẫm kỳ khai đắc thắng trở về!

Diệp Chân tiếp nhận bát rượu Cơ Bang đưa tới, hướng về hơn một vạn Cấm Vệ Quân phía dưới hơi ra hiệu, uống một hơi cạn sạch.

- Thần nhất định sẽ không làm bệ hạ thất vọng!

Trong nháy mắt tiếp theo, hai tướng lãnh lạ lẫm đứng hai bên đầu trước nhất của Cấm Vệ Quân mà đám quần thần đều cảm thấy rất lạ lẫm - Hoàng Kiếm cùng Lưu Khởi, được hai vị khai quốc đại tướng quân dẫn dắt, một vạn Cấm Quân Sơn thế mà dắt cuống họng hô to.

- Nhất định không làm cho bệ hạ thất vọng!

Trận trận tiếng hò hét nhưng sấm rền vang lên, sau đó là tiếng bát rượu bị đập nát. Trong cái nhìn soi mói của khai quốc Thái Tổ Cơ Bang, Diệp Chân tiếp nhận cờ xí Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân, tiện tay ném cho Hoàng Kiếm dưới đài, hét lớn.

- Xuất phát!

Đại quân theo Diệp Chân xuất phát, trong lúc đó chỉ có Hoàng Kiếm đột nhiên tiếp nhận quân kỳ Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân cảm giác kinh ngạc không thôi!

Lạc Ấp Bái Tướng thật ra là làm cho ngoại giới nhìn. Là làm cho thế lực khắp nơi Hồng Hoang Đại Lục nhìn, càng giống như một tuyên cáo. Sau khi Bái Tướng, Diệp Chân mang theo một vạn Cấm Quân, thẳng vào quân doanh Long Du Nguyên, tiến vào quân doanh không bao lâu, Diệp Chân đã mang theo thân vệ của mình lặng yên rời khỏi, thẳng đến Bắc Hải Quận Thành.

Khai quốc Thái Tổ Cơ Bang hứa 40 vạn đại quân tinh nhuệ cùng không ít Tạo Hóa Thần Nhân, sẽ có Hoàng Kiếm cùng Lưu Khởi hai vị tướng quân tự mình suất lĩnh, đến Bắc Hải quận cùng Trấn Hải quân của Diệp Chân xuất phát, sau khi đi đến chiến trường. Diệp Chân tự nhiên trong thời gian ngắn nhất quay lại Bắc Hải Quận Thành.

Bất quá, sau khi trở lại Bắc Hải Quận Thành, Diệp Chân đột nhiên phát hiện, trong Bắc Hải Quận Thành, phủ đệ hắn vẫn như cũ treo bảng hiệu Bắc Hải Vương Phủ. Không thể không nói, loại tước vị biến hóa này để Bắc Hải quận khó giải quyết. Diệp Chân không quan tâm tước vị này, nhưng đám văn thần võ tướng, đám quân dân ba quận Bắc Hải lại cực kỳ quan tâm tước vị này.