Chương 3810 Mua Chuộc
Trong cảm ứng của Diệp Chân, giống như chỉ là khí tức Tạo Hóa Thần Nhân.
Chuyện này khiến trái tim của Diệp Chân khẽ động.
Hành vi hai người này có thể làm cho Diệp Chân suy đoán ra một chút chuyện rất hữu dụng.
Ví dụ như trước khi đối mặt với hai vị Thần Vương Thiên Miếu, Hoàng Kiếm và Lưu Khởi ẩn giấu thực lực khí tức, đại biểu cho Thái tổ khai quốc Cơ Bang trước mắt có thể vẫn chưa chuẩn bị tốt để hoàn toàn xung đột với Thiên Miếu.
Lại hoặc là Thái tổ khai quốc Cơ Bang kìm nén sắp hỏng, muốn hố Thiên Miếu một đợt.
- Không biết hai vị Thần Vương giá lâm có gì chỉ giáo?
Diệp Chân nhìn thấy Thanh Huy và Luyện Ngục Thần Vương mặc phục sức rõ ràng khác nhau, hỏi.
- Diệp Nguyên Soái, hôm nay chúng ta tới, trên thực tế là đến truyền cho Diệp Nguyên Soái hai câu nói.
Thanh Huy Thần Vương nói.
- Ồ? Diệp mỗ rửa tai lắng nghe.
Diệp Chân nói.
- Bên phía Ly Thân Vương Cơ Nguyên vẫn luôn ngưỡng mộ đối với tài năng Diệp Nguyên Soái, có thể phong Thân Vương, trước mắt, ngoài bốn quận chi địa còn thêm một châu đất phong, đều do Diệp Nguyên Soái tùy ý quyết định.
- Ngày sau thành tựu đại nghiệp, Diệp Nguyên Soái vẫn như cũ có thể giữ lại đại quân, còn có phong thưởng khác.
- Mặt khác, Ly Thân Vương nói, trong tay hắn có bốn vị Minh Châu đều là công chúa ruốt của hắn, Diệp Nguyên Soái coi trọng người nào đều có thể tùy ý chọn!
- Mặt khác, nếu Diệp Nguyên Soái còn có điều kiện gì thì cứ việc nói, chỉ cần có thể đáp ứng thì Ly Thân Vương đều sẽ đáp ứng.
Thanh Huy Thần Vương nói.
Đây là bảng giá lớn nhất Ly Thân Vương Cơ Nguyên đưa ra.
Thân Vương Tước này không tính là gì.
Cái đồ chơi này chính là hư danh.
Nhưng trước mắt, bốn quận chi địa cộng thêm một châu đất phong, đây đã coi là đại thủ bút, ngày sau còn có thể giữ lại đại quân, cũng coi là thành ý.
Càng quan trọng là, Cơ Nguyên lấy ra bốn nữ nhi ruột để cho Diệp Chân tùy ý chọn.
Bảng giá này đã mở ra đủ cao, cũng rất đủ thành ý.
Mặc dù Hoàng Kiếm và Lưu Khởi giữ im lặng, nhưng trong lòng lại vô cùng chấn động vì bảng giá này.
Cho dù hai người trải qua vô số thời gian, kiến thức phi phàm, nhưng lúc này dư quang trong khóe mắt cũng rơi vào trên người Diệp Chân, quan sát đến phản ứng của Diệp Chân.
Sợ Diệp Chân lập tức đáp ứng điều kiện hai vị Thần Vương này đưa ra.
- Được rồi, ta đã biết.
Diệp Chân nhẹ gật đầu, bộ dáng từ chối cho ý kiến đó làm cho Thanh Huy Thần Vương và Luyện Ngục Thần vương đồng thời nhíu mày.
- Vậy ý của Diệp Nguyên Soái là?
Luyện Ngục Thần vương tính tình vội vàng rất là khó chịu trực tiếp hỏi.
- Không hứng thú!
Diệp Chân từ chối dứt khoát như thế làm cho thần quang trong mắt Hoàng Kiếm và Lưu Khởi hơi lóe lên.
Sắc mặt Luyện Ngục Thần vương lại trở nên vô cùng khó coi, có mấy phần muốn phát tác, nhưng lại bị Thanh Huy Thần Vương ngăn cản.
- Diệp Nguyên Soái, chúng ta còn có thể bổ sung một điều kiện, nếu ngươi đáp ứng thì có thể tùy ý chọn một vị Thần Quân của Thiên Miếu, làm đệ tử thân truyền y bát của Thần Quân!
Thanh Huy nói.
Hứa hẹn này mới ra, toàn bộ trong soái trướng đều vang lên âm thanh hít một hơi rất nhỏ.
Bao gồm sắc mặt của Hoàng Kiếm và Lưu Khởi cũng kịch biến.
Hứa hẹn này có dụ hoặc quá lớn, Hoàng Kiếm và Lưu Khởi sợ Diệp Chân như vậy đáp ứng dụ hoặc đầu hàng địch.
Nếu thật là như thế, đối với Đại Chu thật đúng là một tai nạn.
Cho dù có Thái tổ Cơ Bang trở về thì cũng là một tai nạn đối với Đại Chu.
Đệ tử thân truyền có bản chất khác biệt với đệ tử thân truyền y bát.
Đệ tử thân truyền chỉ là đệ tử thân truyền, mà đệ tử thân truyền y bát lại là người thừa kế của Thần Quân.
Nói cách khác, chỉ cần Diệp Chân đáp ứng, Thiên Miếu sẽ bảo đảm Diệp Chân ít nhất đạt đến Thần Vương đỉnh phong, thậm chí là Thần Quân!
Bảng giá này thật đủ lớn!
Thanh Huy cười tủm tỉm, tự tin nói.
- Diệp Nguyên Soái, ý của ngươi như thế nào?
Thanh Huy cười tủm tỉm nhìn Diệp Chân, tự tin nói.
Hô hấp của mấy người Hạ Kỳ, Cổ Thiết Kỳ, Liễu Phong dưới trướng Diệp Chân thoảng qua trở nên ngưng trọng chút.
Hiển nhiên điều kiện Thanh Huy đưa ra cũng có tính dụ hoặc tương đối lớn đối với bọn hắn.
Nói như thế nào đây, dựa vào vương quyền được đến địa vị là người khác cho, mà dựa vào thực lực được đến địa vị chính là tự mình tranh đến.
Nếu đại soái Diệp Chân của bọn hắn đáp ứng điều kiện, ngày sau sẽ trở thành nhân vật có thực quyền của Thiên Miếu, đồng thời có được tu vi Tạo Hóa Thần Vương đỉnh phong thậm chí là Tạo Hóa Thần Quân.
Mà trong thiên địa này, Tạo Hóa Thần Quân có thể có mấy vị?
Có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đến lúc đó, bọn hắn đều sẽ có một vị Tạo Hóa Thần Quân che chở, nếu đế vương trong thế tục muốn động đến bọn hắn, có Diệp Chân thi sợ cũng không động được.
Đương nhiên vô cùng động tâm.
Ngược lại, trong đôi mắt của Hoàng Kiếm và Lưu Khởi lại tràn đầy lo lắng, sợ Diệp Chân bị dụ dỗ mê hoặc.
Ngay khi các phương nhìn chăm chú, Diệp Chân đột nhiên cười lên ha hả, cười vô cùng tuỳ tiện, trong tiếng cười còn mang theo vài phần tùy tiện.
Nghe thấy tiếng cười này, lo lắng trong đôi mắt của Hoàng Kiếm và Lưu Khởi, đột nhiên tán đi.
- Đệ tử thân truyền y bát của Thần Quân? Thiên Miếu các ngươi cũng quá xem thường Diệp Chân ta rồi? Muốn thu phục Diệp Chân ta, ngay cả đệ tử thân truyền y bát của Đạo Tổ cũng không nỡ, thật đúng là quá keo kiệt!
Diệp Chân cười to.
Tự tin trên mặt của Thanh Huy đột nhiên rút đi, sắc mặt trở nên khó coi, Luyện Ngục Thần vương lại là đột ngột hướng về phía Diệp Chân nổi giận quát.
- Lớn mật, ngươi thì tính là cái gì, có Thần Quân ra mặt đã cho ngươi mặt mũi rất lớn, lại còn hi vọng hão huyền đệ tử của Đạo Tổ, quả là không biết trời cao đất rộng.
Tiếng cười của Diệp Chân đột ngột dừng lại, thân thể bước lên trước, nghiên răng, băng hàn sát ý thấu thể mà ra:
- Vậy các ngươi chạy nơi này của bản soái làm cái gì? Là để mắt Diệp Chân ta, cố ý đến diễn kịch cho Diệp Chân ta sao?
Bàn về đến đùa nghịch đấu võ mồm, cho dù có mười Luyện Ngục Thần vương cao cao tại thượng không biết bao nhiêu năm cũng không phải đối thủ của một mình Diệp Chân.
Hai mắt Luyện Ngục Thần vương đột ngột híp lại, uy áp Thần Vương kinh khủng không giữ lại chút nào lan ra, sát khí tứ tán, trong toàn bộ soái trướng, bất kỳ thứ gì, chỉ cần không có trận pháp gia trì thì đều biến thành bụi phấn dưới uy áp của Luyện Ngục Thần vương, trong toàn bộ soái trướng nổi lên như gió.
Nhìn bộ dáng của Luyện Ngục Thần vương, Thanh Huy Thần Vương đầy rẫy âm trầm, cũng không ngăn cản.
Hoàng Kiếm và Lưu Khởi âm thầm đề phòng, vẻ mặt có chút do dự.