Chương 3838 Đạo Tổ Ra Tay (2)
Vị Thần Vương Lôi Ngục Sơn kia đang ác chiến với một vị Thánh tế Tổ Thần điện, chính là Phá Diệt Thần vương tiếng tăm lừng lẫy Lôi Ngục Sơn, là người sát phạt quyết đoán, chiến lực kinh người.
Lúc này, dù có Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ áp chế, nhưng hắn vẫn có thể đánh ngang tay với Thánh tế Thần Vương kia.
Chỉ là giờ khắc này, nhìn thấy Diệp Chân xông lại, còn lại hét to như vậy, trong lòng hắn lập tức muốn chửi thề, hận không thể lập tức ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông Diệp Chân, nhưng Phá Diệt Thần vương vẫn tìm cách trốn.
Luyện Ngục Thần vương với Hắc Luân Thần vương đều đã vẫn lạc, không trốn nữa đó chính là kẻ ngu ngốc.
Nhưng trên đỉnh đầu có Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ trấn áp, khiến Phá Diệt Thần vương không cách nào vận dụng lực lượng không gian pháp tắc để bỏ trốn, bốn phương tám hướng còn có bàn cờ thiên địa của Vu Trọng Văn hạn chế hành động.
Hắn muốn trốn, vậy mà không có đường để trốn.
Dưới tình huống, không có đường chạy trốn, hắn liền lo sợ, run lên.
Một cách tự nhiên, sáu vị Thánh tế Thần Vương Tổ Thần Điện cũng không chút nào do dự đi theo Diệp Chân vọt tới.
Xông tới nháy mắt, bọn hắn đều thi triển thủ đoạn, bắt đầu vây công vị Tạo Hóa thần vương Lôi Ngục Sơn, trong tích tắc làm cho Phá Diệt Thần vương lâm vào đường cùng.
Bảy vị Thánh tế Thần Vương toàn lực vây công hắn, dù hắn có mạnh hơn, cũng phải bị vùi dập tại chỗ.
Huống chi, còn có Diệp Chân, một cái chày gỗ vô cùng quỷ dị, chính trong chớp mắt này, lại có ba tên Tạo Hóa Thần Tướng Thiên Miếu với tám tên Tạo Hóa Thần Nhân bị nhóm Thánh tế Tổ Thần Điện sự vây công đánh chết.
Không có bất kỳ huyền niệm gì, ba vị Thần Tướng và tám tên Thần Nhân này có lẽ đã chuẩn bị tâm lý hi sinh, nên trước khi vẫn lạc, bọn hắn đều hô to lên tên Đạo Tổ của riêng mình.
Tầng tầng âm thanh hô to này chỉ chậm hơn một khắc so với Hắc Luân thần vương vừa mới nãy.
Trong chớp mắt, trong hư không vô hình, Tạo Hóa Thần Đình Bảo Lục lần nữa bị dẫn động.
Nhưng, có lẽ vì Chân Linh Hắc Luân thần vương vừa mới bị ngăn cản, mang đi thất bại, lần này, Tạo Hóa Thần Đình Bảo Lục xuất động sức mạnh càng mạnh hơn.
Tạo Hóa Thần Đình Bảo Lục hình dáng có sách ngọc trực tiếp xuất hiện trong hư không, tản ra ánh sáng mông lung nhàn nhạt, trực tiếp tản ra mười một đạo quang hoa tiếp dẫn ngưng tụ thành cột sáng như thực, hướng về phía Chân Linh của mười một vị Tạo Hóa Cảnh Thiên Miếu.
Trong hư không, phân thân Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ kịch chấn.
Trên bầu trời Lạc Ấp, Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ trong suốt bắn ra tia sáng màu vàng chói mắt, đột nhiên như thủy triều tuôn ra từng đợt sóng lớn.
Trên bầu trời Thần Vương đại chiến, phân thân Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ tản ra ánh sáng lần nữa ổn định lại.
Từ trong Tạo Hóa Thần Đình Bảo Lục bắn ra mười một đạo thần quang tiếp dẫn, lần nữa như gặp phải bức tường vô hình, giống như canh dội tuyết biến mất ngay tại chỗ.
Mười một vị võ giả cảnh giới Tạo Hóa Thiên Miếu, cho dù hô to tên của Đạo Tổ, cuối cùng vẫn hoàn toàn hồn phi phách tán, một tia Chân Linh cũng không có lưu lại.
Thiên Khôi Phùng Trạm đang chiến đấu oanh liệt với Vu Trọng Văn, vốn vì chuyện Hắc Luân thần vương với Luyện Ngục Thần Vương vẫn lạc nên đang vô cùng thống khổ.
Lúc này, phát hiện rơi xuống Tạo Hóa Cảnh Thiên Miếu thậm chí ngay cả Chân Linh đều không thể lưu lại, không nhịn được bắt đầu gào to bi thiết hướng về phía bầu trời:
- Tổ sư!
Một tiếng bi thiết này giống như cầu viện, giống như nỗi buồn tuyệt vọng sắp khóc.
Nhưng một tiếng bi thiết này của hắn vang lên trong nháy mắt, một loại kiềm chế không cách nào hình dung, bất ngờ thoáng qua trong lòng Diệp Chân.
Dưới sự vận chuyển thiên cơ quyết trong cơ thể, giúp cho Diệp Chân đột nhiên có một loại thể ngộ hay dự đoán không hiểu.
Trận đại chiến trước mắt này chỉ sợ cũng sắp ngừng lại rồi.
Cơ hội khó có được, hắn nhất định phải nắm chặt.
Trong chớp mắt, Diệp Chân hơi động thần niệm một chút, lặng yên không tiếng động thúc giục thời gian pháp tắc, vô thanh vô tức gia tăng trên thân Phá Diệt Thần vương của Lôi Ngục Sơn.
Vốn dĩ Phá Diệt Thần vương có thể chống đỡ được mấy hơi, bỗng lâm vào tuyệt cảnh.
Trong miệng phun ra máu không ngừng, Phá Diệt Thần vương tuyệt vọng hô to lên tên của Đạo Tổ Lôi Ngục Sơn.
Cùng một khắc, Lạc Nhật thần xạ của Diệp Chân mang theo Tiểu Yêu lần nữa đâm thẳng tiến vào trán Phá Diệt Thần Vương.
Trên bầu trời, Tạo Hóa Thần Đình Bảo Lục treo cao trong hư không lần nữa nổ bắn ra ánh sáng tiếp dẫn.
Nhưng không hồi hộp chút nào, ánh sáng dẫn đường này lần nữa bị bức tường vô hình do Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ tạo thành ngăn cản.
Tiếp dẫn thất bại!
- Gia hỏa này!
Ngay lập tức, Diệp Chân mang theo một nhóm Thánh tế Thần Vương phóng tới gần Tạo Hóa Thần vương Thanh Lê Phong, một tiếng hừ lạnh không nhẹ không nặng bỗng nổ vang trong đầu tất cả mọi người.
Giống như trong đầu bị một tia sấm tiến vào, tất cả mọi người, bao gồm nhóm Thánh tế Thần Vương Tổ Thần Điện với Diệp Chân đều bị ảnh hưởng, động tác chậm lại.
Thậm chí mũi miệng những Tạo Hóa Thần Nhân Tổ Thần Điện còn chảy máu, bị ảnh hưởng rất lớn.
Đồng thời, trong phía chân trời hư vô, một ngón tay nhẹ nhàng gõ ra, trong nháy mắt xuyên qua tỷ vạn dặm không gian, hướng về phía Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ, trấn quốc chi bảo Đại Chu, treo lơ lửng trên bầu trời Lạc Ấp.
Trong chiến trường Thần Vương, Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên lại kích động hô to lên:
- Chính là tổ sư, chính là tổ sư ra tay rồi!
Ngón tay cái như ngọc, chớp mắt vượt ngang tỷ vạn dặm, xuất hiện trên bầu trời Lạc Ấp.
Thế xong tới một điểm này dù không cách nào đánh nát Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ trấn quốc chi bảo Đại Chu, cũng có thể nhẹ nhàng bức lui nó.
Trong hoàng cung Lạc Ấp, Khai Quốc Thái Tổ Cơ Bang đang ngồi ngay ngắn trong Đông Lai Các, đôi mắt của hắn híp lại, nhìn về một điểm phía chân trời, Ngư Triêu n nở nụ cười.
- Người xấu này một khi không nể mặt mũi, không biết xấu hổ chính là từng cơn sóng liên tiếp, vẫn là ngươi nói đúng, đối phó người xấu phải càng không biết xấu hổ, càng âm hiểm hơn so với hắn.
Thái Tổ Cơ Bang mỉm cười, bất ngờ hướng về phía hư không Lạc Ấp tức giận gầm hét lên.
- Tổ thần Đại Chu, nhân gia đều đã giết đến cửa nhà, ngươi còn có thể sợ hãi một chút không?
Trong hư không hình như vang lên một tiếng âm thanh bĩu môi, sau đó, không gian trên bầu trời Lạc Ấp hơi vặn vẹo, hư ảnh Tổ Thần Đại Chu bỗng ngưng hiện.
Trong Tổ Thần Điện Lạc Ấp, đồng thời dâng lên vô số ánh sáng, tụ vào trong hư ảnh Tổ thần Đại Chu trên bầu trời vừa mới hiện lên.
Ngón tay cái như ngọc điểm trúng vào trước Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ treo cao ở trong hư không, hư ảnh Tổ Thần Đại Chu hai tay kết ấn, hơi hơi đưa ra, ngưng kết ra một tấm thuẫn hình bán nguyệt trước Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ.
Ngón tay cái kia chính xác điểm vào trên Linh thuẫn hình bán nguyệt này, trong nháy mắt Linh thuẫn đã vỡ vụn, hư ảnh Tổ Thần Đại Chu cũng chấn động kịch liệt, ngón tay cái này như xuyên qua tầng tầng hư không, điểm vào trên Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ.
Chỉ là hiện tại, một chỉ này đã bị sức mạnh Tổ Thần Đại Chu làm cho suy yếu, lại vượt qua tỷ vạn dặm, sức mạnh đã sớm không đủ để uy hiếp được bảo vật này.
Khi nó tỏa ra tia sáng màu vàng rực rỡ, ngón tay này cũng vỡ nát.