Chương 3840 Chiến Trường Ngộ Đạo
Trước thời điểm ngón tay Đạo Tổ điếm trúng Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ, thiết quyền của chân thân Đại Chu Tổ Thần hung hăng nghênh đón. Lần này, Đạo Tổ điểm ra ngón cái màu thanh ngọc, nháy mắt sụp vỡ thành từng điểm tiêu tán trong thiên địa, chân thân Đại Chu Tổ Thần thu hồi thiết quyền, sau đó lại như thiểm điện oanh ra.
- Cũng tiếp ta thử một quyền!
Chân thân Đại Chu Tổ Thần gào thét. Trong hư không, hư ảnh Đạo Tổ đột nhiên ngưng thực thêm mấy phần, cách Lạc Ấp lại gần mấy phần, vẫn như cũ là điểm ra một chỉ. Nhất chỉ điểm tới giống như không phải một ngón tay nhấn xuống, mà chính là toàn bộ bầu trời Hồng Hoang Đại Lục. Ánh sáng nhật nguyệt tinh thần Hồng Hoang Đại Lục tựa hồ tụ hợp vào một chỉ này, đón lấy thiết quyền Chân thân Đại Chu Tổ Thần.
Trong hư không, Chân Thân Đại Chu Tổ Thần trên không Lạc Ấp thấy thế, chỉ phát ra một tiếng cười lạnh, Tiên Thiên Linh Bảo Tổ Thần Sơn đột nhiên bay ra từ trong hoàng cung Lạc Ấp, bay đến đỉnh đầu Chân thân Đại Chu Tổ Thần. Thoáng chốc, hư ảnh của vô số núi non sông suối tụ hợp vào hư ảnh Chân thân Đại Chu Tổ Thần. Cùng một giây, dưới Lạc Ấp Long Du Nguyên, Hồng Hoang Hậu Thổ nhân đạo đại trận khẽ rung lên, vô số Long hình kim quang nhanh chóng lao ra, dung nhập vào trong thiết quyền của Chân thân Đại Chu Tổ Thần ở trong.
Ầm!
Ngón cái phát ra ánh sáng thanh ngọc lần nữa đụng vào thiết quyền. Lại như trước đó, ngón cái thanh ngọc lần nữa vỡ nát, thiết quyền của Chân thân Đại Chu Tổ Thần vẫn như cũ sát khí lẫm nhiên. Có thể mơ hồ nhìn thấy, khóe mắt hư ảnh Nhật Nguyệt Đạo Tổ trong hư không tựa hồ run rẩy một chút, cơ hồ là đồng thời, hư ảnh khí tức Nhật Nguyệt Đạo Tổ trong hư không cấp tốc tăng lên. Trong hoàng cung Lạc Ấp, khai quốc Thái Tổ Cơ Bang lẳng lặng nhìn lấy đây hết thảy chợt hỏi,
- Lão Vu, nhật nguyệt lão tặc bây giờ vận dụng bao nhiêu lực lượng?
Hầu hạ sau lưng khai quốc Thái Tổ Cơ Bang, nội giám Phó Tổng Quản cũng tức là đại tổng quản Đại Chu nội giám bí giám đời thứ nhất - Vu Hòa lần nữa nhìn hư không một chút.
- Bệ hạ, Nhật Nguyệt Đạo Tổ xuất ra Đạo Thân, vừa rồi tung một kích mạnh nhất, ước chừng vận dụng bốn phần mười lực lượng. Lúc này, khí tức Nhật Nguyệt Đạo Tổ còn đang kéo lên. Lão nô xem chừng, Nhật Nguyệt Đạo Tổ xuất ra Đạo Thân nhiều nhất thừa nhận được sáu đến bảy thành lực lượng của hắn cũng đã là cực hạn.
Vu Hòa nói.
Mấy ngày ngắn ngủi, tu vi khai quốc Thái Tổ Cơ Bang đã khôi phục lại Tạo Hóa Thần Tướng sơ kỳ, nhưng so sánh với Đạo Tổ hoặc Chân thân Đại Chu Tổ Thần, vẫn như cũ cực xa.
Vu Hòa có tu vi Tạo Hóa Thần Vương đỉnh phong, xa xa cảm ứng chiến trường biến hóa, không có gì thích hợp bằng.
- Bốn phần mười lực lượng.
Khai quốc Thái Tổ Cơ Bang cảm thán,
- Lão tặc này qua vô số năm đề thăng quả thật không nhỏ.
- Xác thực không nhỏ.
Vu Hòa lại ngắm bầu trời một chút,
- Bất quá trừ phi chân thân hắn đích thân đến, nếu không chỉ là Đạo Thân, vẫn không làm gì được Tổ Thần chân thân.
- Ngươi sai.
Lời Cơ Bang nói để Vu Hòa có chút không hiểu, vội vàng khom người nói,
- Mời bệ hạ chỉ điểm.
- Năm đó chúng ta cũng nghĩ như vậy, sau khi để lão tặc này trốn qua một kiếp, cuối cùng đạt tới v để cho chúng ta không thể làm gì. Bây giờ, chúng ta tuyệt đối không thể lại có bất kỳ khinh thường nào, lại giẫm lên vết xe đổ.
Nói xong, khai quốc Thái Tổ Cơ Bang lần nữa nhìn Ngư Triêu n một chút, nói,
- Ừm, đã muốn càng thêm không biết xấu hổ nếu so với ác nhân, nếu muốn làm thì sẽ làm đến cực hạn!
- Bệ hạ giáo huấn phải.
Vu Hòa gật đầu,
Ngư Triêu n khom người đứng ở đó, lại không dám nói thêm một tiếng.
- Qua!
Khai quốc Thái Tổ Cơ Bang lần nữa vung tay lên, một tia sáng đột ngột lao đến Chân thân Đại Chu Tổ Thần trên bầu trời. Giây lát sau, trong tay Chân thân Đại Chu Tổ Thần nhiều thêm một thanh đao. Một thanh Kim Đao tản ra khốc liệt bá tuyệt, lại ẩn chứa khí tức cuồn cuộn.
Đạo thân Nhật Nguyệt Đạo Tổ vừa tăng khí tức lên tới cực hạn nhìn thấy chuôi Kim Đao này, khóe mắt lần nữa co lại. Trong nháy mắt tiếp theo, Đạo Thân Nhật Nguyệt Đạo Tổ quay đầu bước đi, giây lát sau hóa thành một đạo lưu quang trốn xa, không ngờ lại không nguyện ý quyết đấu cùng Chân thân Đại Chu Tổ Thần, trực tiếp từ bỏ đối phó Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ.
Thấy thế, khai quốc Thái Tổ Cơ Bang cười lên ha hả.
- Ta còn tưởng rằng lão tặc này cái gì cũng không sợ, thì ra hắn cũng biết sợ!
Cười xong, khai quốc Thái Tổ Cơ Bang lần nữa bấm tay gảy nhẹ, một chiếc gương cũng từ trong hoàng cung Lạc Ấp bay lên, bay đến trước người Chân thân Đại Chu Tổ Thần.
- Hảo hảo nhìn chằm chằm lão tặc này, cũng không thể để hắn lợi dụng sơ hở.
Chu Thiên Vạn Linh Hiện nguyên kính vừa rơi xuống trong tay Chân thân Đại Chu Tổ Thần đột ngột bắn ra một đạo ánh sáng thông thấu, giây lát sau, Đạo Thân Nhật Nguyệt Đạo Tổ vừa rồi hóa thành lưu quang bỏ chạy đột ngột đất xuất hiện bên trong Chu Thiên Vạn Linh Lộ Nguyên kính.
Đạo Thân Nhật Nguyệt Đạo Tổ bên trong Chu Thiên Vạn Linh Lộ Nguyên kính đột nhiên đứng ở một chỗ trong hư không, sau đó lại lần nữa điểm ra một chỉ, điểm vào hư không. Thông qua Chu Thiên Vạn Linh Lộ Nguyên kính, Chân thân Đại Chu Tổ Thần sớm đã thấy cảnh này, hừ lạnh một tiếng, Định Quốc Long Tước Đao trong tay đột ngột phát ra tiếng long ngâm tước minh, một đao trảm tới phương xa!
Trong chiến trường Thần Vương, tám vị Thần Vương Thánh Tế bao vây tiêu diệt một vị Tạo Hóa Thần Vương của Thanh Lê Phong, còn có Thiên Địa Kỳ Bàn của Vu Trọng Văn áp chế, lại có Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ trấn áp, sau cùng còn có Thời Gian Pháp Tắc do Diệp Chân tập sát vô thanh vô tức gia trì.
Nhiều các loại tình huống điệp gia, vị Tạo Hóa Thần Vương của Thanh Lê Phong chỉ chống đỡ một không đến hô hấp liền bị Diệp Chân bêu đầu, Lạc Nhật Thần Xạ mang theo tiểu Yêu lần nữa đánh vào Thần Cung hắn. Ngay tại nháy mắt Diệp Chân nhìn về phía Thanh Huy Thần Vương, chuẩn bị đem người bao vây tiêu diệt, dù sao Thanh Huy Thần Vương đại biểu cho Nguyệt hệ một mạch trong Nhật Nguyệt Thiên, thu nạp Thiên Địa lực lượng pháp tắc càng thêm thưa thớt và hiếm thấy. Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, một cảm giác hoảng sợ không cách nào hình dung đột nhiên xuất hiện trong lòng tám vị Thần Vương Thánh Tế và Diệp Chân.
Đó là một loại uy áp khủng bố giống như thiên địa. Tựa như là lúc Diệp Chân và mọi người ở đây vẫn còn là phàm tục, ngửa đầu xem thiên địa, cảm giác nhỏ bé cùng khủng bố kia quả thật không cách nào hình dung.
Một khoảnh khắc này, bọn người Diệp Chân cảm giác tựa như đối nghịch cùng toàn bộ thiên địa, có một loại cảm giác muốn quỳ sát xuống đất thỉnh tội. Bất quá, Diệp Chân biết rõ loại giao phong tâm linh này rất khủng bố. Một khi khuất phục liền sẽ trở thành bóng mờ trong tâm linh ngày sau không cách nào xóa mất.