← Quay lại trang sách

Chương 3846 Cơ Bang Đề Nghị

Tạo Hóa Thần Nhân xuất chiến, chủ yếu là dưới quyền Cơ Nguyên, nhưng trong số Tạo Hóa Thần Nhân Cơ Nguyên mang tới, hơn phân nửa là Thần Nhân xuất thân từ Nhật Nguyệt Thiên.

Cơ Nguyên mang đến một trăm vị Thần Nhân, chỉ có hai mươi hai người sống sót, chết trận bảy mươi tám vị!

Chiến quả chém giết được bốn Thần Vương, ba mươi vị Thần Tướng, bảy mươi tám vị Thần Nhân.

Trước mắt mà nói, chém giết được nhiều Tạo Hóa Thần Nhân cũng không có chiến lược ý nghĩa quá quan trọng.

Nguyên nhân rất đơn giản, trong Thiên Miếu, tích tụ lớn, số lượng Đại Thần Sư có tu vi Đạo Cảnh đỉnh phong cực kỳ to lớn.

Thiên Miếu chỉ cần có thật nhiều chúng sinh nguyện lực là có thể giúp bọn hắn đột phá, tăng thêm một nhóm Tạo Hóa Thần Nhân.

Có ý nghĩa chiến lược là chém giết được ba mươi vị Tạo Hóa Thần Tướng và bốn vị Tạo Hóa Thần Vương.

Trong ba mươi vị Thần Tướng bị giết chết, có Thần Tướng trung hậu kỳ lâu năm của ba đại thánh địa Thiên Miếu lần lượt là Nhật Nguyệt Thiên chiếm năm đến sáu thành, Thanh Lê Phong và Lôi Ngục Sơn đều chiếm hai thành.

Đối với Thần Tướng, dù Thiên Miếu có nắm giữ nhiều chúng sinh nguyện lực, nhưng không phải thời gian ngắn là có thể bồi dưỡng ra được.

Cho dù có bí pháp tốc thành, nhưng mỗi một vị Thần Tướng vẫn lạc, đại biểu cho Thiên Miếu tổn thất số lượng cao chúng sinh nguyện lực, phải bỏ ra giá cực lớn.

Ý nghĩa chiến lược lớn nhất chính là chém giết bốn vị Tạo Hóa Thần Vương.

Bốn Thần Vương này theo thứ tự là Luyện Ngục Thần vương, Hắc Luân Thần Vương của Nhật Nguyệt Thiên, Phá Diệt Thần vương của Lôi Ngục Sơn, Mộc Tâm Thần Vương của Thanh Lê Phong.

Đây là kết quả thu được lớn nhất sau trận chiến.

Tại sao nói như vậy chứ?

Bởi vì cường giả cấp bậc Tạo Hóa Thần Vương, cũng không phải tùy tiện là có thể sinh ra, cần có thiên phú cường đại, tích lũy thời gian tu luyện lâu năm, lượng lớn chúng sinh nguyện lực, vô số tài nguyên tu luyện như thiên tài địa bảo, cơ duyên tu luyện của mỗi người, cần rất nhiều thứ thiếu một thứ cũng không được.

Trong ba đại thánh địa, số lượng Thần Vương Nhật Nguyệt Thiên là chiếm nhiều nhất.

Số lượng Thần Vương nhánh thứ hai của Nhật Nguyệt Thiên là Nhật Điện hiện ở bên ngoài cũng không rõ, nhưng có bốn vị lộ mặt, nhưng theo âm mưu của Thiên Miếu, con số này sẽ phải nhiều hơn một chút.

Số lượng Thần Vương Nguyệt Điện càng thêm thần bí, ước chừng số lượng có khoảng ba đến bốn vị.

Theo dư đoán cường giả Thần Vương Nhật Nguyệt Thiên, ít thì bảy vị, nhiều thì chín vị mười vị.

Số lượng cường giả Thần Vương Lôi Ngục Sơn càng dễ nắm, nếu như không có bí mật che giấu, bên ngoài đã biết Lôi Ngục Sơn có tất cả năm vị Thần Vương.

Số lượng Thần Vương Thanh Lê Phong nhất mạch có sáu vị, số lượng nhiều hơn một vị so với Lôi Ngục Sơn, nhưng Thần Vương Thanh Lê phong nhất mạch, về mặt chiến lực không sánh được như Nhật Nguyệt Thiên và Lôi Ngục Sơn.

Bây giờ, Thần Vương Lôi Ngục Sơn bị chém giết một vị, đại biểu cho sức mạnh Thần Vương Lôi Ngục Sơn trực tiếp bị giảm hai thành.

Nhật Nguyệt Thiên nhất mạch, lực lượng Thần Vương cảnh cũng bị giảm hơn hai thành.

Cường giả cấp bậc Thần Vương Thiên Miếu, nếu tính tổng số đã giảm hơn hai phần mười.

Đây còn là chiến quả do đạo thân Đạo Tổ nhúng tay vào.

Từ nay về sau, Thiên Miếu còn có cường giả Thần Vương các phương thế lực khác ra tay, chỉ sợ cũng muốn phải suy tính cẩn thận.

Chiến lược uy hiếp có ý nghĩa cực kỳ trọng đại.

Chiến quả với chiến tổn, ngay đầu tiên cấp báo về hướng Lạc Ấp.

- Diệp Nguyên soái, chiến quả này đối với hành động quân sự sau này, còn có bố cục ở Hồng Hoang đại lục, đã tạo thành ảnh hưởng cực kỳ to lớn, lão phu cảm thấy, vì chiến quả càng lớn, chúng ta càng phải sửa đổi một chút kế hoạch chiến lược trước đây.

Chân thân của Vu Trọng Văn đang trong quá trình chữa thương, phân thân lại ở đây tham gia hội nghị quân sự khẩn cấp.

- Chính xác như thế.

Diệp Chân gật đầu, tiếp theo tiện tay ném ra một phần ngọc giản:

- Bản soái đã sắp xếp lại sơ qua kế hoạch, Vu Thánh Tế ngươi xem một chút.

Trong nháy mắt Diệp Chân đưa ra ngọc giản, một đạo ánh sáng màu vàng bỗng từ trên trời giáng xuống, rơi xuống trên tay Vu Trọng Văn, hóa thành một đạo ngọc giản phủ đầy ấn tín của Khai Quốc Thái Tổ Cơ Bang.

Ánh mắt mọi người, lập tức tập trung vào trong tấm ngọc giản vào trong tay Vu Trọng Văn, chỉ sợ là chỉ thị thậm chí là thánh chỉ của Thái tổ Cơ Bang.

Nhưng bất ngờ, phần chỉ thị hoặc thánh chỉ này rơi xuống dưới con mắt trừng trừng của mọi người, rơi vào trong tay Vu Trọng Văn, cũng không có rơi vào trong tay Phiêu Kỵ đại tướng quân Diệp Chân.

Ý vị này khiến cho thần sắc đám người Cổ Thiết Kỳ, Hạ Kỳ, lập tức thay đổi.

Vu Trọng Văn cười, thần niệm trước chìm vào ngọc giản, khẽ chau mày, cười khan một tiếng nói:

- Phong ngọc giản này, bệ hạ....... Là lời đề nghị, Diệp Nguyên soái muốn xem trước một chút hay không?

Hoàng Kiếm, Lưu Khởi, Vu Trọng Văn nhìn Diệp Chân tiếp nhận cái gọi là kiến nghị của...... Bệ hạ, ba người bọn hắn đều nhìn chằm chằm hắn, chỉ sợ trong nháy mắt tiếp theo Diệp Chân lại nói một câu: Ngoại trừ lệnh vua, bản tướng đều sẽ không nhận!

Trước khi mang theo quân đoàn Phục Sinh tụ hợp và xuất phát với Trấn Hải Quân, vô luận là Hoàng Kiếm hay Lưu Khởi hoặc Vu Trọng Văn đều cực kỳ có lòng tin.

Bọn hắn tin tưởng sức mạnh với thủ đoạn của mình có thể giọng khách át giọng chủ, làm cho Diệp Chân, người gọi là Phiêu Kỵ đại tướng quân, trở thành một con cờ, cũng chỉ có thể trở thành một lá cờ tượng trưng.

Nhưng từ khi tiếp xúc gia nhập vào, bọn hắn phát hiện bọn hắn đã sai, còn là sai lầm lớn.

Bọn hắn không có cách nào giọng khách át giọng chủ, còn vượt qua Diệp Chân khống chế Trấn Hải Quân.

Hơn nữa thực lực của Trấn Hải Quân bây giờ càng mạnh hơn so với lúc xuất phát, chiến lực toàn quân ít nhất tăng lên hơn hai thành!

Thậm chí bọn hắn cũng cảm thấy may mắn, cũng may quân đoàn Phục Sinh của bọn hắn cũng không phải bình thường, tướng sĩ bên trong đều là đồng đội trải qua ranh giới sống chết vô số lần với bọn hắn.

Nếu đổi thành quân đoàn tầm thường, dựa vào lần đại thắng này, Diệp Chân đã có thể giọng chủ át giọng khách với bọn hắn.

Những ngày này, bọn hắn đã phát hiện, người ban đầu bị bọn hắn coi như quân cờ, thật sự không chỉ là hư danh, mà là có tiếng thật!

Giờ khắc này, nếu Diệp Chân thật sự nói câu: ngoài lệnh vua, tướng lĩnh có thể không nhận bất cứ lệnh nào, đó đúng là kết quả xấu nhất, cũng là kết quả bọn hắn không muốn thấy nhất.

Diệp Chân từ từ xem xong nội dung trong ‘ngọc giản kiến nghị’ đến từ Khai Quốc Thái Tổ Cơ Bang, khóe miệng của hắn chỉ hơi hơi dè bĩu, liền làm thần sắc của Hoàng Kiếm, Lưu Khởi, Vu Trọng Văn trở nên rất khẩn trương.

Bởi vì đại tướng quân lãnh binh ở bên ngoài, hoàng đế xa xôi ngàn vạn dặm nhúng tay chỉ huy, còn hạ lệnh cho Đại tướng quân trợ giúp, điều này ở bất cứ quân doanh nào đều là tối kỵ!

Diệp Chân nhìn thần sắc của Hoàng Kiếm, Lưu Khởi còn có Vu Trọng Văn trở nên khẩn trương, đột nhiên khẽ thở dài một hơi.

- Nếu trên triều đình, bản soái muốn mang theo phong ngọc giản này còn có đại ấn của Phiêu Kỵ Đại tướng quân, trả lại cho bệ hạ.