← Quay lại trang sách

Chương 3858 Thuận Nước Đẩy Thuyền

Vấn đề thứ hai chính là bản thân Thái Tổ Cơ Bang khác so với đám người Nhân Tôn Hoàng Cơ Long và Tân Quân Cơ Ngao lúc trước, trình độ khuất phục Thiên Miếu hoặc trong sáng hay trong tối giảng hoà với Thiên Miếu khác nhau, Thái Tổ Cơ Bang chính là muốn dồn Thiên Miếu vào đường chết, bao gồm thái độ của Vu Trọng Văn bộc lộ ra trong lúc vô tình, đối phó với Đạo Tổ Thiên Miếu như kẻ địch lâu năm.

Thái độ này Diệp Chân rất ưa thích.

Bởi vì từ trên lập trường, hắn chính là kẻ địch với Thiên Miếu và ba vị Đạo Tổ chính là đối thủ một mất một còn.

Cho nên, gần đây, Diệp Chân mang theo đại quân và nhóm Thánh tế Tổ Thần Điện, thu thập, dọn dẹp đám người Thiên Miếu rất sung sướng.

Nhưng nếu có một ngày, Khai Quốc Thái Tổ Cơ Bang và thuộc hạ của hắn, những gia hỏa sống lại này bỗng xảy ra vấn đề thì sao?

Trước đây trong chiến đấu, đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, quân đoàn phục sinh của Thái Tổ Cơ Bang có vấn đề.

Vậy Thánh tế và các tướng lĩnh do Thái Tổ Cơ Bang làm sống lại thì sao?

Có thể cũng có vấn đề hay không?

Nhân gian đều có câu sau khi thủy triều rút, mới có thể biết người nào đang tắm lõa thể.

Nếu bọn gia hỏa thuộc quyền Thái Tổ Cơ Bang đột nhiên xảy ra vấn đề không thể tiếp tục được nữa, vậy Diệp Chân lập tức sẽ bị đẩy lên tuyến đầu đối kháng Thiên Miếu.

Đến lúc đó, Đại Chu và Tổ Thần Điện từ chính diện biến thành trợ giúp, Diệp Chân từ trợ giúp chiến đấu Thiên Miếu biến thành trung tâm, nếu như vậy, đây cũng là chuyện lớn.

Đang lúc Diệp Chân trầm tư, ở ngoài cửa vang lên âm thanh tiễn úy truyền vào, bảo thánh tế Vu Trọng Văn cầu kiến.

- Vu lão, ta đang muốn tìm ngươi đây, ngươi liền đến.

Thái độ Diệp Chân đối với Trọng Văn tự nhiên cười vui vẻ đón vào.

- Vừa vặn, ta cũng có một chuyện cố ý đến tìm Diệp soái ngươi.

Vu Trọng Văn cười ngồi xuống:

- Diệp soái có chuyện gì, nói thẳng.

- Vu lão ngươi nói trước đi.

Diệp Chân đáp.

Nghe vậy, Vu Trọng Văn nở nụ cười:

- Hai ta còn khách sáo cái gì, vậy ta nói trước vậy.

Nói xong, thần sắc Vu Trọng Văn bỗng trở nên nghiêm túc hơn.

- Hôm nay, ta cố ý tới là đại biểu bệ hạ thông báo cho ngươi một chuyện.

Còn không đợi Diệp Chân mặc vào trang phục tiếp nhận theo lễ nghi, mà dáng vẻ như lắng nghe bề trên dạy dỗ, Vu Trọng Văn liền nói:

- Bệ hạ nói, Thiên Nguyệt Thần Quân tới.

Diệp Chân được tận mắt thấy mấy vị Thần Vương vẫn lạc cùng lúc, sau đó, hắn được chứng kiến tình hình đạo thân Đạo Tổ ra tay, bây giờ, hắn nghe tin Nhật Nguyệt Thần Quân Thiên Miếu xuất mã cũng không có bị rung động bao lớn.

Cũng như Vu Trọng Văn nói trước đây, cũng không có gì đặc biệt!

Vô luận là Đạo Tổ hay Nhật Nguyệt Thần Quân, kỳ thực cũng là người thành công trên đường tu luyện mà thôi.

Đương nhiên, trên người Nhật Nguyệt Thần Quân lúc nào cũng tỏa sáng quầng sáng thần bí.

Trong Thiên Miếu, Nhật Nguyệt Thần Quân luôn luôn được vinh dự là người mạnh nhất dưới Đạo Tổ, ở Nhật Nguyệt Thiên, bản thân hắn là Điện trưởng Nguyệt điện, là một trong những người hiếm hoi có hi vọng bước chân vào cảnh giới Đạo Tổ giữa thiên địa này.

Sở dĩ Diệp Chân cảm thấy có chút ngoài ý muốn, vì rất nhiều năm trước, hắn cũng được tính là từng gặp mặt Nhật Nguyệt Thần Quân.

Trước kia, lúc hắn còn ở Chân Huyền đại lục, ở trong Nhật Nguyệt thần giáo cúng bái thần linh, lại có thể làm cho tượng Nhật Nguyệt Thần Quân có động tĩnh khác thường, hôm đó khí tức pho tượng Nguyệt Thần Quân lại có thể làm cho Thận Long Nguyên Linh A Sửu thu lại tất cả khí tức, giấu vào chỗ sâu nhất trong cơ thể của hắn.

Nói thật, năm đó lúc còn ở Chân Huyền đại lục, Nhật Nguyệt Thần Quân vẫn mang đến áp lực thực lớn cho Diệp Chân.

Nhưng, trước kia là trước kia, còn đổi thành bây giờ, chuyện năm đó lại có chút kỳ quái, thậm chí không hợp với lẽ thường.

Trong thiên địa này, cái gọi là thần, nhất là Thiên Miếu cung phụng rất nhiều tượng thần, chư thần. Nhất là Thiên Miếu rất tôn sùng kẻ mạnh, tượng thần được Thiên Miếu với tín đồ cung phụng, đâu chỉ ngàn vạn.

Giống như Nhật Nguyệt Thần Quân là tín ngưỡng ở Hồng Hoang đại lục thậm chí là mỗi phân đà Thiên Miếu trong tiểu thế giới khác, tượng của hắn có thể lên đến số lượng trăm vạn thậm chí là ngàn vạn.

Phần lớn tượng của Nhật Nguyệt Thần Quân càng giống như một công cụ, Thiên Miếu thông qua tượng của hắn là công cụ thu thập chúng sinh nguyện lực.

Nhật Nguyệt Thần Quân không thể nào thời thời khắc khắc đều phân ra một tia thần hồn của mình, rót vào bên trong tượng thần.

Tình cảnh đó dù là Đạo Tổ, đều không làm được, càng không cách nào kéo dài lâu.

Nói cách khác, dưới tình huống bình thường, nếu không có Tế Tự chủ trì hoặc dẫn động, tượng thần chính là một tấm bia mà thôi.

Nhưng tượng của Nhật Nguyệt Thần Quân ở Chân Huyền đại lục, mỗi một lần làm lễ đều làm cho A Sửu sợ hãi theo bản năng.

Lúc đó, tu vi Diệp Chân thấp, không cảm nhận được, nhưng là A Sửu lại không giống hắn.

Bây giờ, đột nhiên nghe được tin tức của Nhật Nguyệt Thần Quân, làm cho Diệp Chân hơi ngạc nhiên, bỗng nghĩ tới điểm này, rất là nghi hoặc.

Nhưng, sự nghi ngờ này cũng chỉ có thể chờ Diệp Chân từ từ thăm dò.

Thiên Miếu phái ra đặc sứ đến đây gặp Khai Quốc Thái Tổ Cơ Bang chính là Nhật Nguyệt Thần Quân.

Không phải Đạo Tổ đích thân đến, mà là phái ra Nhật Nguyệt Thần Quân, đại biểu cho thái độ nhượng bộ của Thiên Miếu.

Chuyện này nói lên lần này Nhật Nguyệt Thần Quân xuất hiện, là một lần đàm phán.

- Bệ hạ nói, Nhật Nguyệt Thần Quân đến Lạc Ấp, đại biểu Thiên Miếu thương lượng với bệ hạ, bây giờ, đàm phán đã kết thúc. Bệ hạ còn nói, chuyện này, Phiêu Kỵ đại tướng quân ngươi có tư cách biết.

Vu Trọng Văn nói.

- Phiêu Kỵ đại tướng quân?

Diệp Chân nỉ non một tiếng, rồi hỏi Vu Trọng Văn:

- Vậy chi tiết buổi đàm phán thì sao? Nhắc đến điều kiện gì? Có phải hoàn toàn thu lại Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ chính là một trong những điều kiện thương lượng hay không?

- Bệ hạ không nói, lão phu cũng không biết. Lão phu chỉ biết là, lần này, thương lượng với Nhật Nguyệt Thần Quân, tại chỗ chỉ có hai người và một nửa người.

Vu Trọng Văn nói.

- Hai người và một nửa người là như thế nào?

- Một vị tự nhiên là Nhật Nguyệt Thần Quân, một vị khác, chính là bệ hạ, còn có nửa người còn lại chính là chân thân Tổ Thần Đại Chu, âm thầm bảo vệ bệ hạ. Dù sao cũng không thể khinh thường Nhật Nguyệt Thần Quân!

Vu Trọng Văn nói.

- Vậy sau đó thì sao? Đại quân hành động như thế nào, là do Phiêu Kỵ đại tướng quân ta tới quyết định, hay chờ thánh chỉ?

Diệp Chân hỏi.

- Trấn Hải Quân không phải cần chỉnh đốn nghỉ ngơi sao, theo ý của bệ hạ là trước mắt nghỉ ngơi, chỉnh đốn xong rồi hành động như thế nào đều đợi thánh chỉ.

Vu Trọng Văn nói xong câu đó liền mỉm cười nhìn sự thay đổi trên sắc mặt Diệp Chân.

Không giống với tưởng tượng trước đó của bọn hắn, Phiêu Kỵ đại tướng quân Diệp Chân này không phải con rối trong dự đoán của bọn hắn, mặc cho bọn hắn an bài, mà là người có thực lực kinh người, có tài năng trên nhiều phương diện, tự nhiên phải thận trọng đối đãi.