Chương 3863 Ma Tộc Tính Toán
Ban đầu, Diệp Chân cho rằng sau khi chỉnh đốn mười ngày nửa tháng, liền muốn dùng tư thế tiến công chớp nhoáng, thu thập hai vị này.
Không nghĩ tới, Nhật Nguyệt Thần Quân tiến vào Lạc Ấp đàm phán, sau đó không bao lâu, Ninh Thân Vương Cơ Uyên và Hòa Thân Vương Cơ Chúc đã đồng thời xin hàng.
Diệp Chân biết trong cuộc thương lượng giữa Thái Tổ Cơ Bang với Nhật Nguyệt Thần Quân chắc chắn đã đạt thành thỏa thuận gì.
Dưới tình huống hai người này xin hàng, Thái Tổ Cơ Bang lại tiếp nhận, chuyện này khiến Phiêu Kỵ đại tướng quân như Diệp Chân cũng không cách nào tự tiện dùng binh.
Chỉ là sau khi hai người toàn bộ đầu hàng, tiến độ cũng không có nhanh như trong tưởng tượng, Diệp Chân vốn cho rằng là như vậy.
Không nghĩ tới, Thái Tổ Cơ Bang truyền thánh chỉ cho Diệp Chân, bảo Phiêu Kỵ đại tướng quân hắn tiếp tục đi về phía đông!
Đánh về phía đông là như thế nào?
Phòng tuyến Nhân Ma phía đông Lạc Ấp Đế đô Đại Chu đã mất từ lâu.
Lúc này đông chinh, chính là bảo đại quân Diệp Chân tiến công Ma tộc, thu lại đất bị mất, thậm chí là tiêu diệt Ma tộc.
Bởi vì từ mức độ nào đó xem xét, hiện nay, tất cả địa bàn Ma tộc, trước đây thật lâu, đều là đất của Đại Chu.
Đánh xuống phía đông chính là một trận đại chiến trước nay chưa từng có, chiến đấu lâu dài!
Thậm chí có thể là trận quyết chiến giữa Đại Chu và Ma tộc không chết không thôi!
Đối với chuyện này, Diệp Chân ngoại trừ thi hành, lại không dám cãi lại, chỉ là trong lòng Diệp Chân có một loại cảm giác kỳ diệu không hiểu.
Năm đó, ở Chân Huyền đại lục lúc, Diệp Chân cũng chủ trì qua đông chinh.
Bây giờ, ở Hồng Hoang đại lục, hắn lại lần nữa chủ trì đông chinh!
Trong khi rơi vào suy nghĩ, bên ngoài soái trướng vang lên âm thanh nổi trống trầm muộn!
Nổi trống!
Tập hợp tướng lĩnh và binh lính!
Thăng cấp!
Bắt đầu đánh về phía đông!
Vạn Thánh Sơn của Ma Tộc.
Ma Hoàng A Di Hạo xuất hiện lần nữa đi tới trước tĩnh thất trên đỉnh núi Vạn Thánh Sơn, muốn gõ cửa, nhưng lại bị Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn đột nhiên xuất hiện chặn lại.
Hôm nay, sắc mặt của Ma Hoàng A Di Hạo rất tiều tụy, toàn thân càng tràn đầy sát khí, bị Bát Ngôn ngăn cản, độc nhãn trừng lên, lập tức muốn nổi giận.
Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn lại than nhẹ một tiếng:
- Từ lần trước, sau khi bị phản phệ, sư tôn đã chưa từng bước ra khỏi tĩnh thất, chúng ta cho dù là đưa cơm ăn hay là đan dược lại hoặc là cái khác thì cũng không gặp được sư tôn, hẳn là người đang bế quan chữa thương!
Nghe vậy, Ma Hoàng A Di Hạo lại trở nên nóng nảy:
- Đại quân Đại Chu khí thế hung hãn, chỉ trong thời gian ba tháng ngắn ngủi đã liên tục đánh đại quân tộc ta đại bại bốn lần, cho dù đại quân tộc ta là Ma Thần hay là sĩ tốt bình thường thì cũng đều tổn thất nặng nề.
- Nếu còn tiếp tục như vậy, đại quân Đại Chu sẽ thật có khả năng giết tới Vạn Thánh Thành.
Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn im lặng, sau đó tránh ra, không ngăn cản nữa:
- Bệ hạ, vậy chính ngươi cứ thử đi, xem lão sư có trả lời hay không...
- Nói đi, lão phu đã tỉnh.
Trong tĩnh thất đột nhiên vang lên một thanh âm hư nhược.
Ma Hoàng A Di Hạo và Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn đồng thời ngạc nhiên nhìn về phía tĩnh thất, tràn đầy vui mừng.
Ma Hoàng A Di Hạo hít sâu vài hơi, điều chỉnh cảm xúc một chút, sau đó mới mở miệng nói:
- Lão sư, bây giờ đại quân Đại Chu khí thế hung hãn.
- Chưa nói đến Trấn Hải quân của Diệp Chân cực kỳ cường thế, mà Thiết Huyết quân đoàn cũng càng mạnh mẽ muốn chết. Hơn nữa, sau khi đại quân Thánh Tế của Đại Chu càng cường hãn.
- Lần này, tộc ta đã thật đến thời khắc sống còn, xin lão sư chỉ điểm.
Trong khi nói chuyện, Ma Hoàng A Di Hạo lại nửa quỳ trước cửa tĩnh thất.
Trong tĩnh thất vang lên âm thanh than nhẹ của Tiên Tri Ma Sư Cửu Hi.
- Bệ hạ, thiên cơ đã loạn, lão phu đã không còn khả năng tiên tri, đã không cách nào che chở tộc ta, tiếp đó, vận mệnh của tộc ta sẽ phải nhờ vào bệ hạ.
Vẻ mặt của Ma Hoàng A Di Hạo nửa quỳ ở cửa trở nên ngạc nhiên, có kinh ngạc, nhưng càng nhiều hơn chính là một loại sợ hãi không hiểu.
Mặc dù hắn đã sớm biết Đại Tiên Tri Cửu Hi đã không cách nào dự đoán thiên cơ, nhưng câu nói này từ miệng Đại Tiên Tri Cửu Hi tự mình nói ra, độ rung động đối với Ma Hoàng A Di Hạo lại hoàn toàn không giống.
Vô số năm qua, Ma Tộc đã thành thói quen có Đại Tiên Tri tồn tại.
Lúc này, Đại Tiên Tri đột nhiên chính miệng thừa nhận chuyện này, giống như một đứa bé đột nhiên bị phụ mẫu vứt bỏ, đó là một loại sợ hãi phát ra từ trong xương cốt.
Đột nhiên, Ma Hoàng A Di Hạo hình như khó tin đối với chuyện này, hai đầu gối vội vàng quỳ xuống đất, lễ bái đại lễ đối với Đại Tiên Tri Cửu Hi:
- Còn xin tiên tri chiếu cố!
Sau đó, Ma Hoàng A Di Hạo quỳ hoài không dậy.
Trong tĩnh thất, âm thanh than nhẹ của Đại Tiên Tri Cửu Hi vang lên lần nữa, cửa gỗ tĩnh thất không gió tự động mở ra, lộ ra Đại Tiên Tri Cửu Hi đang xếp bằng ở trong.
Chỉ là, bộ dáng của Đại Tiên Tri Cửu Hi làm cho Ma Hoàng A Di Hạo và Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn đều kinh hãi.
Lúc này, Đại Tiên Tri Cửu Hi đã không có một chút bộ dáng của Đại Tiên Tri, cả người gầy đến da bọc xương, càng giống như một lão nhân gần đất xa trời, thời gian không còn nhiều.
Đại Tiên Tri Cửu Hi không gió từ lên, nhẹ nhàng phù đến trước người Ma Hoàng A Di Hạo, khô gầy ngón tay nhẹ nhàng xoa lên đỉnh đầu Ma Hoàng A Di Hạo.
- Đứa ngốc.
- Đối với tộc ta thì thiên cơ hỗn loạn, vậy đối với Đại Chu, đối với những người khác của Hồng Hoang Đại Lục này, thiên cơ cũng hỗn loạn.
- Thiên Đạo chính là thứ công bằng nhất, ngươi hiểu rõ chưa?
Đại Tiên Tri Cửu Hi nói.
Ma Hoàng A Di Hạo ngẩng đầu, ngồi quỳ chân ở bên cạnh Đại Tiên Tri Cửu Hi:
- Lão sư, đệ tử hiểu rõ.
- Sau này, phải nhờ vào năng lực tướng soái hai bên, liều là thực lực, liều là huyết dũng, liều là quốc lực.
- Ừm, hiểu rõ là được.
- Chỉ là.....
- Chỉ là cái gì?
- Lão sư, về phương diện chiến lược, chúng ta cũng không sợ, chỉ là Diệp Chân này, thật sự quá lợi hại.
- Quả có thể xưng là vận binh như Thần!
- Cho đến bây giờ, chúng ta giao chiến với Diệp Chân đều không chiếm được một chút tiện nghi.
Ma Hoàng A Di Hạo nói.
- Thế nào, ngươi sợ rồi sao?