Chương 3869 Cứ Việc Yên Tâm
Hơn nữa, ta tin tưởng, trong lúc vội vàng, Tu Đan Duy khẳng định có chỗ sơ hở.
Cho nên, thực lực chân chính của đại quân Đông Chinh của Đại Chu sẽ còn cao hơn con số này.
Như vậy, mục đích Đại Chu ẩn giấu thực lực là gì?
Trong đại sảnh hội nghị, không có người mở miệng, Ma Hoàng A Di Hạo tiếp tục dựng thẳng lên ngón tay thứ hai:
- Tu Đan Duy mang tới tình báo thứ hai chính là hắn ám sát Nguyên Soái đại quân Chinh Đông của Đại Chu - Diệp Chân thất bại.
- Không chỉ thất bại, mà lâm trận bỏ mình, ngay cả tàn hồn cũng không chạy thoát.
- Muốn đạt tới trình độ này, phải có ít nhất hai vị Thánh Tế Tạo Hóa Thần Vương cảnh thời khắc bảo hộ bên cạnh Diệp Chân này.
- Ám sát, đã không làm được.
- Chư vị, các ngươi có ý nghĩ gì?
Ma Hoàng A Di Hạo hỏi.
- Mười vị, lần này Đại Chu xuất động ít nhất mười vị Thần Vương!
Ngón tay Khuyết Nguyệt Thần Vương Nguyệt Ô nhẹ gõ lên mặt bàn:
- Vậy trên cơ bản có thể xác định, chiến tranh lần này là diệt quốc chi chiến, diệt tộc chi chiến?
Ma Hoàng A Di Hạo và mấy vị Hoàng Tộc khác Thần Vương đồng thời im lặng, hiển nhiên tán thành cách nói này.
- Không sai, đúng là diệt quốc chi chiến, cũng là diệt tộc chi chiến!
Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn đột nhiên mở miệng:
- Nhưng, đến cuối cùng, là ai diệt tộc, là ai diệt quốc, vậy phải do chính chúng ta định đoạt!
- Mười vạn năm trước, chúng ta đã có thể mạnh mẽ giáng lâm đến nơi đây, sinh sinh đoạt lấy nửa mảnh Hồng Hoang Đại Lục từ trong tay Đại Chu, như vậy mười vạn năm sau, chúng ta cũng có thể đoạt lấy nửa mảnh Hồng Hoang Đại Lục còn lại từ trong tay Đại Chu.
Khuyết Nguyệt Thần Vương Nguyệt Ô đột nhiên hưng phấn lên.
- Nếu đã xác định, như vậy cứ theo kế hoạch làm việc đi.
Vạn Dực Thần Vương và mấy vị Thần Vương Hoàng Tộc khác cũng đồng thời gật đầu.
- Tốt!
Ma Hoàng A Di Hạo đột ngột đứng lên, nhìn chăm chú đám người một vòng:
- Đã như vậy, như vậy từ giờ trở đi, chấp hành kế hoạch thứ hai.
Ngay khi đám người đồng ý, Ma Hoàng A Di Hạo nhìn về phía Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn:
- Bát Ngôn thượng sư, bên phía ngươi không có vấn đề chứ?
- Bệ hạ yên tâm, trong Ma Thần cung đã động viên hoàn tất. Nhưng lực lượng chung cực còn thiếu chút hỏa hầu, còn cần bệ hạ phối hợp một chút.
Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn nói.
Bốn chữ 'lực lượng chung cực' làm cho sắc mặt của Khuyết Nguyệt Thần Vương, Vạn Dực Thần Vương đang ngồi ở đây đều biến đổi, vẻ mặt từng người trở nên nghiêm nghị.
Bọn hắn không ai từng nghĩ tới, Ma Thần cung, ngay cả lực lượng chung cực cũng đã bắt đầu chuẩn bị.
Vậy độ chấn động của trận chiến tranh trong tương lai này, có thể nghĩ.
- Bây giờ đã đến trình độ vận dụng lực lượng chung cực sao?
Vạn Dực Thần Vương ngạc nhiên.
Nhưng không ai để ý đến hắn.
- Lực lượng chung cực, chẳng lẽ?
Khuyết Nguyệt Thần Vương đột nhìn về phía Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn, hình như có ý hỏi thăm.
Khuyết Nguyệt Thần Vương làm cung phụng của Nguyệt Ma nhất tộc, lại là Ma Tộc Thượng Cổ Ma Thần, Khuyết Nguyệt Thần Vương Nguyệt Ô vẫn biết rất nhiều bí mật.
Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn nhìn thoáng qua Khuyết Nguyệt Thần Vương, sau đó khẽ gật đầu.
Giây lát sau, Khuyết Nguyệt Thần Vương Nguyệt Ô sửng sốt tại đương trường, nửa ngày sau mới nhẹ gật đầu:
- Ta hiểu rõ!
- Nếu theo như lời của Bát Ngôn thượng sư, như vậy kế hoạch thứ ba cũng hẳn là đồng thời tiến hành, dùng để phối hợp với kế hoạch thứ hai hành động.
Khuyết Nguyệt Thần Vương nói.
- Đúng là như thế!
Ma Hoàng A Di Hạo nhẹ gật đầu, xem như đồng ý quyết định này.
Cốc cốc cốc!
m thanh gõ lên hội nghị bàn dài vang lên, lại là lão tổ tông Tam Nhãn Ma Tộc Kê Khang mở miệng:
- Các ngươi nói, ta đều đồng ý.
- Nhưng chẳng lẽ các ngươi đã quên một chuyện khác sao?
- Kê lão, thỉnh giảng!
Ma Hoàng A Di Hạo hạ tư thái rất thấp.
Đương nhiên, ở trước mặt những lão quái vật này, dù cho là Ma Hoàng A Di Hạo thì cũng phải thu hồi giá đỡ Ma Hoàng của hắn.
- Ngoại viện!
- Mười vạn năm trước, đúng là chúng ta đã đánh bại Đại Chu, sau đó đứng vững bước chân trên Hồng Hoang Đại Lục, nhưng các ngươi đừng quên, chân tướng đã xảy ra chuyện gì!
- Hiện nay cũng như thế.
- Địch nhân của địch nhân, chính là bằng hữu của chúng ta!
- Đạo lý này, các ngươi hẳn là không cần ta dạy chứ!
Kê Khang quát.
Nghe vậy, Tiên Tri Ma Sư Bát Ngôn lại bình tĩnh trả lời:
- Kê lão yên tâm, chuyện này, Ma Thần cung từ rất sớm vẫn đang làm!
Nguyên Hoa Cốc quân thành phòng tuyến Nhân Ma, Diệp Chân đã vào ở ngoài soái điện thanh lý tu sửa lâm thời.
Thời gian mấy năm, Hoa Cốc quân thành để không thiện kinh doanh Ma Tộc chà đạp ô uế không chịu nổi, phí rất nhiều sức, trong Trấn Hải quân quân mới thanh lý ra một khu vực kiến trúc có thể sử dụng được.
Trong soái điện, trên lửa than ửng đỏ, một cái ấm lưu ly đang sôi ùng ục, bốc hơi nghi ngút, tỏa ra một loại thanh hương thơm thẳng vào phế phủ.
- Ngô, đây nhất định là mùi thơm do Bạch Ngọc quả trăm năm nấu ra.
Ngoài cửa, vang lên tiếng cười của Thánh Tế Vu Trọng Văn.
Đợi vào tới đại trướng, cái mũi Vu Trọng Văn đã lần nữa co lại:
- Ba trăm năm, ít nhất là Bạch Ngọc quả ba trăm năm, tăng thêm Xích Lê trà của Cửu Lê phong, thứ này, cũng không phổ biến.
Diệp Chân mỉm cười, làm một tư thế mời ngồi:
- Bệ hạ thưởng, thứ này muốn có cũng không khó, chỉ là tốn chút sức lực, chẳng qua bây giờ quân vụ phong phú, muốn ta tự mình đi làm, cũng không có nhiều thời gian như vậy.
Xách ấm.
Một dòng nước màu nâu nhạt từ trong ấm chảy ra, như Thiên Hà rơi thẳng, rơi vào trong bát ngọc lam văn tinh xảo, nước trà vừa chạm vào bát ngọc, sương trắng bốc lên, dị hương không hiểu lần nữa tràn ngập ra.
- Mời!
Vu Trọng Văn cười một tiếng, nâng chung trà lên, nhẹ nhấp một hớp nhỏ, chợt làm thần sắc thư sướng, sau đó uống một hơi cạn sạch!
- Trà ngon!
Diệp Chân cũng không nói, cũng uống cạn, lần nữa xách ấm, sau khi uống liên tiếp ba bát, ống tay áo phất một cái, lô diệt, nước dừng, hương tán.
- Thời tiết bây giờ, uống một bình trà như thế cũng là một loại nhàn tản khó được.
Diệp Chân nói.
Vu Trọng Văn gật đầu, nhẹ nhàng đẩy bát trà trước mặt qua một bên, lẳng lặng nhìn Diệp Chân.
Hắn biết, Diệp Chân tìm hắn uống trà như bây giờ, chắc chắn còn có việc khác.
Ánh mắt của Vu Trọng Văn nhìn chăm chú, Diệp Chân đẩy một phong văn thư lên trước mặt Vu Trọng Văn.
- Đây là cái gì?
Vu Trọng Văn hỏi.
- Đông Phương Ti Thần giải thích cho bản soái.
Diệp Chân nói.
Lông mày Vu Trọng Văn nhíu lại:
- Hắn trực tiếp đưa đến trong tay ngươi à, sao vậy, ngươi không hài lòng?
Diệp Chân từ chối cho ý kiến, chỉ là chỉ vào văn thư nói:
- Ngươi xem trước một chút.
Vu Trọng Văn cầm lấy văn thư, liếc mấy, lông mày lập tức nhăn thành một chữ Xuyên.