Chương 3873 Ban Đầu Quân Báo
Đại Chu năm gần đây càng ngày càng mục nát, có thể là còn không có đưa đến trước mặt Đại Chu hoàng đế.
Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân tự an ủi mình, thời gian tới ngày thứ tư. Giữa trưa ngày thứ tư, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đã mất chi thong dong trước đó. Thỉnh thoảng đứng dậy hướng về ngoài viện nhìn một chút, nhìn xem có tướng lĩnh Đại Chu đến hay không. Đáng tiếc, trừ đầu bếp đưa tới cơm canh, lại không có động tĩnh gì khác.
Ngày thứ năm, mặc dù Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân có chút ngồi không yên, nhưng ngược lại trầm tĩnh. Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân nghĩ, nếu hắn biểu hiện quá mức nóng vội, chỉ sợ sẽ để Diệp Chân chú ý cùng hoài nghi. Cho nên, càng sốt ruột, hắn càng phải bình tĩnh. Người Đại Chu rất giảo quyệt. Nói không chừng Đặc Sứ của hoàng đế Đại Chu đã đến, giờ khắc này đang ở bên ngoài kết giới lẳng lặng quan sát bọn họ. Không thể không nói, ý nghĩ Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân rất linh hoạt. Nhưng lại hoàn toàn là suy nghĩ nhiều. Đặc Sứ?
Hoàng đế đừng nói là Đặc Sứ, ngay cả thánh chỉ cũng không có. Chuyện có quan hệ đến Ma Tộc nghị hòa, sau khi Quân Nghị qua đi, Diệp Chân, Vu Trọng Văn, Hoàng Kiếm, Lưu Khởi, Ngũ Phi Minh, Hoa Khôn sáu người đã tiến hành mật báo, đương nhiên, còn có kèm theo ý kiến của mỗi người. Chủ tướng tiền tuyến mật báo, càng có Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân Diệp Chân cấp báo, tự nhiên là ngay đầu tiên thẳng tới Thiên Thính, nhưng lại không có quá nhiều động tĩnh.
Khai quốc Thái Tổ Cơ Bang thậm chí không có nói chuyện này nói bất kỳ Đại Thần nào, trực tiếp đè xuống mật báo. Chỉ cấp Diệp Chân cùng người khác một Khẩu Dụ: Tiền tuyến, hết thảy quyết đoán, mọi chuyện để Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân quyết định!
Đại quân Đông Chinh làm thế nào, tự nhiên có Diệp Chân an bài. Nhưng lại làm khổ Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân. Ngày thứ bảy, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân còn có thể miễn cưỡng vững vàng, trên mặt không nhìn ra bộ dáng lo lắng, nhưng khóe miệng đã có mấy phần sốt ruột. Ngày thứ chín vẫn không có động tĩnh, khóe miệng Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đã gấp đến độ như muốn phát lửa, hiện tại quả thật là gấp đến nhà bà ngoại. Từ giữa trưa đã nói mấy lời khách sáo muốn tìm hiểu một chút thông tin từ đầu bếp đưa cơm, thế nhưng đầu bếp đã sớm được giao phó, nếu có giao lưu cùng Ma Tộc Sứ giả nửa chữ, trảm lập quyết, không nói nhiều!
Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân có ngu ngốc đến đâu cũng ý thức được cảm giác không thích hợp. Cũng không thể bình tĩnh ở lại trong phòng, mà bắt đầu hướng về phía ngoài gọi to gọi nhỏ, nói cái gì hắn là Sứ giả của Ma Hoàng, thân nhận Hoàng Mệnh, còn có chuyện trọng đại muốn thương nghị, nói đủ loại lý do, tóm lại chính là muốn gặp Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân Diệp Chân, hoặc là gặp chủ tướng khác của đại quân Đông Chinh. Thế nhưng không ai để ý tới hắn!
Cho dù Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân hô khàn cả giọng, cũng không ai để ý tới hắn. Cái này kém chút làm cho hắn tức điên. Nếu không phải hắn đã sớm đến trình độ không bị đói chết, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân thậm chí có muốn muốn tuyệt thực kháng nghị. Loại tình hình này, một mực tiếp tục nửa tháng!
Nửa tháng sau, một ngọc giản bị ném vào, nện vào trên đầu Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân.
Nửa tháng trôi qua, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân ở trong tòa viện Sứ giả do Đại quân Đông Chinh cung cấp, mặc dù có tự do nhất định, nhưng lại triệt để mất đi liên lạc với bên ngoài. Đừng nói là liên lạc với bên ngoài, có thể nói, dưới sự phong tỏa trùng điệp của Đại quân Đông Chinh, hết thảy chuyện ở ngoại giới đều bị phong tỏa.
Tòa viện Sứ giả của Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân tựa như là bị ngăn cách, lại như là bị lãng quên. Lúc này đột nhiên rơi xuống một khối ngọc giản để Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân kinh ngạc ngay tại chỗ trong phút chốc. Cảm giác chấn kinh này không thua gì người lưu lạc du đãng vài chục năm trên cánh đồng hoang đột nhiên nhìn thấy hai người còn sống trừ của mình vậy. Trong lúc nhất thời, trong lòng Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân miên man bất định, thậm chí đang nghĩ, cái này có phải là tình báo mà mật thám Ma Tộc hoặc Ma Thần Cung của bọn họ xếp vào trong đại quân Đông Chinh liều chết đưa tới cho hắn hay không?
Bất quá, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân rất nhanh đã phủ quyết ý nghĩ này. Căn bản không có khả năng. Trong ngoài Sứ Đoàn của bọn họ, bất cứ lúc nào đều có Thần Tướng Thánh Tế Tổ Thần điện nhìn chằm chằm, đồng thời có thể khiên động Thần Vương Thánh Tế, thời điểm Ma Tộc hoặc Ma Thần Cung có thám tử trong đại quân Đông Chinh cũng không có khả năng ngưu bức như vậy. Vừa nghĩ đến đây, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân ngược lại ổn định tâm thần. Không phải phe nhân mã của mình, vậy ngọc giản nện vào đầu hắn nếu không phải tướng lĩnh trong quân Đông Chinh, thì cũng một vài đồng minh ẩn hình. Chỉ là, ngọc giản sẽ mang nội dung gì?
Bất kể là ai, ở tại thời điểm này đưa cho hắn một phần ngọc giản, đến cùng có dụng ý gì?
Suy đi nghĩ lại, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân cảm giác hắn lúc này thân là Sứ giả, dù Sứ giả bị nhốt ở trong doanh địa Đại quân Đông Chinh phong tỏa khống chế, nhìn thấy một phần ngọc giản không rõ, sẽ không có vấn đề gì.
Tâm niệm khẽ động, thần niệm Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân chìm vào ngọc giản, chỉ là khi thần niệm chìm vào cũng không để Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân ngay lập tức nhìn thấy nội dung trong ngọc giản, ngược lại giống như kích hoạt ngọc giản. Đây là một phần Lưu Ảnh ngọc giản dùng thủ thuật đặc thù luyện chế. Nháy mắt bị kích hoạt, trước mặt Tòng Vân xuất hiện một màn ảnh, sau đó, màn ảnh nổi lên một hàng chữ lớn. Mùng bảy tháng năm, tinh nhuệ Đại quân Đông Chinh tập kích bất ngờ Vân thành, nhẹ nhõm công phá Vân thành, lãnh địa mười bốn Ma Tộc Lĩnh Chủ lớn nhỏ xung quanh Vân thành bị Đại quân Đông Chinh phá hủy. Một hàng chữ lớn này để chân mày Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân bỗng nhiên nhảy một cái, chiến báo, đây là chiến báo!
Vân thành là một tòa thành thị biên cảnh Ma Tộc. Mà mùng bảy tháng năm, thời gian này lại làm cho sắc mặt Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân kịch biến.
Mùng bảy tháng năm là ngày thứ hai khi Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân vào ở tòa viện dành cho Sứ Đoàn này. Nói cách khác, nếu như chiến báo là thật, chẳng khác nào nói, Đại quân Đông Chinh của Diệp Chân tại ngày thứ hai hắn vào ở tòa viện dánh cho Sứ Đoàn đã phát động đánh bất ngờ Ma Tộc. Sắc mặt Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đột ngột biến đến vô cùng khó coi, nếu như thế, vậy đại biểu cho việc nghị hòa của hắn hoàn toàn thất bại!