← Quay lại trang sách

Chương 3881 Trò Chơi Trốn Tìm

Vu Trọng Văn tán thưởng một câu, ánh mắt một lần nữa rơi vào trên thân Hư Không Thần Liệp đang khôi phục gần như ổn thỏa:

- Nói một chút, ngươi gặp phải cái gì?

- Đại nhân, thuộc hạ ở sâu dưới lòng đất, đã phát hiện Phụ Diện Khí Tức gần như hóa thành thật, các loại Phụ Diện Khí Tức từ bốn phương tám hướng hội tụ về Ba Đô Thành, như dòng nước lũ, huyết khí dày đặc.

Vị Hư Không Thần Liệp này báo cáo tình huống mình thấy được.

- Có tra ra được vị trí trận pháp?

Vu Trọng Văn vội vàng hỏi.

Vị này lắc đầu, sắc mặt xấu hổ nói:

- Thuộc hạ thật sự rất hổ thẹn, vừa mới dòng huyết khí này chui vào lòng đất không bao lâu, khi sắp đến gần Ba Đô Thành cách còn ba ngàn dặm, hình như chạm vào cấm chế, bị huyết quang xông lên, kém chút đã không quay về được.

- Về không được, sao lại nói như thế?

Sắc mặt của Vu Trọng Văn trở nên vô cùng nghiêm túc.

- Thuộc hạ cảm nhận được, trong khoảnh khắc chạm vào cấm chế, có một đạo khí tức vô cùng cường đại đang xông về hướng thuộc hạ từ trong lòng đất.

- Nhưng, thuộc hạ am hiểu nhất lại là Không Gian Thần Thông, lúc này vội vàng chạy khỏi lòng đất, phá vỡ hư không trốn về. Nếu chậm một chút, chỉ sợ.....

- Tạo Hóa Thần Vương, trong lòng đất có Tạo Hóa Thần Vương Ma Tộc bảo vệ.

- Được rồi, ngươi đi xuống đi, nghỉ ngơi thật tốt.

Vu Trọng Văn phất phất tay về phía Hư Không săn Thần này, sau khi hắn rời đi, mới nhìn Diệp Chân.

- Diệp nguyên soái, xem ra phỏng đoán của ngươi là thật, có khả năng khoảng thời gian này, Ma Tộc đang nhờ vào chiến tranh, phục sinh Thủy Tổ Ma Thần bọn họ.

Vu Trọng Văn nói.

- Đúng vậy, Thủy Tổ Ma Thần này cực kỳ khó chơi, mười vạn năm trước, dưới tình huống Tổ Thần điện Đại Chu ta gần như là hai chọi một, mới chém giết hoặc đánh trọng thương những Thủy Tổ Ma Thần này, chúng ta cũng phải trả giá cực lớn. Nếu để cho bọn hắn hồi sinh, hậu quả kia rất khó nói……

Diệp Chân nói.

- Nhất định phải nghĩ hết tất cả biện pháp ngăn cản!

Thần sắc của Vu Trọng Văn cực kỳ kiên quyết nói:

- Trước tiên phải tìm được vị trí trận pháp, tiếp theo chúng ta mới có thể tìm ra đối sách ứng phó, nếu thực sự không được, chỉ có thể dùng bạo lực.

Nhưng Vu Trọng Văn mới vừa vừa nói xong, mi tâm lại lần nữa nhíu lại.

Vừa mới vị Hư Không Thần Liệp này đã làm cho phe địch kinh động, lúc này lại phái ra bất luận kẻ nào, cơ hội bị phát hiện đều sẽ tăng lên gấp đôi.

Mà lại, theo như vị Hư Không Thần Liệp vừa rồi nói, trong lòng đất ba ngàn dặm bên ngoài Ba Đô Thành có cấm chế tà khí, còn có một vị Tạo Hóa Thần Vương tọa trấn, điều này khiến nhiệm vụ điều tra gần như không thể nào hoàn thành.

Cấm chế tà khí dưới lòng đất, thêm Thần Vương tọa trấn, điều này gần như là một tử cục (bố cục chết chóc) không thể phá nổi.

Diệp Chân tự nhiên hiểu được lo lắng của Vu Trọng Văn.

- Vu lão, nếu không để cho ta thử một chút?

- Không được, tuyệt đối không được! Diệp Soái, ngươi chính là an nguy của toàn bộ Đông Chinh quân đoàn, há có thể đặt mình vào nguy hiểm!

Vu Trọng Văn từ chối mạnh mẽ.

Diệp Chân bình tĩnh xoa bóp cái mũi, sau đó nói:

- Vu lão, nếu không trước tiên chúng ta cùng chơi một trò chơi?

- Trò chơi?

Vu Trọng Văn ngạc nhiên hỏi lại.

- Vu lão, trong lúc ta rời đi, nếu như tình hình quân sự có bất kỳ thay đổi nào, ngươi có thể toàn quyền xử lý.

Trong đại trướng trung quân, sau khi Diệp Chân lưu lại một câu nói như vậy, chân thân của hắn trong giây lát đã biến mất tại chỗ, chỉ lưu lại một Huyễn Thân trong tĩnh thất hậu phương.

Một khắc này, Vu Trọng Văn có chút hối hận vì đã đồng ý Diệp Chân, muốn gọi Diệp Chân về, không muốn để cho hắn mạo hiểm.

- Diệp Soái....

Bàn tay của Vu Trọng Văn duỗi ra, tiếng nói đột nhiên ngừng lại, trong cảm ứng của thần niệm, khí tức Diệp Chân lần nữa giống như trước đó, biến mất không còn tăm hơi, khóe miệng của hắn hiển hiện một tia cười khổ như có như không.

Rất lâu sau, Vu Trọng Văn mới bắt đầu lẩm bẩm:

- Thủ đoạn của Diệp nguyên soái, so với hiểu biết của chúng ta, còn muốn nhiều hơn rất nhiều.

Ngay một khắc đồng hồ này, Diệp Chân đề xuất muốn chơi trò chơi của Vu Trọng Văn.

Nội dung trò chơi rất đơn giản, Diệp Chân ẩn nấp, Vu Trọng Văn tìm, phạm vi hạn định trong toàn bộ Hoa Cốc Quân thành, tìm ba lần, nếu Vu Trọng Văn có thể tìm ra hai lần Diệp Chân thì hắn sẽ không mạo hiểm tự mình đi điều tra tình báo.

Ngược lại, nếu Vu Trọng Văn tìm không ra Diệp Chân hoặc chỉ có thể tìm ra một lần, như vậy Vu Trọng Văn không thể lại ngăn cản hắn.

Lúc ban đầu, Vu Trọng Văn cũng không quá nghiêm túc chơi trò chơi này.

Dưới mí mắt của hắn, Diệp Chân lại có thể ẩn nấp tới trình độ nào?

Không tập trung cũng không có nghĩa là Vu Trọng Văn chủ quan.

Đã muốn chơi, Vu Trọng Văn sẽ dùng toàn bộ thần niệm, nhưng lần đầu tiên, hắn đã tức giận đến đỏ mặt, vì hắn không tìm được!

Hắn chỉ theo yêu cầu thu nhiếp thần niệm trong một hơi thở, Diệp Chân sẽ biến mất.

Vu Trọng Văn dùng thần niệm lục soát toàn bộ Hoa Cốc Quân thành, cũng không có tìm được nơi Diệp Chân ẩn nấp.

Sau trăm hơi thở tìm không thấy, xem như Vu Trọng Văn thua, Diệp Chân lại tự động xuất hiện ở soái trướng trung quân, khiến Vu Trọng Văn tức giận đến đỏ mặt.

Diệp Chân nấp trong đại trướng trung quân, hắn lại không có phát hiện.

Có thể có chút to gan, nhưng càng nhiều là, độn thuật của Diệp Chân vô cùng cao minh.

- Lại lần nữa!

Vu Trọng Văn không hề bị lay động, tiếp tục lần thứ hai.

Lần thứ hai này, Vu Trọng Văn chú tâm hơn, lại thêm vừa rồi dùng thần niệm cuồng quét một lần Hoa Cốc Quân thành, toàn bộ trong ngoài Hoa Cốc Quân thành, hắn đều quét một lần.

Lần này, dù cho Diệp Chân ẩn độn ở bất cứ nơi nào, đều sẽ có xảy ra biến hóa cực kỳ nhỏ, hắn tuyệt đối có thể phát hiện.

Đáng tiếc là, sau trăm hơi thở, Vu Trọng Văn lần nữa thất bại.

Lần này, Diệp Chân lại xuất hiện trên khúc xà ngang trong doanh trướng tòa đại doanh nào đó, điều này khiến Vu Trọng Văn bảo Diệp Chân quá xảo trá.

Diệp Chân đây là mượn nhờ Mộc Yêu của hắn, cũng chính là Tiểu Yêu, khiến cho khí tức của hắn hoàn mỹ ẩn vào trong khúc gỗ, mới khiến cho Vu Trọng Văn không cảm nhận được.

Mặc dù đã thua hai lần, nhưng Vu Trọng Văn cũng không có nhận thua, bắt đầu lần thứ ba.

Lần thứ ba này, tâm trạng của Vu Trọng Văn thậm chí còn có chút tinh thần tranh đấu.