← Quay lại trang sách

Chương 3904 Mồi Nhử Có Độc

Bên ngoài hai mươi vạn dặm hướng đông Hoa Cốc Quân thành, hơn một vạn dặm hướng tây Ba Đô thành, cổ thụ chọc trời, mọc thành rừng, có nhiều sơn cốc nhỏ, ở đây, vô luận là trên quân sự linh đồ của Ma tộc hay Đại Chu, có một địa danh được đánh dấu rất rõ ràng, tên là Đại Lũng sơn.

Không tính là vùng đất hiểm yếu, cũng không thể xem là phong cảnh thắng địa, nhưng giờ khắc này, trên bầu trời đang diễn ra một trận chiến có khả năng quyết định tương lai quốc vận Đại Chu.

Ít nhất, là một trận chiến quyết định thắng bại Đông Chinh đại quân.

Chủ soái Đông Chinh quân đoàn Diệp Chân đang đại chiến với Vạn Dực Thần Vương và Khuyết Nguyệt Thần Vương Ma tộc.

Phía sau Diệp Chân cách xa trăm dặm, do Di Liệt, Đại Khâm dẫn đầu bốn tên Nam Man Chiến Linh, Hoành Thiên Quân và hai tên tiễn úy Hứa Tiến mang theo mười vị khổ tu Tế Tự tu vi đã đột phá đến Tạo Hóa Cảnh, bày ra Tiễn trận, cự ly xa trợ giúp Diệp Chân.

Ban đầu, cho dù bố trí xuống Tiễn trận, dựa theo tu vi của hai vị Thần Vương, Vạn Dực và Khuyết Nguyệt cũng có thể dễ dàng tiếp cận Tiễn trận.

Một khi bị tiếp cận gần, thì Di Liệt và Đại Khâm đã đột phá đến Tạo Hóa Thần Tướng chủ trì Tiễn trận, cũng sẽ gặp phải nguy hiểm, vô luận là Vạn Dực Thần Vương hay Khuyết Nguyệt Thần Vương, tiện tay đánh ra một chiêu, cũng có thể diệt sát đi mấy vị tiễn úy cảnh giới Thần Nhân.

Nhưng, Diệp Chân đã bổ sung cho khuyết điểm này.

Sử dụng tất cả thủ đoạn, hắn vô cùng chật vật (giật gấu giấu vai), phối hợp với Lạc Nhật Tiễn trận, miễn cưỡng chặn được hai vị Thần Vương Ma tộc.

Nhưng tình cảnh của hắn lại càng thêm chật vật.

Khai chiến đến bây giờ, chỉ mới có ba cái hô hấp, Diệp Chân đã nôn máu ba lần.

Nếu không phải bảo vật bảo vệ bản thân rất nhiều, nhất là có mấy kiện Long Lân giáp và Long Lân thuẫn được luyện chế từ vảy rồng trên thân Bắc Hải Long Quân, kết hợp với thôi động Hắc Thủy Long Hồn có thể phát huy ra lực phòng ngự siêu mạnh.

Nếu không, Diệp Chân chỉ sợ đã ngã xuống.

Dưới sự vây công toàn lực của hai vị Thần Vương Ma tộc, Diệp Chân mang theo hai tên Tạo Hóa Thần Tướng, mười bốn vị Tạo Hóa Thần Nhân đại chiến, không có bị nghiền ép, ngược lại chỉ đang đối kháng với lâm vào thế yếu.

Chuyện này theo hắn thấy đã là một kỳ tích.

Khuyết Nguyệt Thần Vương và Vạn Dực Thần Vương ngoại trừ kinh sợ, lại cực kỳ mừng rỡ.

Dù bên phe Diệp Chân chiến đấu ngoan cường, bí bảo nhiều như thế, chỉ có thể chứng minh một chuyện người trước mắt này trăm phần trăm là chủ soái Đông Chinh đại quân.

Đối kháng càng mạnh, càng chứng mình điều này là thật.

Như vậy, nếu giết được chủ soái Đông Chinh quân đoàn có ý nghĩa vô cùng đặc biệt đối với Ma tộc.

Đương nhiên, Khuyết Nguyệt Thần Vương và Vạn Dực Thần Vương cũng không phải kiểu dây dưa, chuyện này cũng không phải đơn giản như vậy, muốn giết được nguyên soái Đông Chinh đại quân cũng không đơn giản.

Không cần bao lâu, Đông Chinh quân đoàn sẽ phát hiện động tĩnh bên này, Đông Chinh đại quân trăm phần trăm nhất định sẽ tới cứu viện chủ soái Diệp Chân, hơn tám thành có thể sẽ phái ra chủ lực tới cứu viện.

Như vậy, sẽ dây dưa rất lâu.

Chủ Soái Đông Chinh đại quân Diệp Chân bị bọn hắn vây khốn, sinh tử treo ở trên cao, nên Đông Chinh quân đoàn nhất định sẽ cứu, trong chớp mắt, trên phương diện chiến lược, Ma tộc có thể thu được quyền chủ động cực hạn.

Nói không chừng, có thể vì vậy tạo ra cơ hội đại thắng.

Đương nhiên, nếu không bắt sống hoặc chém giết nguyên soái Đông Chinh đại quân Diệp Chân, đó cũng là chiến quả cực lớn.

Cho nên, đang giao thủ ba hiệp, Diệp Chân còn đang ngoan cường cứng rắn đối kháng, đồng thời Khuyết Nguyệt Thần Vương lại gởi một phong tin khẩn cho Tiên tri Ma Sư Bát Ngôn trong Ba Đô thành.

- Đã phát hiện động tĩnh trinh sát Đông Chinh đại quân, viện quân có thể sắp đến rất nhanh, làm sao có thể lợi dụng thời cơ ngàn năm có một này, mời Cung chủ mau chóng đưa ra quyết định!

Phong tin khẩn được gửi đến trong Ba Đô thành, sau khi Tiên tri Ma Sư Bát Ngôn nhận được, kết hợp thêm tin khẩn trước đó, đây đã là tin khẩn thứ hai Khuyết Nguyệt Thần Vương gửi đến.

Sau khi thu được phong tin khẩn thứ hai, trong chớp mắt Tiên tri Ma Sư Bát Ngôn đã quyết định nhanh chóng.

Nhưng, cũng không phải tin khẩn thứ hai này của Khuyết Nguyệt Thần Vương làm cho Tiên tri Ma Sư Bát Ngôn và Ma Hoàng A Di Hạo đưa ra quyết định, để cho bọn hắn ban ra mệnh lệnh chỉ có tám chữ, ‘Tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không tìm được’.

Trước đó, khi thu được tin khẩn thứ nhất từ Khuyết Nguyệt Thần Vương, Bát Ngôn và A Di Hạo đang kinh ngạc vui mừng, trong lòng lại lóe lên vô số ý nghĩ.

Bọn hắn làm người quyết định, nên cần suy tính rất nhiều, cũng không thể bị vui mừng trước mắt che mờ đôi mắt.

Đông chinh Quân chủ Soái Diệp Chân lẻn vào Ba Đô thành điều tra tình báo, sau khi chạy khỏi Ba Đô thành, bị Khuyết Nguyệt Thần Vương và Vạn Dực Thần Vương lợi dụng tinh huyết bí pháp truy lùng đuổi kịp, kéo dài đến bây giờ.

Toàn bộ mọi việc được bọn hắn phát hiện ngay trong địa bàn của mình, vô cùng hợp lý.

Nếu chém giết được chủ soái Đông Chinh quân đoàn, thu hoạch được sẽ cực lớn.

Nhưng, có phải là cạm bẫy hay không?

Có phải là mồi nhử hay không?

Đông Chinh quân đoàn có thể điên cuồng lấy chủ soái nhà mình làm mồi nhử hay không?

Khả năng này mặc dù rất thấp nhưng cũng rất có khả năng.

Một khi thực sự là mồi nhử, mồi nhử này nhất định có độc!

Nhưng người quyết định nhiều khi chính là như vậy, thu hoạch và nguy hiểm luôn tồn tại với nhau.

Nếu vì sợ sệt, cũng sẽ không cần đưa ra quyết định đúng đắn, hoàn toàn co đầu rút cổ là được rồi.

Nhưng dù mồi nhử có độc, Ma tộc cũng có rất nhiều cách, không nhất định là nuốt vào mồi nhử có độc này.

Còn có rất nhiều phương pháp, nếu mồi nhử có độc, trên một cấp độ chiến lược, Đông Chinh quân đoàn bị động, ngược lại, quyền chủ động và quyền ưu tiên của Ma tộc lại chiếm ưu thế.

Vừa mới nãy, Tiên tri Ma Sư Bát Ngôn và Ma Hoàng A Di Hạo thương lượng đủ loại phương án như vây đánh viện binh, tập kích đại doanh, bắt sống nguyên soái Đông Chinh quân đoàn. Chỉ là mỗi phương pháp đều có điểm lợi và hại, vẫn chưa đưa ra quyết định.

Bây giờ, sau khi thu được tin khẩn thứ hai của Khuyết Nguyệt Thần Vương, cuối cùng vẫn đưa ra mệnh lệnh.

Tiên tri Ma Sư Bát Ngôn và Ma Hoàng A Di Hạo bọn hắn chọn trong thời gian cực ngắn, thực hiện phương án nhằm vào tình hình chiến lược trước mắt.

Chiến lược này chỉ là trong lúc vội vã, chỉ mấy hơi thở, an bài ra, khẳng định có khuyết điểm nhưng có thể thi hành vào lúc này.

Còn lại, bọn hắn sẽ phải dựa vào biến hóa mà thay đổi bổ sung.

Dù sao phải biết tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không tìm lại được.