Chương 3907 Thế Cục Nghịch Chuyển
Trong nháy mắt tiếp theo, Tử Linh Tiên Kiếm chém ra, khí thế Khuyết Nguyệt Ngân nhận đã mất hết cuốn ngược lại.
Cũng trong nháy mắt này, cách đó không xa, Vạn Dực Thần Vương đột nhiên phát ra một tiếng tiếng kêu vô cùng thảm thiết thê lương.
- Khuyết Nguyệt, cứu ta!
Thời điểm Khuyết Nguyệt Thần Vương nhìn sang đã thấy đầu của Vạn Dực Thần Vương bị ánh sáng màu đen ngưng tụ thành Lạc Nhật Thần xạ của Man Vương bôn xạ (bắn chụm nhiều mũi) xuyên thấu.
Mặc dù còn không có vẫn lạc, nhưng Nam Man Thần Vương Man Vương bôn xạ vẫn tiếp tục, dưới tia sáng màu đen kéo dài như bóng với hình kéo dài xuyên thấu qua, khí tức thần nguyên của Vạn Dực Thần Vương vô cùng cường tráng, đang nhanh chóng bị suy yếu.
Khuyết Nguyệt Thần Vương nhìn đến kinh ngạc ngây người.
Hắn hiểu được, nếu hắn lại không cứu viện, Vạn Dực Thần Vương chỉ sợ cũng sẽ thật sự ngã xuống.
Chỉ là, chuyện này không hợp lý!
Rõ ràng là hai người bọn họ đang đánh Diệp Chân sức đầu bể trán, chỉ lát nữa là lập kỳ công, làm sao đột nhiên một người bị phá thần thông, mạng sống một người như ngàn cân treo sợi tóc.
Trong chớp mắt, trong lòng Khuyết Nguyệt Thần Vương thoáng qua một tia cảm giác vô cùng lo lắng.
Mồi nhử!
Cạm bẫy!
Trước mắt chủ soái Đông Chinh đại quân, có thể là một mồi nhử, một cái bẫy!
Hắn có thể đã trúng kế.
Trong lúc nhất thời, trong đầu của Khuyết Nguyệt Thần Vương xuất hiện ngàn vạn ý nghĩ, nếu đây là thật sự, nguyên soái Đông Chinh quân đoàn Diệp Chân cũng mẹ nó quá liều mạng.
Lấy chính mình làm mồi nhử, đối mặt hai vị Tạo Hóa thần vương, đơn giản chính là quá điên cuồng!
Trong chớp mắt, Khuyết Nguyệt Thần Vương biết bây giờ hắn nhất định phải làm hai chuyện, một là cứu Vạn Dực thần vương, hai là gửi tin khẩn thông báo cho Tiên tri Ma Sư Bát Ngôn, nơi này có cạm bẫy!
Chỉ vừa nghĩ đến đây, trong lòng Khuyết Nguyệt Thần Vương đột nhiên dâng lên một loại kinh sợ khó hiểu, nguyên soái Đông Chinh quân đoàn chủ sẽ cho hắn cơ hội này sao?
Trong nháy mắt, đầu ngón tay của Khuyết Nguyệt Thần Vương xuất hiện huyết sắc cốt phù, dung nhập vào trong Khuyết Nguyệt Ngân Nhận, hóa thành tia sáng, hóa thành lưỡi đao, trực tiếp oanh về phía Nam Man Thần Vương.
Khóe miệng của Diệp Chân hiện lên nụ cười lạnh, nhẹ nhàng bước ra một bước.
Khi hắn bước ra một bước này, bình thường không có gì lạ, nhìn qua cũng không nhanh, nhưng lại có một loại cảm giác thời không bị rối loạn, hắn bước ra một bước trong nháy mắt, xuất hiện ở trước tia sáng hóa hình của Khuyết Nguyệt Thần Vương, Tử Linh tiên kiếm phun ra Tiên Thiên Canh Kim kiếm sát, cực kỳ tinh chuẩn chém trúng đạo tia sáng bắn nhanh này.
Đinh!
Một kiếm này, Tử Linh tiên kiếm lại trong nháy mắt chém ra mấy chục trên trăm ánh kiếm, xuyên qua Khuyết Nguyệt Ngân Nhận, tạo ra mấy chục lỗ nhỏ trên nó.
Khuyết Nguyệt Thần Vương trực tiếp bị Khuyết Nguyệt Ngân Nhận phản hệ, sắc mặt của hắn tái nhợt, tiên huyết điên cuồng bắn ra từ trong miệng. Bản mệnh chi bảo bản thể bị hao tổn, đây là hắn dùng tâm huyết luyện hóa ôn dưỡng nhiều năm như vậy, Khuyết Nguyệt Thần Vương bị thương cũng không nhẹ.
Cứu viện Vạn Dực thần vương bị ngăn cản, nhưng, khi hắn sắp gửi thành công tin khẩn cho Tiên tri Ma Sư Bát Ngôn chuyện cạm bẫy.
Trong khoảng khắc này, huyết sắc cốt phù báo động đã thần lục hoàn thành, chớp mắt kích phát.
Ầm ầm!
m thanh sấm sét vang dội, lóe lên giữa trời đất, sấm rền như mưa.
Tiếng sấm vang lên phía trước, một đạo lôi đình to như thùng nước, mở ra Lôi Hoa cực lớn như nấm nở, trùm lên đỉnh đầu Khuyết Nguyệt Thần Vương.
Huyết sắc cốt phù đụng vào Lôi Hoa, trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi.
Sắc mặt của Khuyết Nguyệt Thần Vương đen như tro tàn!
Trong nháy mắt tiếp theo, Lôi Nhãn hiện lên trong hư không, huyết lôi quang thô to như thùng nước, giống như mưa rơi, rơi vào đỉnh đầu Khuyết Nguyệt Thần Vương.
Một điểm ánh sáng màu xanh sẫm, cực kỳ bất ngờ xuất hiện phía sau thần nguyên của Vạn Dực Thần Vương đã bị suy yếu hơn phân nửa.
Nam Man Thần Vương đã sớm nhận được mệnh lệnh, hơi hơi dùng một chút xảo lực, một Lạc Nhật Thần xạ có ẩn chứa tia sáng màu xanh oanh vọt tới sau thần nguyên của Vạn Dực thần vương bị suy yếu hơn phân nửa.
Sự sợ hãi không cách nào hình dung hiện lên trong lòng hắn trong nháy mắt, Tiểu Yêu toàn lực thúc giục ánh sáng Mộc Long đâm, không chút nào trở ngại đâm vào trong thần nguyên Vạn Dực Thần Vương.
- Không.......
Vạn Dực Thần Vương vô cùng sợ hãi, tiếng kêu thảm thiết đột nhiên ngừng lại, trong ánh sáng xanh tách ra, khí tức của hắn tan rã rất nhanh.
Một khắc này, tu vi của Nam Man Thần Vương đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, ngửa mặt lên trời thét dài, trong tiếng gào thét tràn đầy thoải mái tràn trề!
Giữa thiên địa, trong chớp mắt mưa máu như thác đổ.
Thiên địa vĩ lực mênh mông cuồn cuộn không cách nào hình dung, tràn vào trong Thần cung của Diệp Chân, khiến cho nhân đạo thần quang trong Thần cung hắn tăng trưởng một vòng bằng mắt trần có thể thấy.
Chém giết Thần Vương Ma tộc, trời đất có buồn, cũng có thưởng!
Diệp Chân có chút đáng tiếc, một khắc này, Tiểu Yêu thôn phệ được một phần tinh hoa nhỏ nhất sức mạnh của Vạn Dực Thần Vương.
Nếu không, nếu có thể toàn bộ thôn phệ sức mạnh của Vạn Dực thần vương, tu vi của Diệp Chân nói không chừng có thể thuận thế tăng lên tới Tạo Hóa Thần Tướng đỉnh phong.
Khuyết Nguyệt Thần Vương tận mắt thấy Vạn Dực Thần Vương vẫn lạc, phẫn nộ gào thét, nhưng sau khi gào thét, lại là sợ hãi!
Diệp Chân đã nhẹ nhàng chém giết Vạn Dực Thần Vương, như vậy kế tiếp, hắn sẽ phải đối mặt sự vây công.
Mà lúc này bây giờ, chỉ kiếm quang cùng lôi quang của Diệp Chân đã nghiền ép hắn cực kỳ chật vật.
Kiếm quang của Diệp Chân như có thể vượt qua thời không, mỗi lần đều có thể đánh trúng, khiến hắn tránh cũng không thể tránh, vô cùng quỷ dị.
Càng quan trọng là, Tiên Thiên Canh Kim kiếm sát khí của Tử Linh tiên kiếm vô cùng sắc bén, dù là thân thể Nguyệt Ma nhất tộc bọn hắn cường hãn, cũng không dám đón đỡ.
Nhưng giờ khắc này, chỉ có thể đón đỡ, toàn thân trên dưới, vô số vết thương.
Lại thêm trên đỉnh đầu có vô cùng vô tận lôi quang đánh xuống, không ngừng đánh Khuyết Nguyệt Thần Vương trọng thương.
Chỗ chết người nhất chính là, Khuyết Nguyệt Thần Vương phát hiện một chuyện rất mấu chốt. Thiên địa pháp tắc hắn đau khổ tìm hiểu vô số năm qua, không thể vận dụng.
Không phải rất thoải mái bị Diệp Chân phá mất, chính là bị Diệp Chân nhẹ nhàng áp chế, để cho một Tạo Hóa thần vương như hắn ở trước mặt Diệp Chân hoàn toàn không có ưu thế về cảnh giới.
Loại cảm giác này quá oan uổng.
Người bị so với mình yếu hơn rất nhiều, hắn lại bị áp chế toàn diện thậm chí là treo lên đánh, quá khó tiếp thu rồi.
Nhưng, khi Vạn Dực Thần Vương hoàn toàn chết đi, Khuyết Nguyệt Thần Vương đã biết, hắn chỉ còn lại một con đường, chạy trốn!