Chương 3935 Dung Nhân Chi Lượng
Diệp Chân rất hiếu kỳ với Thiên Nguyệt Thần Quân.
Giữa trời đất của Hồng Hoang, có cực ít bí văn kể về hắn, nhưng có một điều lại cực kỳ chắn chắc, người mạnh nhất chỉ dưới Đạo Tổ!
Trong hồ sơ bí mật của Tổ Thần điện, nếu như trong Chư Thiên Vạn Giới xuất hiện vị Đạo Tổ thứ tư, như vậy vị Đạo Tổ thứ tư này cực kỳ có khả năng chính là Thiên Nguyệt Thần Quân.
Đương nhiên, những điều này cũng chỉ làm cho người khác rung động hoặc e ngại.
Sự tò mò của Diệp Chân về Thiên Nguyệt Thần Quân đã là bắt đầu từ Chân Huyền đại lục.
Trong Nhật Nguyệt thần giáo ở Chân Huyền đại lục, có cung phụng tượng của Thiên Nguyệt Thần Quân, khi đó, Diệp Chân không hiểu.
Mỗi khi trong Nhật Nguyệt thần giáo cử hành lễ nghi thăm viếng, Thận Long Nguyên Linh A Sửu đều sẽ hoàn toàn che giấu đi chính mình, không chỉ là thu liễm tất cả khí tức của nó, ngay cả bản thể Thận Long châu cũng sẽ ở trong cơ thể của hắn, triệt để hóa thành huyết nhục của hắn.
Dưới tình huống đó, chỉ có mang Diệp Chân sống sờ sờ luyện hóa toàn bộ, mới có thể phát hiện Thận Long châu, phát hiện bí mật của hắn.
Nhưng vấn đề là, lúc đó trong buổi lễ ấy, Diệp Chân chính là một tín đồ như con rối, giống như Nhật Nguyệt thần giáo cung phụng ngày đêm, nên các giữa các tín đồ sinh ra liên hệ với tượng của Thiên Nguyệt Thần Quân, tương tự với phát ra ánh sáng hiệu quả.
Thế nhưng, cuối cùng vẫn là một con rối tín đồ, hơn nữa khoảng cách giữa Chân Huyền đại lục và Hồng Hoang đại lục không biết cách bao nhiêu thế giới lớn nhỏ.
Thận Long Nguyên Linh A Sửu còn phải như thế sao?
Hai ngày trước, thời điểm Diệp Chân điều tra bị nhốt Ba Đô thành, bất đắc dĩ trốn trong Thận Long châu, nhưng có thần niệm của Khuyết Nguyệt Thần vương, một vị Thần Vương đỉnh phong Ma tộc, quét ngang qua vô số lần, còn là dưới khoảng cách gần không cao hơn trăm dặm, cũng không có phát hiện Diệp Chân, càng không có phát hiện ra Thận Long châu.
Mà năm đó ở Chân Huyền đại lục, cách Hồng Hoang đại lục có bao xa?
Khoảng cách này đã không cách nào dùng từ khoảng cách để diễn tả.
Hơn nữa, trước kia A Sửu sợ hãi theo bản năng vì hắn khi đó chỉ là một tên gà mờ.
Phải biết, Thiên Nguyệt Thần Quân đại năng như vậy, trong Chư Thiên Vạn Giới thờ phụng tượng của hắn rất nhiều, dùng nhiều vô số kể cũng không thể hình dung.
Dưới tình huống bình thường, một pho tượng vô cùng xa xôi, Thiên Nguyệt Thần Quân ngẫu nhiên vào thời điểm đại tế, giống như hồ cá cho cá ăn, thuận tay vung xuống một nắm lớn thức ăn cá, tùy ý cho đàn cá giành ăn cầm tới chút chỗ tốt, không thể nào nhìn chằm chằm hoặc chú ý con cá nào đó.
Nhưng, hết lần này tới lần khác, trước kia Thận Long Nguyên Linh A Sửu còn không chưa hoàn toàn được mở phong ấn, nên sợ hãi theo bản năng đối với tượng của Thiên Nguyệt Thần Quân thần!
Loại tình huống này chỉ có hai khả năng.
Một là pho tượng Thiên Nguyệt Thần Quân ở Chân Huyền đại lục thật sự có hình chiếu đặc biệt của hắn lưu ý, hai là A Sửu có thể biết chút gì, vẫn còn đang giấu giếm hắn!
Đây chính là nguyên nhân khiến hắn càng tò mò hơn với Thiên Nguyệt Thần Quân, cũng là nguyên nhân kinh ngạc bây giờ.
Hai khí linh A Nguyên và A Sửu, Diệp Chân có thể cảm nhận được khí tức của bọn hắn, nhưng giờ khắc này lại nhận được một tên nào đáp lại.
Không phải e ngại, chính là tránh né!
Hoặc Đạo Tổ đang nhìn chăm chú trong hư không thể cảm nhận được, lại có lẽ là Thiên Nguyệt Thần Quân, đây điều là các khả năng Diệp Chân nghi ngờ.
Hiện giờ, Thiên Nguyệt Thần Quân chợt bay lên, Diệp Chân cảm thấy, Thiên Nguyệt Thần Quân đã hoàn thành vai trò trợ giúp chiến đấu, sẽ có thể giao lưu một chút với Khai Quốc Thái Tổ Cơ Bang, hắn cũng có thể ở khoảng cách gần tận mắt quan sát người mạnh nhất dưới vị Đạo Tổ này, xem có thể thu hoạch gì hay không.
Cho nên Diệp Chân vẫn như cũ đè nén thương thế, mặc cho nhân đạo thần quang trấn áp từng tầng vết thương trên thần nguyên của hắn.
Một màn cực kỳ quỷ dị, cũng xảy ra một khắc này.
Thời điểm Thiên Nguyệt Thần Quân biến thành nhật nguyệt quang huy lao tới gần, Thiên Tru Phủ trong tay Hoàng Hậu Tiểu Man bỗng bắn ra lôi đình mãnh, không có một lời chào hỏi nào, Thiên Tru Phủ mang theo một tia chớp dài như sông chém xuống hư không, không giữ lại chút nào bổ về phía Thiên Nguyệt Thần Quân.
Một màn này khiến Diệp Chân giật mình kêu lên.
Hoàng Hậu Tiểu Man này điên rồi sao?
Vừa mới kế thúc đại chiến với Ma tộc liền muốn công sát Thiên Nguyệt Thần Quân, dù muốn trở mặt với Thiên Miếu, lúc này cũng không phải thời cơ?
Nhưng quỷ dị hơn là, vô luận là Khai Quốc Thái Tổ Cơ Bang, hay Khai Quốc Thừa Tướng Vương Mãnh, hoặc Vu Trọng Văn, đối với màn này đều như nhìn không thấy, không có người nào tỏ thái độ dị nghị với hành động của Hoàng Hậu Tiểu Man.
Quỷ dị nhất chính là phản ứng của Thiên Nguyệt Thần Quân.
Thiên Nguyệt Thần Quân hình như đã sớm biết được hành động này của Hoàng Hậu Tiểu Man, Thiên Tru Phủ bổ về hướng hắn trong nháy mắt thì hắn đã đánh ra một đoàn pháo hoa về phía Thái Tổ Cơ Bang.
- Bệ hạ, tro tàn của Thủy tổ Ma Thần Tam Nhãn Ma Kê Quy ở đây, may mắn không đánh nát, cáo từ!
Trước khi Thiên Tru Phủ bổ đến trước hắn, Thiên Nguyệt Thần Quân dứt khoát nói xong câu đó, trong nháy mắt đã biến mất.
Khi âm thanh của Thiên Nguyệt Thần Quân rơi xuống đất, trong lòng Diệp Chân lại cảm thấy hoảng hốt, bởi vì trước khi Thiên Nguyệt Thần Quân rời khỏi biến thành một đạo tia sáng, đột nhiên có một đạo ánh mắt giống như thanh huy, trọng trọng rơi vào trên thân hắn.
Ánh mắt này có thể nhìn thấu tất cả, trong chớp mắt đã nhìn sạch trong ngoài của Diệp Chân trong ngoài, khiến cho hắn có một loại cảm giác bị nhìn thấy tất cả cơ thể, trần trụi, một khắc này, hắn hình như không có chút bí mật nào.
Diệp Chân hiểu rất rõ, cái thoáng nhìn trước khi đi này dường như là Thiên Nguyệt Thần Quân cố ý nhìn chăm chú mình.
Trong chớp mắt, toàn thân của hắn tỏa ra sự lạnh lẽo, trong lòng phát lạnh!
Giữa thiên địa, Nhật Nguyệt Thanh Huy xoay mình biến mất, mặt trời treo trên trời lần nữa xuất hiện, ánh sáng mặt trời chiếu vào trên thân Diệp Chân, mang theo tí ti ấm áp.
- Trốn? Ta đã sống lại, trong Chư Thiên Vạn Giới này, ngươi lại có thể chạy trốn tới đâu đây?
Hoàng Hậu Tiểu Man hô to hướng về phía hư không, giương lên Thiên Tru Phủ, tràn ngập sát ý.
Diệp Chân ngạc nhiên, có chuyện xưa.
Chính giữa này, tuyệt đối có chuyện rất quan trọng từng xảy ra.
Dù Hoàng Hậu Tiểu Man tay cầm Thiên Tru Phủ, được người đời gọi là sát phạt Linh Bảo mạnh nhất Hồng Hoang, cũng không đến mức để cho Thiên Nguyệt Thần Quân chạy trối chết, khẳng định có nguyên nhân khác thậm chí là bí mật.
Nhưng, kiểu bí mật thượng cổ này, nhất là bí mật giữa các cường giả đỉnh cao thời kỳ xa xưa, cũng không phải tùy tiện có thể biết được.
Vào lúc này, Diệp Chân chỉ muốn rời đi chiến trường, nhanh chóng tìm địa phương không người, hỏi thăm tình hình A Nguyên và A Sửu một chút.