Chương 3951 Một Ngày Không Bên Trong
Nghe vậy, Diệp Chân nhìn Đồ Chính, miệng của hắn lộ ra nụ cười giống như cười mà không phải cười:
- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không nói ra chứ?
Sắc mặt của Đồ Chính hiện lên một tia xấu hổ, nhưng chút tia lúng túng thoáng qua đã bị lão hồ ly này cười hắc hắc tán đi.
- Diệp Soái cho lão phu thấy lòng thành, lão phu tự nhiên cũng không thể kém! Lão phu làm người, vẫn có mấy phần ranh giới cuối cùng.
Diệp Chân cười hắc hắc, cũng không nhiều lời, không nói cũng hiểu.
Thần sắc của Đồ Chính nghiêm túc lại:
- Diệp Soái, lão phu còn một lời muốn nói.
- Đồ lão mời nói.
- Diệp Nguyên, vô luận là Khai Quốc Đại Đế Đại Chu sống lại, hay Đạo Tổ Bổ Thiên, đúc Cửu Trọng Thiên lập Thần Đình cũng là ân oán giữa các đại năng từ thời kỳ Thượng Cổ kéo dài đến nay.
Nói đến đây, Đồ Chính hít một tiếng:
- Từ mức độ nào đó mà nói, Thiên Đạo vô tình, đại năng chủ chưởng thiên đạo cũng vô tình. Lấy thiên địa làm bàn cờ, lấy chúng sinh làm quân cờ tới tranh thắng bại. Cho nên, Diệp Nguyên Soái lần này bởi vì bị thương thoái vị, là chuyện tốt. Lão phu cảm thấy, chuyện lui về phía sau, ít đi một chút tham dự vào thiên địa Hồng Hoang, kiếp số sẽ ít một chút.
Nói xong, Đồ Chính vừa chắp tay, bước được mấy bước rồi cứ thế biến mất.
Diệp Chân nhìn bóng lưng của Đồ Chính rời đi, trong đôi mắt của hắn hiện lên vẻ kinh dị.
Đồ Chính này chính là lão hồ ly già nhất lớn nhất Thanh Khâu Hồ tộc, đạo hạnh không yếu, bây giờ chuyện trời đất này luân phiên thay đổi lớn, hắn vậy mà nhìn ra mấy phần. Đương nhiên, cũng có khả năng lão hồ ly này biết một chút gì.
Một câu cuối cùng này khuyên Diệp Chân đừng tham gia vào nhiều, ngược lại là lời thật lòng.
Thế nhưng Diệp Chân thì sao?
- Thân bất do kỉ.......
Nếu đây thật là ân oán quyết đấu giữa các đại năng thời kỳ thượng cổ, như vậy hắn là thân truyền đệ tử, học được tất cả y bát của chưởng giáo Huyền Cơ Đạo Môn Lục Ly, vô luận như thế nào, đều không tránh khỏi.
- Lấy thiên địa làm bàn cờ, lấy chúng sinh làm quân cờ......
Từng đạo phù quang giống như thiên nữ rải hoa, bay ra từ trên đầu ngón tay của Diệp Chân, bay về phía bốn phương tám hướng.
Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Thông Tí Hỏa Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, Huyền Hổ, Chu Hồng, Phong Cửu Mạch, đều trong cùng một lúc nhận được tin của Diệp Chân.
Trong vòng tám mươi mốt ngày, lĩnh hội thiên địa pháp tắc, sẽ có hiệu quả làm ít công to, thu hoạch gấp mười, gấp trăm lần bình thường.
.......
Lạc Ấp, Đạo Tổ biến mất, tinh huyết phân thân của mấy người Vương Mãnh, Vu Trọng Văn, Hoàng Kiếm, Lưu Khởi, Niên Phi Hùng, Trương Tuần, Vu Hòa, đều ngay lập tức bay về phía hoàng cung, tập hợp ở bên cạnh Khai Quốc Thái Tổ Cơ Bang.
- Bệ hạ, bây giờ, ba lão tặc lại lập Cửu Trọng Thiên, lại muốn lập Thần đình, chắc chắn mưu đồ không nhỏ, bây giờ Cửu Trọng Thiên chưa ổn định, không bằng chúng ta nhân cơ hội này, hủy cái Cửu Trọng Thiên này, như thế nào?
Hoàng Kiếm mở miệng nói.
- Dù không thể báo thù cho Thôi quân sư, cũng có thể trút được cơn giận!
Hoàng Kiếm nói bổ sung.
Thái Tổ Cơ Bang không nói gì, ánh mắt của hắn lại nhìn về phía Vương Mãnh.
- Hoàng Tướng quân, Cửu Trọng Thiên này muốn hủy, cũng không thể hủy!
Vương Mãnh nói.
- Vì cái gì?
Mọi người có mặt trong điện đều nhìn về Vương Mãnh.
- Rất đơn giản, ba vị Thiên Miếu kia sở dĩ lập Cửu Trọng Thiên là vì muốn tranh nhân đạo khí vận với chúng ta.
- Tranh nhân đạo khí vận, bọn hắn muốn tranh với chúng ta?
Hoàng Kiếm không hiểu.
- Không cần tranh, chỉ cần thu được mấy phần là có thể.
Khi đang nói chuyện, Khai Quốc Thừa Tướng Vương Mãnh chỉ về hướng Trấn Quốc Càn Khôn Tỷ như ẩn như hiện, chỉ về hướng Định Quốc Long Tước đao.
- Nếu ba vị Đạo Tổ thu được mấy phần nhân đạo khí vận che chở, như vậy uy hiếp của ba kiện trấn quốc trọng khí này đối với bọn hắn sẽ giảm trên phạm vi lớn. Đương nhiên, cũng không phải quan trọng nhất, đây chỉ mới là điều thứ nhất.
- Thứ hai, dù Cửu Trọng Thiên xuất từ tay của ba vị kia, nhưng sẽ che chở vạn sinh linh ở Hồng Hoang, đại nguyện Nhân tộc gần như là Thiên Đạo ý chí, người nào dám hủy Cửu Trọng Thiên, không nói trước có thể hủy hoại được hay không. Nhưng đối nghịch với thiên địa Hồng Hoang, với Thiên Đạo, còn có thể tốt được sao?
Lời giải thích này để cho đám người tại chỗ nhao nhao gật đầu.
- Thứ ba, vô luận là Cửu Trọng Thiên hay tranh nhân đạo khí vận, mục đích cuối cùng nhất của ba vị kia, cũng là chư thiên phong thần, chân chân chính chính làm chúa tể chư thiên.
Vương Mãnh nói.
- Nếu để ba vị kia làm chúa tể chư thiên, như vậy chúng ta sẽ gặp phải xui xẻo?
Niên Phi Hùng hiếm khi nói chuyện, ngạc nhiên đưa ra câu hỏi.
- Cho nên, lần này, chúng ta chỉ nhằm vào chư thiên phong thần, hơn nữa, lần này, chúng ta cũng có chuẩn bị mà đến!
Gương mặt của Vương Mãnh tự tin nói.
…
Trong Thiên Nguyệt cung, ánh sáng hơi gợn sóng, Nhật Nguyệt Thiên Thiên Khôi Phùng Trạm xuất hiện cực kỳ đột ngột.
Lúc này, Thiên Khôi Phùng Trạm xuất hiện trong Thiên Nguyệt cung, khí tức quanh người cuồn cuộn, toàn bộ tia sáng lượn lờ trong Thiên Nguyệt cung, hình như cũng dao động theo hô hấp của hắn.
Trên mặt của hắn tràn đầy vui mừng.
Hôm nay, dưới sự thành toàn sư tôn của hắn Nhật Nguyệt Đạo Tổ, tu vi của hắn có thể bước vào trình độ Thần Quân, nhưng trên phương diện tạo nghệ nắm giữ sức mạnh thiên đạo vẫn còn kém một chút.
Lúc này, hắn lại tuân theo pháp chỉ Đạo Tổ tới đây chờ.
Cực kỳ bất ngờ, ánh sáng trong Thiên Nguyệt cung vốn đang dao động theo hô hấp của Phùng Trạm chợt ngưng kết lại, bay về phía Nhật Nguyệt Đạo Tổ.
- Đồ nhi bái kiến sư tôn.
Nhật Nguyệt Thiên Thiên Khôi Phùng Trạm vội vàng thi hành đại lễ.
- Ừm, đã luyện hóa xong chúng sinh nguyện lực?
Nhật Nguyệt Đạo Tổ hỏi.
- Hồi sư tôn, đã kết thúc, đồ nhi cảm giác được tu vi đã đạt đến cảnh giới Thần Quân, nhưng từ đầu đến cuối vẫn còn thiếu một tia, nên tới để thỉnh sư tôn giải thích nghi ngờ.
Phùng Trạm nói.
- Ừm.
Nhật Nguyệt Đạo Tổ gật đầu một cái:
- Cảnh giới Thần Quân đã gần như là đạo. Cái gọi là đạo, vô hình vô tích, lại không tồn tại chân thực. Chỉ dựa vào chúng sinh nguyện lực, khí tức yên hỏa quá nhiều, tự nhiên không cách nào chạm đến được.
Nhật Nguyệt Thiên Thiên Khôi Phùng Trạm ngoan ngoãn nghe giảng giải:
- Thỉnh sư tôn chỉ điểm.
- Có thể cảm ngộ thiên địa, lấy tâm ngộ đạo, công đến....... Tự nhiên thành.
Nhật Nguyệt Đạo Tổ nói, để cho Thiên Khôi Phùng Trạm có chút thất vọng, nhưng vẫn cung kính gật đầu.
Hắn hiểu ý cảm ngộ thiên địa, lấy tâm ngộ đạo, nhưng thời gian khó mà nói được.
Có thể một năm hai năm, có thể mười năm tám năm, cũng có thể là trăm năm ngàn năm.
Đang lúc Nhật Nguyệt Thiên Thiên Khôi Phùng Trạm thất vọng, Nhật Nguyệt Đạo Tổ lại nói:
- Nhưng, vào thời điểm đại kiếp, ngươi chính là người ứng kiếp, sẽ sớm bước vào cấp độ Thần Quân.
Khi đang nói chuyện, Nhật Nguyệt Đạo Tổ cong ngón tay gảy nhẹ, bắn liên tục ba lần, mỗi một lần đều có một chút linh quang bắn vào cái trán của Nhật Nguyệt Thiên Thiên Khôi, biến mất không còn tăm hơi.