Chương 3961 Thời Gian Tiết Điểm
Toàn bộ trong đại sảnh Diệp phủ, tất cả thân nhân đều lẳng lặng nhìn mình, không dám thở mạnh, sợ kinh hãi mình, làm cho trái tim của Diệp Chân sinh ra ý xấu hổ
Diệp Chân nhẹ nhàng sửa lại y phục một chút, đám người ở đại sảnh xác nhận Diệp Chân kết thúc đốn ngộ, lúc này mới cất bước tiến lên, hắn giờ lúc này chải vuốt lại tóc, chỉnh lại ngọc trụ, hướng về phía phụ thân Diệp Thiên Thành và mẫu thân Mễ Giang Tuyết bái xuống.
- Hài nhi bất hiếu, kinh hãi Nhị lão, mời Nhị lão trách phạt.
Liêu Phi Bạch bên cạnh Diệp Chân cũng học theo Diệp Chân, hướng về Diệp Thiên Thành và Mễ Giang Tuyết quỳ xuống, đại lễ thăm viếng.
Biết tình thế nghiêm trọng, Diệp Xích Linh cũng cơ linh quỷ xuống, nàng chính là vội vàng đi theo bái xuống dưới, mượn cơ hội giảm bớt trách phạt.
Phụ thân Diệp Thiên Thành vuốt sợi râu, còn muốn nói thêm cái gì, mẫu thân Mễ Giang Tuyết trước hết đỡ Diệp Chân lên, lại hung hăng bún lên cái trán Diệp Xích Linh một ngón tay.
- May mắn không có xảy ra việc gì, nếu xảy ra chuyện, ta phải làm sao giao phó với cha ngươi.
Mễ Giang Tuyết nhấc lên chuyện này, nhưng mắng không có vài câu, lại yêu thương đỡ dậy Diệp Xích Linh, hỏi han ân cần, hỏi có bị thương ở đâu không.
Thấy vậy, Diệp Chân nhíu chặt mày, đây cũng quá yêu chiều.
Nhưng cũng có nguyên nhân trong đó.
Mẫu thân Mễ Giang Tuyết đối diện trong con cháu nhóm thật ra thì cũng không tính là phóng túng, ví dụ như mấy đứa bé của đệ đệ Diệp Tiến, bằng không lấy quyền thế của Diệp phủ, đã sớm thành hoàn khố đại thiếu.
Chủ yếu là cho tới bây giờ, Diệp Chân chỉ có một đứa con là Diệp Xích Linh, cho nên mới càng thêm yêu thương.
Diệp Chân ngược lại cũng muốn sinh thêm mấy đưa con nữa, nhưng chỉ là Diệp Chân nhà mình biết chuyện nhà mình.
Theo tu vi của Diệp Chân càng ngày càng cao, muốn thu hoạch được huyết mạch dòng dõi sẽ càng ngày càng thấp, càng ngày càng khó.
Võ giả càng cường đại, sinh sôi dòng dõi càng khó.
Đây là thiên địa hạn chế.
Sau đó, Diệp Chân đi gặp mọi người, chúng nữ Phong Khinh Nguyệt, Lục La, Hồ Thanh Đồng mấy năm chưa gặp Diệp Chân, càng vui đến phát khóc.
Đệ đệ Diệp Tiến phân phó, toàn bộ Diệp phủ giăng đèn kết hoa, một phái vui mừng.
Nhưng nhưng không tổ chức lớn, là an bài một bàn gia yến mà thôi.
Gia yến còn chưa bắt đầu, liền có quản gia đến báo, Tề Vân Tông chưởng giáo Quách Kỳ Kinh tới chơi.
Biết được Diệp Chân trở về, Tề Vân Tông ngay lập tức nhận được tin tức, chưởng giáo Quách Kỳ Kinh đương nhiên lập tức tự mình đến đây.
Diệp Chân không muốn thời khắc thuộc về người nhà này của hắn bị quấy rầy, nên đã truyền lời để chưởng giáo Tề Vân Tông - Quách Kỳ Kinh ngày mai lại đến.
Ngày mai Diệp Chân sẽ tổ chức tiệc rượu trong Diệp phủ, mở tiệc chiêu đãi chưởng giáo Quách Kỳ Kinh.
Một đêm này, người nhà lâu ngày trùng phùng, vợ chồng cửu biệt trùng phùng, đương nhiên là nói không hết thân tình và ôn nhu.
Buổi sáng ngày hôm sau, chưởng giáo Tề Vân Tông - Quách Kỳ Kinh lần nữa tới chơi.
Nhưng thờ gian một ngày, giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo ở xa Thủy Vân vực - Giản Thiên Hùng, sau khi nhận được tin tức đã gấp gáp đuổi tới Tề Vân thành, cùng Quách Kỳ Kinh đến thăm hỏi Diệp Chân.
Diệp Chân đương nhiên cũng cùng nhau mở tiệc chiêu đãi.
Mở tiệc chiêu đãi cấp độ này, rất đơn giản.
Mấy vị linh quả tinh xảo, cùng với một bình linh trà là đủ.
Mặc dù Giản Thiên Hùng cũng xem như là nhạc phụ của Diệp Chân, nhưng công là công, tư là tư, lúc cùng Quách Kỳ Kinh bái kiến Diệp Chân, định thăm viếng Diệp Chân thì lại bị Diệp Chân ngăn cản.
Nói thật, cho dù là Quách Kỳ Kinh hay là Giản Thiên Hùng, thật ra thì cũng không cần bái, nhất là giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo - Giản Thiên Hùng.
Cung phụng Nhật Nguyệt Thần Giáo, thần tượngTrấn Vực Thiên Vương, cũng phải cần thường xuyên tế bái.
Giản Thiên Hùng làm giáo chủ, càng phải lấy thân làm gương.
Về phần Quách Kỳ Kinh và Giản Thiên Hùng, từ mấy năm trước, khi Diệp Chân trở về đã từng gặp Diệp Chân, còn có thể có một chút cảm ứng.
Khi đó, bọn hắn chỉ cảm thấy khí tức Diệp Chân sâu như biển sâu vực lớn, mạnh mẽ vô song.
Nhưng bây giờ, con mắt có thể nhìn thấy Diệp Chân, trong thần niệm lại không cách nào cảm ứng được Diệp Chân, hình như Diệp Chân cùng thiên địa là một thể, hỗn độn không thể phân.
Nếu mạnh mẽ dùng thần niệm tiếp xúc với Diệp Chân thì sẽ hoảng sợ phát hiện, khí tức Diệp Chân như sâu như biển vô biên vô hạn, chỉ hơi cảm ứng, thần hồn đã có cảm giác sụp đổ, làm cho bọn hắn theo bản năng cảm thấy hoảng sợ.
Đây là chuyện không có cách nào khác.
Cái gọi là tiên phàm khác nhau, không chỉ là một thuyết pháp.
Chênh lệch giữa bọn hắn và Diệp Chân đã không cách nào hình dung.
Nhưng Diệp Chân vẫn có phát hiện ngoài ý muốn.
- Tu vi của hai người các ngươi, tăng lên đủ nhanh?
Diệp Chân kinh ngạc.
Tu vi của chưởng giáo Tề Vân Tông - Quách Kỳ Kinh lại đạt tới Nhập Đạo Cảnh cửu trọng, sắp chạm đến cánh cửa Thông Thần Cảnh.
Mà tu vi của giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo Giản Thiên Hùng lại đạt tới Nhập Đạo Cảnh cửu trọng đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là đã đột phá đến Thông Thần Cảnh.
Chút tu vi ấy, ở trong mắt Diệp Chân thì quá bình thường.
Nhưng, Chân Huyền Đại Lục lại không giống.
Thiên địa pháp tắc của Chân Huyền Đại Lục không trọn vẹn, sau khi tu vi võ giả đột phá đến Nhập Đạo Cảnh, tiến cảnh sẽ trở nên vô cùng chậm chạp.
Mấy năm trước, khi Diệp Chân trở về, tu vi của Quách Kỳ Kinh và Giản Thiên Hùng chỉ là Nhập Đạo Cảnh tứ trọng, cho dù có đại lượng Niệm Linh Đan là Diệp Chân giao dịch tới trợ giúp, có thể đem tu vi đột phá đến Nhập Đạo Cảnh lục thất trọng, cũng không tệ.
Nhưng hôm nay, tu vi của hai người này toàn bộ đột phá đến Nhập Đạo Cảnh cửu trọng, một còn đạt tới Nhập Đạo Cảnh cửu trọng đỉnh phong, rõ ràng không bình thường.
Nhất là trước đó có vết xe đổ của Uông Dục, bây giờ gió nổi mây phun, chẳng lẽ có vị đại năng nào của Hồng Hoang tham gia Chân Huyền Đại Lục.
Diệp Chân không thể không cẩn thận một chút, miễn cho cố hương của mình bị người khác tận diệt.
Quách Kỳ Kinh và Giản Thiên Hùng thấy Diệp Chân hỏi như vậy thì cũng hơi kinh ngạc.
- Thiên Vương, chúng ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, hai tháng rưỡi trước, ta đột nhiên cảm giác khí tức giữa thiên địa đột nhiên thay đổi, tu vi bị vây ở Nhập Đạo Cảnh lục trọng đỉnh phong nhanh chóng một đường đột phá.
- Có thể nguyên nhân là hậu tích bạc phát, hai tháng ở giữa, một đường đột phá đến Nhập Đạo Cảnh cửu trọng.
Quách Kỳ Kinh nói.
- Ta cũng kém không nhiều, cũng hai tháng rưỡi trước bắt đầu một đường đột phá.
Giản Thiên Hùng nói.
- Đúng rồi, không chỉ là ta, gần đây, tu vi của rất nhiều giáo chúng trong giáo cũng bắt đầu đột phi mãnh tiến, nhất là tu vi tại Chú Mạch cảnh đỉnh phong và Nhập Đạo Cảnh thì nhảy lên rõ ràng nhất.
Giản Thiên Hùng nói thêm.
- Tề Vân Tông ta cũng thế, trong hai tháng này, tu vi của tất cả trưởng lão Nhập Đạo Cảnh đều thăng cấp hai đến tam trọng không giống nhau.
Quách Kỳ Kinh nói.
- Hai tháng rưỡi trước?
Lông mày Diệp Chân gấp nhíu lại, thời gian tiết điểm này, hình như....