Chương 3966 Cân Sức Ngang Tài?
Trong lúc nhất thời, Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên, Tam sư huynh Lệnh Xiêm, Lục Sư Huynh Liên Mặc, Bát sư tỷ Trang Ninh Băng, đều đều nhìn về Diệp Chân, khí tức trong lúc mơ hồ càng khóa chặt Diệp Chân.
Năm vị Tạo Hóa Thần Vương khí tức khẽ động, thiên địa biến sắc.
Năm vị Tông Chủ Ngũ Tiên Tông theo hầu đến, từng người càng vô cùng chấn động, trực giác có đại sự sắp xảy ra, cũng mỗi người âm thầm đề phòng.
Diệp Chân lại một chút cũng không sợ, không một chút bối rối.
- A Nguyên, phong tỏa hư không, việc nơi này, không thể có chút nào tiết lộ ra ngoài.
Diệp Chân nói.
Nghe thấy Diệp Chân muốn phong tỏa hư không, năm vị sư huynh biến sắc, có ý đồ ra tay, thế nhưng khi bọn hắn nhìn thấy Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu xuất hiện trong hư không, lại chớp mắt biến mất, lập tức ngơ ngác.
Bọn hắn làm đệ tử Huyền Cơ Đạo Môn, làm sao có thể chưa quen thuộc một trong Tiên Thiên Linh Bảo trấn tông năm đó của Huyền Cơ Đạo Môn.
Năm đó, sơn môn đại trận của Huyền Cơ Đạo Môn chính là do Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu nguyên linh A Nguyên chủ trì.
Từng cái đôi mắt trừng trừng, vội vàng hướng về Diệp Chân đặt câu hỏi.
- Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu, ngươi là từ đâu có được? Từ đâu có được?
- Sao ngươi lại có Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu?
Bát sư huynh Trang Ninh Băng trong lúc vội vàng mừng rỡ, càng hướng về phía hư không hỏi:
- A Nguyên, là ngươi sao?
- A Nguyên, là ngươi sao, ta là Tiểu Băng, là ngươi thì mau trả lời ta đi.
Trong hư không, Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu A Nguyên yên lặng một chút, cuối cùng vẫn dùng âm thanh mang theo kích động nói:
- Tiểu Băng tỷ, là ta.
- A Nguyên bái kiến đại sư huynh, bái kiến Nhị sư huynh, bái kiến Tam sư huynh, bái kiến Lục sư huynh.
Trong hư không xuất hiện hư ảnh A Nguyên.
Năm người Đại sư huynh Phù Tô, Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên, Tam sư huynh Lệnh Xiêm, Lục Sư Huynh Liên Mặc, Bát sư tỷ Trang Ninh Băng kinh ngạc tại chỗ, vô cùng mừng rỡ, Bát sư tỷ Trang Ninh Băng càng vui đến phát khóc, mỗi người đều nhao nhao tiến lên hỏi thăm, phần lớn là hỏi hạ lạc những năm này của A Nguyên.
A Nguyên lại một mực không để ý tới, chỉ là hướng về hành lễ Diệp Chân nói:
- Thiếu chủ, đã phong tỏa hư không nơi đây, có Hộ Sơn Đại Trận mới xây để dựa vào, cho dù có là Đạo Tổ thì giờ phút này cũng không cách nào thăm dò.
A Nguyên hướng về phía Diệp Chân nói.
- Thiếu chủ?
Đại sư huynh Phù Tô, Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên, Tam sư huynh Lệnh Xiêm, Lục Sư Huynh Liên Mặc, Bát sư tỷ Trang Ninh Băng, nhao nhao ngơ ngẩn.
A Nguyên xưng hô thế này, quá có kỳ ý.
- A Nguyên, ngươi nhận hắn làm chủ rồi? Đã xảy ra chuyện gì?
Lông mày Lục sư huynh Liên Mặc nhíu chặt.
Vấn đề của Liên Mặc cũng là vấn đề của bốn người khác.
Tiên Thiên Linh Bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu nguyên linh A Nguyên là trấn tông chi bảo của Huyền Cơ Đạo Môn, bởi vì chủ trì sơn môn đại trận nên mấy người bọn hắn đều có phần quen thuộc với A Nguyên.
Trong mắt năm vị sư huynh xem ra, A Nguyên thuộc về Huyền Cơ Đạo Môn, cho dù sư tôn Lục Ly bỏ mình thì A Nguyên vẫn như cũ thuộc về Huyền Cơ Đạo Môn.
Trước kia không biết hạ lạc của A Nguyên, bây giờ A Nguyên trở về, nhưng lại có thêm một Thiếu chủ, bọn hắn đương nhiên có ý tưởng, thậm chí sẽ có động tác.
Đồ của Huyền Cơ Đạo Môn, chỉ có thể là đồ của Huyền Cơ Đạo Môn.
Mặc dù trước đó bọn hắn thay sư thu đồ, thu nhận Diệp Chân vào trong Ngũ Tiên Tông, nhưng, cũng chỉ giới hạn ở Ngũ Tiên Tông.
Đối với năm người Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Lệnh Xiêm, Liên Mặc, Trang Ninh Băng thì sư huynh đệ trong Huyền Cơ Đạo Môn mới thật sự là sư huynh đệ.
Trong lúc nhất thời, trong khí cơ của năm người ẩn ẩn bắn ra sát khí.
- Chư vị sư huynh, Thiếu chủ chính là Tông Chủ mới của Huyền Cơ Đạo Môn ta, ta đương nhiên phụng hắn làm chủ.
A Nguyên ngạc nhiên nói.
Vừa nghe vậy, Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Lệnh Xiêm, Liên Mặc, Trang Ninh Băng lập tức kinh ngạc, sau đó thì vẻ mặt khác nhau, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân đã hoàn toàn không giống.
A Nguyên chứng minh A Nguyên không phải bị Diệp Chân mạnh mẽ thu lấy, như vậy xưng hô Tông Chủ này đã làm cho bọn hắn phải suy nghĩ.
- Tông Chủ?
Tam sư huynh Lệnh Xiêm cười lạnh một tiếng:
- Sao ta lại không biết rõ ý tứ này, Huyền Cơ Đạo Môn bây giờ chỉ còn lại mấy sư huynh đệ chúng ta, Tông Chủ như hắn ở đâu đến?
- Lệnh sư huynh, đương nhiên là di mệnh của sư tôn.
Diệp Chân nói.
- Hoang đường, sư tôn bỏ mình đã bao lâu, ngươi mới bao nhiêu lớn, ở đâu ra di mệnh?
Lệnh Xiêm cười lạnh nói.
- Vậy Tam sư huynh tiếp ta một chưởng.
Diệp Chân mỉm cười, một chưởng ấn màu xanh thường thường không có gì lạ đánh về hướng Tam sư huynh Lệnh Xiêm.
- Chỉ Thủy Thanh Hoa Chưởng?
Bát sư tỷ Trang Ninh Băng ngạc nhiên nói, trong đôi mắt đột nhiên xuất hiện vẻ chờ mong.
Chỉ Thủy Thanh Hoa chưởng này cũng là bí pháp thần thông đích truyền của Huyền Cơ Đạo Môn, uy lực chỉ bình thường, chỉ là Công Pháp trên cơ sở, nhưng chỉ có đệ tử thân truyền chân chính của Huyền Cơ Đạo Môn mới có thể được truyền thụ.
Lệnh Xiêm thấy thế, cười lạnh một tiếng, cũng lấy Chỉ Thủy Thanh Hoa chưởng nghênh tiếp.
Ánh sáng màu xanh đầu tiên là nổ tung, sau đó im ắng tiêu di.
Một chưởng này, hai người cân sức ngang tài.
Nhưng sắc mặt của Lệnh Xiêm lại trở nên vô cùng khó coi.
Vẻ mặt bốn người Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Liên Mặc, Trang Ninh Băng lại trở nên vô cùng kinh ngạc.
Cùng là bí pháp Thần Thông, hai người đối với dưới lòng bàn tay cân sức ngang tài, nếu tu vi hai người không sai biệt lắm thì cũng không có gì.
Nhưng Tam sư huynh Lệnh Xiêm là Tạo Hóa Thần Vương hậu kỳ, Diệp Chân lại chỉ là Tạo Hóa Thần Tướng đỉnh phong.
Chuyện này lại đại biểu cho tạo nghệ của Diệp Chân trên tạo nghệ Chỉ Thủy Thanh Hoa cao hơn Tam sư huynh Lệnh Xiêm không chỉ một bậc.
Thật ra thì cũng không phải tạo nghệ Chỉ Thủy Thanh Hoa chưởng của Diệp Chân cao hơn Lệnh Xiêm, Diệp Chân và Lệnh Xiêm thu hoạch được sư tôn Lục Ly chân truyền là vậy.
Thậm chí nói, Lệnh Xiêm có sư tôn Lục Ly tận tâm chỉ bảo, còn có vô số năm chìm đắm, có thể tạo nghệ này là cao hơn Diệp Chân.
Diệp Chân lại là chiếm Thiên Đạo tiện nghi.
Bây giờ, mặc dù Diệp Chân vẫn không đột phá, nhưng thể ngộ trên Thiên Đạo lại cao hơn Lệnh Xiêm rất nhiều.
Loại tình huống này, mạnh như thác đổ, Diệp Chân thi triển ra Chỉ Thủy Thanh Hoa chưởng, đương nhiên không phải tầm thường.
Nhìn sắc mặt Tam sư huynh Lệnh Xiêm trở nên khó coi, Diệp Chân lần nữa khom người nói:
- Lại đến một chưởng, lần này, còn xin Tam sư huynh dùng toàn lực.