Chương 3979 Hoàng Sa Thần Vực Bị Phong Ấn
Bây giờ, đế đô Lạc Ấp của Đại Chu đang lâm vào trong tình trạng vui hết mình vì đánh hạ Ma Tộc thu phục đất mất, Diệp Chân là đại chủ soái Đông Chinh quân, mặc dù công huân hiển hách, nhưng đã phai nhạt ra khỏi ánh mắt triều đình Lạc Ấp.
Nhưng Thái tổ khai quốc Cơ Bang vẫn cho Diệp Chân quy cách nghênh đón cực kỳ cao.
Tự mình ở cửa Hoàng Cung nghênh đón Diệp Chân.
Vu Trọng Văn vội vàng đuổi tới đón tiếp.
Chỉ là vừa thấy mặt, khí tức của Diệp Chân đã để Thái tổ khai quốc Cơ Bang thoáng khẽ giật mình, trong mắt kỳ quang chớp liên tục.
Cho dù nghênh đón như thế long trọng, Diệp Chân cũng không ở lại Lạc Ấp Hoàng Cung quá lâu, chỉ một khắc đồng hồ sau hắn đã bước ra một bước, không nhìn phòng ngự đại trận của Lạc Ấp Hoàng Cung còn có cấm bay đại trận của Lạc Ấp, trực tiếp biến mất.
Chỉ có Thái tổ khai quốc Cơ Bang nhìn phương hướng Diệp Chân biến mất, suy ngẫm thật lâu.
- Lão Vu, ta đột nhiên phát hiện, hiểu rõ của chúng ta đối với Diệp Chân này có thể còn thiếu rất nhiều.
Thái tổ khai quốc Cơ Bang chợt nói.
- Bệ hạ, trước mắt chúng ta từ các phương được đến tình báo, hiểu rõ đối với Diệp Nguyên Soái đã đạt tới cực hạn.
- Thần cảm thấy, bệ hạ vẫn nên ngẫm lại ý đồ hôm nay Diệp Nguyên Soái đến đi.
- Hôm nay, Diệp Nguyên Soái đưa ra điều thỉnh cầu này chính là không tầm thường, ý nghĩa trọng đại.
Vu Trọng Văn nói.
- Xác thực như thế.
Thái tổ khai quốc Cơ Bang nghiêm nghị nói.
Y Trĩ Sa Hải, Bình Sa thành, trong bóng tối u ám của Y Trĩ Thần Điện đột nhiên sáng lên một vòng ánh sáng.
Không phải ánh nắng, không phải ánh trăng, một vòng ánh sáng này giống như tinh thần tự mang ánh sáng đột nhiên sáng lên, làm cho con mắt của Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ đang tiềm tu nhíu lại, trong đôi mắt đã bắn ra ánh sáng cực kỳ nguy hiểm.
Lưu Ly Đồ Thần Đao vô thanh vô tức xuất hiện, sát khí nở rộ.
Đột nhiên, vẻ mặt của Nạp Cáp Nhĩ run lên, Lưu Ly Đồ Thần Đao lần nữa biến mất, Nạp Cáp Nhĩ vội vàng tiến lên muốn hành đại lễ thăm viếng.
- Nạp Cáp Nhĩ bái kiến Thần Sứ đại nhân.
Nạp Cáp Nhĩ muốn hành đại lễ thăm viếng lại bị Diệp Chân vung ra một đạo lực lượng vô hình đỡ lấy, dù như thế nào cũng bái không đi xuống, làm cho trong lòng Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ kinh hãi.
Thần Sứ Diệp Chân, bây giờ là càng ngày càng mạnh.
Mạnh đến hắn đã nhìn không thấu.
- Đại Tế Ti không cần đa lễ, nhiều ngày không gặp, xem ra Đại Tế Ti lại có tinh tiến, cách đột phá Tạo Hóa Thần Tướng đã không xa.
Đến Y Trĩ Sa Hải Diệp Chân cười nói.
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ lại nở nụ cười khổ:
- So với Thần Sứ đại nhân, chút thăng cấp này của lão phu quả thực là khác nhau một trời một vực.
Hơn nữa, nói không chừng lão phu đột phá Tạo Hóa Thần Tướng còn cần Thần Sứ đại nhân trợ giúp.
- Nếu Đại Tế Ti có cần, chỉ cần một câu, Diệp mỗ lập tức đến đây cống hiến năng lực.
Diệp Chân nói.
- Nếu có thể, lão phu vẫn muốn thử xem dựa vào sức mình xem có thể đột phá hay không. Nhưng lão phu vẫn trước hết cảm ơn Thần Sứ đại nhân.
Ánh mắt của Nạp Cáp Nhĩ nhất chuyển, hỏi:
- Đúng rồi, Thần Sứ đại nhân chưa đi Hoàng Kim Thánh Thành, mà lại trực tiếp tới tìm lão phu, là có chuyện gì sao?
Nghe vậy, Diệp Chân nhẹ gật đầu:
- Đại Tế Ti, ta tới tìm ngươi đúng là có vấn đề.
- Mời Thần Sứ đại nhân phân phó.
Nạp Cáp Nhĩ nói rất thoải mái, nhưng câu nói tiếp theo của Diệp Chân lại làm cho Nạp Cáp Nhĩ choáng váng ở giữa sân.
- Ta muốn dùng Hoàng Sa Thần Vực một lát.
Diệp Chân nói.
Nạp Cáp Nhĩ nghĩ tới một ngày này, nhưng không ngờ đến nhanh như vậy.
Hắn vốn cho rằng giao Hoàng Kim Thánh Bát cho Diệp Chân thì Diệp Chân có thể sẽ không bức bách quá mức, không ngờ, giao Hoàng Kim Thánh Bát ra còn không bao lâu, Diệp Chân đã lại tới yêu cầu Hoàng Sa Thần Vực.
Xem xét bộ dáng này của Nạp Cáp Nhĩ, Diệp Chân đã đoán được mấy phần tâm tư của Nạp Cáp Nhĩ.
- Đại Tế Ti chớ nên hiểu lầm, ta không có hứng thú đối với Hoàng Sa Thần Vực, nhưng có lẽ ta có khả năng chữa trị Hoàng Sa Thần Vực.
Diệp Chân nói.
Diệp Chân giải thích, Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ hình như không có nghe lọt, mà run rẩy xuất ra một tôn trong hình như có vô hạn cát vàng Lưu Ly Tháp.
- Lão phu cũng bất mãn ngươi, lão phu chấp chưởng Hoàng Sa Thần Vực này vô số năm qua, thật ra thì cũng không có thu hoạch.
Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ chợt nói.
Lông mày Diệp Chân lại nhíu lại:
- Đại Tế Ti, không phải ngoại giới thịnh truyền ngươi có thể chưởng khống thi triển Hoàng Sa Thần Vực sao?
- Mặc dù không trọn vẹn, nhưng trong Hoàng Sa Thần Vực lại có thể để ngươi đứng ở thế bất bại, như thế nào là không thu hoạch được gì?
Nạp Cáp Nhĩ cũng không vội giải thích, chỉ khẽ đưa Hoàng Sa Lưu Ly Tháp về phía trước:
- Đây chính là Hoàng Sa Thần Vực thần bí nhất của Y Trĩ Thần Điện ta, Thần Sứ đại nhân xem nó có khác biệt gì.
- Hả?
Thần niệm của Diệp Chân lập tức rơi vào phía trên Hoàng Sa Lưu Ly Tháp cũng tức Hoàng Sa Thần Vực, ngay khi thần niệm đảo qua, vẻ mặt chính là ngơ ngẩn.
- Có phong ấn!
- Mà lại là phong ấn cực kỳ cao minh, nhìn khí tức này?
Cảm ứng được điểm này, sắc mặt của Diệp Chân đột ngột biến đổi:
- Tạo Hóa Thần Quân.
- Tạo Hóa Thần Quân của Thiên Miếu tự mình hạ phong cấm?
Diệp Chân cả kinh nói.
Nghe vậy, Nạp Cáp Nhĩ nhẹ gật đầu:
- Xác thực như thế!
- Đây là có chuyện gì?
Trong lòng Diệp Chân trong chớp mắt xuất hiện vô số nghi hoặc.
Hoàng Sa Thần Vực này cuối cùng cũng chỉ là một món Linh Bảo rất bất phàm thôi, tại sao đáng giá phải Tạo Hóa Thần Quân của Thiên Miếu tự mình xuất thủ phong ấn?
Phong ấn trên Hoàng Sa Thần Vực này là bị phong cấm lúc Y Trĩ Sa Hải Thiên Thần bỏ mình, mà còn là sau khi Y Trĩ Sa Hải Thiên Thần ngã xuống mới bị hạ phong cấm?
Còn có, cường giả Tạo Hóa Thần Quân cảnh nắm chắc, phong ấn này sẽ là vị Tạo Hóa Thần Quân nào của Thiên Miếu hạ đây?
Vì dưới đại đa số tình huống, cường giả thực hiện phong ấn, dù thời gian vô cùng xa xưa, nhưng cuối cùng vẫn sẽ lòng có cảm giác.
Giống như một tầng phong cấm cuối cùng của Thận Long Châu trong tay Diệp Chân bây giờ.
Một tầng phong cấm hạch tâm cuối cùng này, nếu bây giờ Diệp Chân dùng công phu mài nước, tốn hao chút thời gian cũng có thể phá vỡ.
Nhưng Diệp Chân không làm như thế.
Bởi vì nếu Diệp Chân phá vỡ một tầng phong ấn hạch tâm cuối cùng của Thận Long Châu này thì có thể Thiên Miếu Đạo Tổ hạ phong cấm năm đó sẽ có cảm giác.
Cho nên Diệp Chân mới không làm như thế.