Chương 3983 Phía Sau Huyền Cơ Môn (2)
Bản thân Đạo Tổ cũng có chí bảo tương tự hoặc phép tắc sức mạnh hóa thực chất của mình, hơn nữa bản thân của Hoàng Sa Thần Vực cũng có khuyết điểm cực lớn.
Cho nên đến bây giờ, mặc dù Diệp Chân tin tưởng Y Trĩ Thiên Thần có khả năng chém giết Tạo Hóa Thần Quân Thiên Miếu, nhưng vẫn có chút hoài nghi.
Dựa vào nó, Sa Hải Thiên Thần chém giết cường giả cảnh giới Thần Vương như giết gà, nhưng muốn chém giết Thần Quân, chỉ sợ cũng vô cùng khó khăn, cũng như Diệp Chân bây giờ.
Vốn dĩ trong Hoàng Sa Thần Vực, Hoàng Sa thiên địa pháp tắc làm chủ tất cả. Bất luận thiên địa pháp tắc khác lọt vào, cũng sẽ bị áp chế cực lớn thậm chí là mất đi hiệu lực.
Dưới tình huống bình thường, Thần Vương khác đi vào, chỉ có thể vận dụng sức mạnh bản thân phi hành, với lại thiên địa pháp tắc, không gian pháp tắc đều sẽ mất đi hiệu lực.
Đây chính là áp chế trên phương diện pháp tắc.
Nhưng Diệp Chân cũng không giống vậy.
Ánh sáng của tí thủ ấn trong Thần cung hơi tách ra, Hoàng Sa tan đi, Diệp Chân từng bước bước ra, trong chớp mắt vượt qua mấy chục vạn dặm, đến vị trí trung tâm nhất Hoàng Sa Thần Vực.
Bây giờ, Tí Thủ Ấn có thể nói cũng là một thân sức mạnh pháp tắc Diệp Chân hiện hóa thành, nhưng nó có thể đối kháng với Hoàng Sa Thần Vực.
Huống chi, Tí Thủ Ấn bắt nguồn từ bản tâm của Diệp Chân, hưng ở nhân đạo, cuối cùng là Thiên Đạo, ấn động là nhân đạo bị nhiễu, là Thiên Đạo động nhưng muốn trấn áp Hoàng Sa Thần Vực này lại đơn giản dễ dàng.
Vị trí trung tâm của Hoàng Sa Thần Vực là một tòa Sa Tháp màu lưu ly được xây dựng trên mặt đất bằng phẳng, nhìn từ xa chỉ có bảy tầng, nhưng nhìn gần lại phát hiện nó xuyên thẳng phía chân trời, vô biên vô hạn.
Tháp này chắc là nơi quan trọng nhất Hoàng Sa Thần Vực.
Diệp Chân tiện tay lấy ra một nửa thanh ngọc trâm do Tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính đưa cho, thần niệm của hắn hơi dao động, lại lần nữa thu thanh ngọc trâm vào Thận Long châu.
- Quả nhiên, nhân vật Yêu Tộc bị trấn áp ở nơi quan trọng nhất trong Hoàng Sa Lưu Ly Tháp Hoàng Sa Thần Vực.
Chỉ là vị đại năng Yêu Tộc kia là ai?
Lại có liên hệ gì với Thất sư huynh Hàn Thế Triết, Thiên Nguyệt Thần Quân?
- Lại hoặc nói, có dây dưa gì với Huyền Cơ Đạo Môn ta?
Diệp Chân cảm giác, từ mấy vạn năm trước, Thiên Nguyệt Thần Quân tự tay phong ấn Hoàng Sa Thần Vực, đồng thời đưa đến trong tay Đại Tế Ti Nạp Cáp Nhĩ, lại đến Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính tới tìm hắn, lại đến phong cấm điển hình của Huyền Cơ Đạo Môn trên Hoàng Sa Thần Vực.
Diệp Chân ẩn ẩn cảm giác phía sau chuyện này, hình như có một đôi bàn tay vô hình.
Toàn bộ mọi việc dường như một mưu đồ được chuẩn bị từ mấy vạn năm trước.
Bây giờ, hắn chỉ may mắn gặp dịp, nói cách khác, hiện tại, Diệp Chân hắn có thể chỉ là một thanh chìa khoá mà thôi.
Chìa khoá mở ra chân tướng.
Nếu thật sự là như thế, vậy người bày bố sau lưng, lại là người nào?
Bất luận là ai, sắp đặt từ xa như thế bẫn khiến Diệp Chân có một loại cảm giác không rét mà run.
- Nhưng, bất kể là ai bố trí cục diện, chỉ cần ta phá thế cục này, chung quy sẽ xuất hiện?
Trong đôi mắt Diệp Chân hiện lên sự tự tin, một bước bước vào, trực tiếp đánh về phía nơi hạch tâm nhất Hoàng Sa Lưu Ly Tháp Hoàng Sa Thần Vực.
Ánh đao màu vàng đất bỗng nhiên chém ra từ trong Hoàng Sa Lưu Ly Tháp.
Một đao chém tới này, trong nháy mắt, toàn bộ Hoàng Sa Thần Vực đều oanh minh trấn áp hướng về Diệp Chân.
Đao này là Lưu Ly Đồ Thần đao!
Nhưng, chỉ là hư ảnh! Một tia ý chí mà thôi!
Một đao này cũng chỉ là một điểm ý chí cuối cùng vị Y Trĩ Sa Hải Thiên Thần lưu lại giữa trời đất này.
Tí Thủ Ấn xoay mình bay ra, hiện lên bảy màu giữa không trung, lấy ba màu vàng, đen, xanh làm chủ.
- Trấn áp nó!
Trong chớp mắt, ánh sáng của Tí Thủ Ấn chiếu thấu toàn bộ Hoàng Sa Thần Vực.
Dưới tia sáng chiếu xạ của Tí Thủ Ấn, tất cả Hoàng Sa thiên địa pháp tắc tụ hợp lại đánh về phía Diệp Chân, trong nháy mắt này, lần lượt bị tan vỡ, hóa thành mảnh vụn pháp tắc nguyên thủy nhất.
Ánh đao của Lưu ly Đồ Thần đao bỗng vỡ nát, trong nháy mắt, toàn bộ Hoàng Sa Thần Vực lại yên tĩnh.
Tí Thủ Ấn chỉ nhẹ nhàng đánh về phía trước, va vào nơi hạch tâm nhất của Hoàng Sa Lưu Ly Tháp.
Trong Hoàng Sa Lưu Ly Tháp, một tiếng gầm gừ tràn đầy oán khí với không cam lòng vừa mới vang lên, bỗng ngừng lại.
Đó là oán niệm và ý chí sau cùng của Y Trĩ Sa Hải Thiên Thần đã vẫn lạc mấy vạn năm, cũng là một chút xíu ấn ký cuối cùng tồn tại trong trời đất này.
Dưới ánh sáng bao trùm của Tí Thủ Ấn hoàn toàn tiêu tan.
Bên ngoài Hoàng Sa Thần Vực, Lưu Ly Đồ Thần đao bên hông Nạp Cáp Nhĩ đột nhiên khe khẽ rung lên, rồi lại yên tĩnh lại.
Điểm dị thường này khiến Nạp Đại Tế Ti rót thần niệm vào Lưu Ly Đồ Thần đao xem xét.
Vừa nhìn một cái, hắn lập tức vô cùng mừng rỡ, kinh hỉ như điên!
Một tia ngăn cách cuối cùng giữa hắn với Lưu Ly Đồ Thần đao, đột nhiên vô hình biến mất.
Vô số năm qua, mặc dù Nạp Cáp Nhĩ là chủ nhân của Lưu Ly Đồ Thần đao, nhưng trên thực tế, chỉ là người sử dụng mà thôi, vẫn luôn không cách nào chân chính luyện hóa khống chế nó.
Nhưng giờ khắc này, Nạp Cáp Nhĩ chợt phát hiện, hắn đã trở thành chủ nhân chân chính của nó.
Loại tình huống này không thể nào vô duyên vô cớ xảy ra.
Đột nhiên, Nạp Cáp Nhĩ nghĩ đến Thần Sứ Diệp Chân, mới vừa tiến vào Hoàng Sa Thần Vực.
Chắc chắn là trong Hoàng Sa Thần Vực xảy ra biến cố gì, mới có thể xảy ra hiện tượng kỳ dị như vậy.
Nạp Cáp Nhĩ sớm đã có đoán được lý do, đột nhiên liền cảm thấy, trước đó, câu nói kỳ lạ của thần sứ Diệp Chân thật ra cũng rất có đạo lý:
- Y Trĩ sa mạc, cần một vị Thiên Thần mới!
Một tia oán niệm và ý chí sau cùng của Y Trĩ Sa Hải Thiên Thần hoàn toàn tiêu biến, toàn bộ Hoàng Sa Thần Vực đã hoàn toàn thả lỏng đối với Diệp Chân.
Diệp Chân dậm chân lên, xuất hiện ở tầng thứ bảy trong trung tâm Hoàng Sa Lưu Ly Tháp.
Một đạo khí thế vô cùng mênh mông tản ra, thậm chí khiến tim của Diệp Chân có mấy phần đập nhanh, khí tức bị phong ấn xuất hiện trước mặt hắn.
Khí tức quen thuộc của Thiên Nguyệt Thần quân, thủ pháp phong cấm thuộc về Huyền Cơ Đạo Môn.
- Lúc bố trí xuống đạo phong ấn này, Thiên Nguyệt Thần Quân chắc đã vận dụng toàn bộ lực lượng? Vì đề phòng ngoại nhân phá vỡ phong ấn cứu người?
Diệp Chân đứng yên hơi lâu trước phong ấn chi môn do Thiên Nguyệt Thần quân toàn lực đánh lên, mang theo vài phần nghi ngờ, đánh ra pháp quyết Huyền Cơ Đạo Môn giải phong cấm.
Trong nháy mắt, tia sáng trên phong ấn biến mất, một tiếng thở dài dằng dặc vang lên.
- Cuối cùng, ngươi đã đến.
Diệp Chân thấy rõ chủ nhân của âm thanh này, ánh mắt của hắn trừng tròn vo ngay đầu tiên!