Chương 4000 Cửu Nhật Lăng Không
Bảy cái hô hấp đi qua.
Trong đôi mắt Hồng Nhu đã che kín tuyệt vọng, trong tuyệt vọng còn có bi ai nói không hết.
Hồng Nhu là người thông minh.
Tuy không phải hiểu rất rõ sư tôn hắn Cửu Nhật Thần Vương nhưng lúc này đã cơ bản rõ ràng.
Hắn đã bị sư tôn từ bỏ.
Thành con rơi.
Đây là điều trước nay hắn không nghĩ qua.
Hắn làm việc một mực tận tâm tận lực, gần đây tuy là bắt đầu suy nghĩ vì chính mình, nhưng tự hỏi đối sư tôn Cửu Nhật Thần Vương lại là trung thành tuyệt đối.
Hắn nằm mơ đều không có nghĩ đến, sư tôn thậm chí ngay cả cái mặt đều không lộ, liền trực tiếp từ bỏ hắn.
Hồng Nhu đột nhiên liền hướng về phía Diệp Chân nở nụ cười đau thương, trong tươi cười có thê lương không nói được.
Diệp Chân đã trải qua tình đời, tự nhiên đọc hiểu nụ cười này của Hồng Nhu.
Nhưng tình cảnh này, Diệp Chân chỉ có thể bất đắc dĩ nở nụ cười, trên thực tế giờ này khắc này, Diệp Chân cũng rất bất đắc dĩ.
Diệp Chân tuyệt đối không nghĩ tới, hắn không nguyện ý nhất nhìn thấy tình hình đang phát sinh —— Cửu Nhật Thần Vương sợ!
Còn sợ triệt để như vậy.
- Diệp nguyên soái, có thể cho ta một cơ hội hay không?
Hồng Nhu đột nhiên mở miệng hỏi.
- Nói!
- Ta muốn quan chiến!
- Ta muốn tận mắt thấy ngươi cùng ta sư tôn đại chiến, ta muốn tận mắt thấy Diệp nguyên soái đánh bại sư tôn ta!
- Diệp nguyên soái có thể sau lại giết ta hay không, cho ta cơ hội này?
Lời nói của Hồng Nhu để lông mày Diệp Chân khẽ động, nhìn thấy được, Hồng Nhu đã nhìn ra mục tiêu chân chính hắn.
Hồng Nhu cũng là người thông minh.
- Điều này tự nhiên có thể, nhưng mà sư tôn ngươi không đến, ta có thể làm gì?
Diệp Chân buông tay.
Hồng Nhu đột nhiên cười, cười vô cùng rực rỡ:
- Diệp nguyên soái, ta cho ngươi biết một việc, sư tôn ta Cửu Nhật Thần Vương, thực ra đặc biệt thích sĩ diện.
Nghe vậy, Diệp Chân chắp tay, khóe miệng cũng hiện lên vẻ tươi cười.
- Cửu Nhật, có dám đánh với Diệp mỗ một trận, quyết sinh tử đồ đệ Hồng Nhu của ngươi!
Thanh âm của Diệp Chân giống như phượng gáy, không sục sôi, nhưng lại réo rắt thẳng vào thương khung, tiếng vang thật lâu không tiêu tan, vang rền thương khung Hồng Hoang.
Giữa thiên địa Hồng Hoang, phàm là người đã ngưng tụ Thần Nguyên thì đều có thể nghe được tiếng hô của Diệp Chân.
Ở phương diện này, Diệp Chân đương nhiên kém hơn Đạo Tổ, còn không cách nào làm được thanh âm để Đạo Cảnh ngưng tụ Nguyên Linh cũng nghe thấy, nhưng như vậy đã đầy đủ.
Trong chớp mắt, toàn bộ Tạo Hóa Cảnh giữa thiên địa Hồng Hoang nhao nhao đều nhìn về phương hướng âm thanh truyền tới.
Cho nên trong lòng người đều hiện lên một chuyện, Đại Nguyên Soái Đông Chinh quân của Đại Chu, Trấn Hải Vương - Diệp Chân khiêu chiến Thiên Miếu Cửu Nhật Thần Vương.
Thoáng cái thiên hạ đều biết.
Bất luận là Lạc Ấp Tổ Thần Điện, hay là trong ngoài ba đại thánh địa Thiên Miếu, lại hoặc là Ma Tộc thì đều đưa ánh mắt về phía phiêu miểu trong hư không.
Chờ đợi Cửu Nhật Thần Vương đáp lại.
Trong Cửu Nhật Thần Cung, vẻ mặt của Cửu Nhật Thần Vương trong chớp mắt trở nên dữ tợn, hai tay nắm ở trên bảo tọa thú nuốt, bỗng nhiên đứng lên.
- Cuồng vọng!
Cũng ở trong nháy mắt này, không ít tin khẩn đã lập tức truyền đến.
Phần lớn là tin khẩn từ mấy vị Thần Vương trong Thiên Miếu, có hỏi thăm nguyên do, cũng có nhắc nhở.
Ví dụ như Thần Quân mới lên cấp, Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên - Phùng Trạm đã phát ra một ngọc giản, nhắc nhở Cửu Nhật Thần Vương vạn phần cẩn thận.
Thực lực của Diệp Chân vô cùng mạnh mẽ, lúc này ngang nhiên khiêu chiến, chỉ sợ là có nơi dựa dẫm.
Thật ra thì đây cũng chính là suy nghĩ trong lòng lo lắng của Cửu Nhật Thần Vương lúc này.
Diệp Chân ngang nhiên khiêu khích như thế, nhất định có nơi dựa dẫm.
Chỉ là người khác nhắc nhở còn tốt, Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên - Phùng Trạm nhắc nhở làm trong đôi mắt của Cửu Nhật Thần Vương lại hết sức chướng mắt.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì Thiên Khôi Nhật Nguyệt Thiên Phùng Trạm được đạo tổ truyền đạt đại đạo, đã đột phá trở thành Tạo Hóa Thần Quân.
Mà Cửu Nhật hắn vẫn như cũ dậm chân tại chỗ.
Nhưng lúc này, quan trọng lại là Diệp Chân khiêu chiến.
Lúc này, Diệp Chân ngay trước tất cả Tạo Hóa Cảnh khắp thiên hạ, khiêu chiến hắn, mà dính đến sinh tử của đồ đệ hắn, nếu Cửu Nhật hắn tiếp tục làm rùa đen rút đầu, chỉ sợ thanh danh Cửu Nhật của hắn cũng sẽ bị hủy hết.
Đến lúc đó, không chỉ không ngẩng đầu được lên trong thế nhân và trong Thiên Miếu, hơn nữa, sức ảnh hưởng ở chỗ của Đạo Tổ cũng sẽ ác liệt đến cực hạn, có thể sẽ đoạn tuyệt cơ duyên đột phá sau cùng của hắn.
Thần Vương mà ngay cả đồ đệ của mình cũng không thể lo lắng, ngày sau nhưng đảm đương chức trách lớn sao?
Cửu Nhật Thần Vương biết, một trận chiến này, hắn không thể không chiến.
Nhưng, Cửu Nhật cũng không phải mãng phu.
Vô cùng rõ ràng hung hiểm trong một trận chiến này.
Diệp Chân không chỉ có chuẩn bị mà đến, sau lưng Diệp Chân càng có thể là đám ngoan nhân, mãnh nhân của Đại Chu phục sinh Thái tổ khai quốc Cơ Bang.
- Nếu Diệp Nguyên Soái đã có hào hứng này, bản vương đương nhiên tương bồi đến cùng.
m thanh của Cửu Nhật Thần Vương cũng trong cùng một lúc vang vọng Hồng Hoang Đại Lục.
Nhưng khi nói câu nói này, Cửu Nhật Thần Vương ngay lập tức đã phát ra mấy đạo ngọc giản.
Lúc này, Cửu Nhật Thần Vương rất trực tiếp buông xuống tư thái.
- Còn xin Thiên Khôi vì ta áp trận.
- Còn xin đạo huynh vì ta áp trận.
Cửu Nhật Thần Vương liên tiếp tư phát ngọc giản cho mấy vị Thần Vương giao hảo tốt trong Thiên Miếu, bao gồm Nhật Nguyệt Thiên Thiên Khôi ở trong, để phòng bị ngoài ý muốn.
Không chỉ như thế, Cửu Nhật Thần Vương cũng phát cấp báo cho Nhật Nguyệt Đạo Tổ.
- Trấn Hải Vương Đại Chu Diệp Chân đột nhiên tới khiêu chiến đệ tử, sợ có đại âm mưu, còn xin sư tôn lược trận giúp đệ tử, để phòng Thái tổ khai quốc Đại Chu - Cơ Bang và Tổ Thần chân thân Đại Chu quấy phá.
- Thiện!
Nhật Nguyệt Đạo Tổ chỉ về một chữ, lại làm cho trong lòng Cửu Nhật Thần Vương đại định.
Có đạo tổ lược trận, hắn sẽ không sợ Đại Chu thi triển âm mưu thủ đoạn gì, hắn có thể toàn tâm toàn ý đại chiến với Diệp Chân.
Chỉ cần không có ngoại lực tham gia, Cửu Nhật Thần Vương tự tin bằng thực lực của hắn có thể thu thập được Diệp Chân.
Cám ơn Đạo Tổ, Cửu Nhật Thần Vương vừa sải bước ra, mặt trời treo cao trên Thiên Minh Thần Quốc đột nhiên trở nên vô cùng nóng bỏng.
Cửu Nhật Thần Vương cũng từ dưới ánh nắng bước ra, xuất hiện ở trước mặt Diệp Chân.
Nhìn thấy Cửu Nhật xuất hiện, Diệp Chân chỉ khẽ động thần niệm, lửa tím đã dấy lên ngoài cơ thể Hồng Nhu, trong chớp mắt đốt nhục thân của Hồng Nhu cháy thành tro.
Nhưng thần nguyên của Hồng Nhu, lại bị Diệp Chân câu lên, tiện tay ném về hư không phương xa.
Cửu Nhật Thần Vương có chút không hiểu, giận dữ chỉ tay về phía Diệp Chân hét lớn:
- Diệp Chân, ngươi giết đệ tử ta, dù ngươi là trấn Hải Vương thì hôm nay cũng khó thể tha ngươi!
Phất ống tay áo một cái, sau lưng Cửu Nhật Thần Vương đột xuất hiện chín mặt trời sáng rực, chín mặt trời này, mỗi một tám chín ngày đều là tồn tại vô cùng chân thật.
Chớp mắt vừa xuất hiện, mặt trời trên bầu trời Hồng Hoang Đại Lục tương hỗ chiếu rọi, trong chốc lát, mười mặt trời treo lơ lửng trên bầu trời!