← Quay lại trang sách

Chương 4002 Thế Thiên Hỏi Han (2)

Một binh sĩ Nhân Tộc bị Ma Tộc một đao chém thành hai, trong lúc thống khổ hấp hối, miệng cũng không ngừng thì thầm mẫu thân....

Chiến tranh không phải số lượng!

Mà là người sống sờ sờ, dùng huyết nhục thế vào!

Lạc Ấp, vẻ mặt của Thái tổ khai quốc Cơ Bang trở nên vô cùng nghiêm túc, bức tranh sa trường này câu lên ký ức chỗ sâu nhất trong lòng hắn, làm cho hắn nhớ tới những lão huynh đệ cực kỳ lâu trước kia cùng hắn cùng nhau khởi binh.

Thần thái trong mắt bọn người Vương Mãnh, Vu Trọng Văn, Lưu Khải, Hoàng Kiếm, Ngũ Phi Hùng, Trương Tuần sáng lên, sau đó bị nước mắt không hiểu tách ra.

Đây là chiến tranh!

Đây là sa trường nam nhi nhiệt huyết mới có thể rong ruổi.

Đây là vô số trung hồn cố hương...

Trong Thiên La cung, trong Nhật Nguyệt Thần Điện, ba vị Đạo Tổ, còn có Nhật Nguyệt Thần Quân cũng đang nhìn Diệp Chân tế ra bức tranh sa trường nhìn như không có một chút tác dụng nào này.

Nhưng ai cũng rõ ràng, loại đại chiến thời khắc mấu chốt này, trừ phi Diệp Chân bị ngốc mới có thể tế ra một món vật liệu rất vô dụng.

Diệp Chân không ngốc.

Như vậy, Diệp Chân tế ra bức tranh sa trường này muốn làm gì?

Ba vị Đạo Tổ của Thiên Miếu và Nhật Nguyệt Thần Quân đều đang suy tư vấn đề này.

Cửu Nhật Thần Vương cũng đang suy tư vấn đề này, chỉ là khó giải.

Dưới sự khó giải, Cửu Nhật Thần Vương chỉ muốn trong thời gian ngắn nhất kết thúc trận này, để kết thúc trận đại chiến mà trong lòng hắn không nắm chắc này.

Không sai, vào giờ phút này, trong lòng Cửu Nhật Thần Vương thật không chắc!

Một trận chiến này, ai thắng ai thua, trong lòng của hắn thật sự không nắm chắc.

Hơn nữa lúc này, Diệp Chân chỉ thủ không công, làm cho hắn càng có một loại dự cảm kỳ quái không cách nào hình dung.

Nhưng Diệp Chân lập tức đã cho các đại năng từ xa quan sát trận đại chiến này một đáp án!

- Cửu Nhật Thần Vương, Thái Dương Chân Hỏa này quen thuộc như thế, ngày đó, Thái Dương Chân Hỏa quấy phá trong Huyết Hà cấm địa Nhân Ma phòng tuyến, giết chóc tướng sĩ Đại Chu ta, có phải đến từ trong tay ngươi không?

Một tiếng lôi đình vang lên, Lôi Quang Tiên hiện lên ở đỉnh đầu Diệp Chân, đạo đạo lôi đình theo âm thanh của Diệp Chân vang lên, đãng hướng toàn bộ Hồng Hoang Đại Lục, âm thanh quát hỏi của Diệp Chân trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ Hồng Hoang.

Lần này, bởi vì có lôi đình của Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên trợ giúp, nên người nghe được âm thanh quát hỏi của Diệp Chân đã không chỉ là Tạo Hóa Cảnh, mà phàm là người ngưng tụ Nguyên Linh hoặc tu vi thần hồn đạt tới trình độ nhất định đều có thể nghe tới.

Trong Hồng Hoang, vô số tướng sĩ Đại Chu nghe vậy, nghênh tai lắng nghe!

Trong Thiên Miếu, ba vị Đạo Tổ cũng cau mày, không hiểu rõ Diệp Chân muốn làm gì?

Lạc Ấp, một đám văn võ và Thái tổ khai quốc Cơ Bang cũng nghĩ không ra Diệp Chân muốn làm gì?

Cửu Nhật Thần Vương ngẩn người, vẻ mặt trở nên u ám.

Hồng Hoang Đại Lục này, người có thể nhẹ nhàng như thường khống chế luyện hóa Thái Dương Chân Hỏa, có thể đếm được trên đầu ngón tay, hắn xem như một.

Năm đó, vì phá hư phòng ngự trong Huyết Hà cấm địa, mau sớm để phòng tuyến nhân ma chiến trường của Đại Chu vỡ vụn, để cho Ly Thân Vương Cơ Nguyên có thể mau chóng tự lập, phân liệt Đại Chu, Cửu Nhật Thần Vương đúng là đã ban thưởng mấy đạo Thái Dương Chân Hỏa cho Hồng Nhu.

Từ Hồng Nhu phân phối xuống dưới phá hư Huyết Hà cấm địa.

Đúng là hắn làm.

Nhưng chuyện này, hắn lại không thể thừa nhận!

Cũng không dám thừa nhận!

Loại chuyện này, có đánh chết hắn cũng không thể thừa nhận!

- Đương nhiên không phải!

Cửu Nhật Thần Vương trả lời, mí mắt đều không nháy một chút, phủ định vô cùng kiên định.

- Hừ!

Diệp Chân cười lạnh một tiếng, tiện tay vung lên, chỉ thấy hình tượng trong bức tranh sa trường đột nhiên biến đổi, biến thành rất nhiều tràng cảnh huyết chiến năm đó ở Nhân Ma Chiến Trường.

Tình cảnh tướng sĩ Đại Chu cố thủ đầu tường, thây chất thành núi cao.

Tình cảnh Quân đoàn trưởng Trấn Nam quân đoàn ở Huyết Hà quân thành - Bách Thái và một đám tướng lĩnh bỏ mình.

Trong Huyết Hà cấm địa, tình cảnh vô số tướng sĩ Đại Chu và các tư tế Tổ Thần Điện liều mạng chịu chết!

Tình cảnh Nguyên Điện Chủ Hỏa Linh Điện - Long Nhược không chút nào tiếc thân, lấy Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng, đối kháng Thái Dương Chân Hỏa khẳng khái chịu chết.

Tình cảnh sau khi Phòng tuyến Nhân Ma Chiến Trường sụp đổ, bách tính các châu quận ven đường của Đại Chu tử thương vô số, Bạch Cốt năm phơi ngoài đường!

....

Những tình cảnh này, trước kia Cửu Nhật Thần Vương đã nghe qua.

Nhưng cũng chỉ là nghe qua, trong lòng lại không có cảm giác gì.

Chỉ là tin tức mà thôi.

Nhưng hôm nay, khi những này tình cảnh giống như tái diễn lần nữa, hiện ra ở trước mặt Cửu Nhật Thần Vương, trong lòng Cửu Nhật Thần Vương đột nhiên hoảng hốt, trong lòng đột nhiên có một loại sợ hãi không cách nào hình dung!

Đột nhiên, thần niệm của Diệp Chân khẽ động, Nhân Đạo Thần Quang sau đầu Thần Nguyên trong Thần Cung của Diệp Chân chủ động thôi phát, bay thẳng lên Thương Khung!

Trong chốc lát, Diệp Chân giống như dung nhập Thương Khung, thân hình biến thành vô cùng cao lớn uy nghiêm.

Một khoảnh khắc này, Diệp Chân giống như trời, giống như đất!

Mà Cửu Nhật Thần Vương đột nhiên cảm giác mình biến thành vô cùng nhỏ bé!

Phải!

Dù hắn là Thần Vương Chi Tôn giờ phút này cũng cảm giác vô cùng nhỏ bé!

Thậm chí có một loại sợ hãi!

- Cửu Nhật, ngươi chính là Thần Vương, ngươi có Thần Tượng và tín đồ, trải rộng khắp Hồng Hoang! Ta lại hỏi ngươi, ngươi được vô số Nhân Tộc của Hồng Hoang hương hỏa tín niệm cung phụng, vì sao ngươi phải phản bội Nhân Tộc của Hồng Hoang, trái lại giúp đỡ Ma Tộc, tàn sát huyết mạch Nhân Tộc?

m thanh của Diệp Chân giống như lôi đình!

Diệp Chân mới nói ra vấn đề này, phòng tuyến Nhân Ma chiến trường trong bức tranh sa trường đột nhiên biến thành hình tượng có liên quan đến vô số binh sĩ và Tế Ti Đại Chu, đột nhiên trở nên quần tình mãnh liệt, nhao nhao gào thét chất vấn trạng!

Trong đôi mắt của Cửu Nhật Thần Vương hiện lên một tia sợ hãi.

Không!

Hẳn thật hoảng sợ!

Lấy tu vi của hắn và tạo nghệ của hắn đối với đại đạo, hắn đột nhiên phát hiện, vấn đề này của Diệp Chân không phải bình thường.

Bức tranh sa trường phía trước!

Hỏi thăm ở phía sau.

Trực chỉ nhân tâm của Thiên Đạo!

Chỉ sợ có huyền ảo khác!

Trong Thiên Miếu, ba vị Đạo Tổ liếc nhau, trên mặt cũng có xuất hiện dị sắc.

Nhật Nguyệt Thần Quân ở trong Nhật Nguyệt Thần Cung quan sát tình cảnh này, lông mày nhẹ nhăn lại.

Cửu Nhật Thần Vương có một loại trực giác.

Vấn đề này, không trả lời được.

Tuyệt đối không thể trả lời!

Nếu trả lời sợ là sẽ có đại họa!

Cho nên, Cửu Nhật Thần Vương trả lời lại vẫn giống như trước đó - liều chết không nhận!

- Diệp Chân, ngươi đừng có ngậm máu phun người! Bản vương được Nhân Tộc của Hồng Hoang hương hỏa tín niệm cung phụng, sao lại làm chuyện ăn cây táo rào cây sung bực này?

Cửu Nhật Thần Vương chống chế nói.

Nhưng chính là chính Cửu Nhật Thần Vương cũng không phát giác.

Ngay khi hắn chống chế đã chột dạ.

Lúc chống chế, cho dù là Thập Nhật Lăng Không hay là Thái Dương Chân Hỏa đều không tự chủ yếu bớt trên phạm vi lớn.

- Thật sao?

Diệp Chân lần nữa cười lạnh một tiếng, thân hình đột ngột cất cao lên, giống như Thần của Hồng Hoang, cao cao tại thượng nhìn xuống Cửu Nhật Thần Vương.