← Quay lại trang sách

Chương 4014 Tình Thế Nguy Hiểm

Nhớ nói cho sư tôn ngươi, lão phu luôn sống rất tốt, về sau, cũng sẽ mãi sống rất tốt!

Khi âm thanh Nhật Nguyệt Đạo Tổ vang lên, vô số nhật nguyệt tinh thần giữa thiên địa liền bao phủ nghiền ép lên Diệp Chân đến, Diệp Chân tránh cũng không thể tránh.

Dưới một kích này, trong tay Diệp Chân chỉ còn lại Thiên Tru cung, tất bị thương nặng.

Bên trong hư không, ống tay áo Nhật Nguyệt Thần Quân không gió mà bay, ánh mắt nghiêm nghị như đao, khi khí tức phát động lên, Nhật Nguyệt thiên khôi Phùng Trạm đứng đầu mấy người, lại dựa theo pháp chỉ Đạo Tổ, vừa đúng ngăn phía trước Nhật Nguyệt Thần Quân.

Không phải đối địch với Nhật Nguyệt Thần Quân, bọn họ cũng không dám đối địch với Nhật Nguyệt Thần Quân, cũng không có tư cách kia.

Nhưng giờ phút này, chỉ cần kéo dài thời gian trong tích tắc như vậy, như vậy đủ rồi.

- Tham kiến sư huynh, đệ tử phụng pháp chỉ của sư tôn mà đến, còn xin sư huynh chớ trách.

Nhật Nguyệt thiên khôi Phùng Trạm vái chào bài nói về phía Nhật Nguyệt Thần Quân.

Đôi mắt Nhật Nguyệt Thần Quân sinh ra sát khí, có ý muốn giết chết Phùng Trạm, nhưng đã chậm.

Lúc này Diệp Chân và Nhật Nguyệt Đạo Tổ giao thủ, thời gian hắn có thể nhúng tay cứu người, chỉ có trong tích tắc như vậy.

Nhật Nguyệt Đạo Tổ ra tay trước an bài tất cả rõ ràng, hắn bị Phùng Trạm chặn lại, bất luận là có giết Phùng Trạm hay không, đều đã mất đi cơ hội cứu người.

- Không, Huyền Hoàng, ngươi về sau sẽ sống không tốt!

m thanh vô cùng kiên định của Diệp Chân vang lên, trong hai con ngươi ngũ thải hiện lên, quang hoa quan miện của nhân đạo thần quang sau đầu đại phóng, khí tức tĩnh mịch mà quỷ dị từ trong hai mắt Diệp Chân xuyên mà qua.

Thời gian pháp tắc, đang ngược dòng!

Cực kỳ quỷ dị, Thiết Huyết kiếm bị mặt trái m Dương Bồ Đoàn Nhật Nguyệt Đạo Tổ tạm thời khốn đốn, trực tiếp xuất hiện phía trên Thiên Tru cung.

Trong tích tắc trước Thiên Tru cung được nâng trong tay Diệp Chân, hiện tại hắn không có bất kỳ động tác gì, cung lại là kéo căng thành hình tròn, Thiết Huyết kiếm tiễn vào thế chờ phân phó!

Lại phảng phất như trở lại lúc Diệp Chân nghênh chiến Nhật Nguyệt Đạo Tổ, lực lượng Diệp Chân mới tiêu hao, lúc này lại như trở lại đỉnh phong.

- Đi!

Thiên Tru cung mở, Thiết Huyết kiếm biến thành xích hắc sắc hồng lưu, mạnh mẽ va vào m Dương Bồ Đoàn của Nhật Nguyệt Đạo Tổ đang ở đỉnh đầu Diệp Chân.

Không chỉ có như vậy, Diệp Chân chỉ giơ lên, Thiên Tru cung đón gió mà lớn lên, lấy cung làm búa bổ, Thiên Tru cung mạnh mẽ bổ vào m Dương Bồ Đoàn!

m Dương Bồ Đoàn, Thiết Huyết kiếm, Thiên Tru cung, ba món đại đạo chi cơ trong Chư Thiên Vạn Giới hung hăng đụng vào nhau!

Không có tiếng vang kinh thiên động địa.

Tất cả người quan chiến trong Hồng Hoang Đại Lục, tất cả ức vạn sinh linh có linh tính trong Hồng Hoang Đại Lục, trong lòng đều sinh ra một loại sợ hãi không cách nào hình dung.

Giống như là trời sắp vỡ nát.

Gần như trong chớp mắt, loại sợ hãi này đã biến thành hình dung.

Chỗ ba món chứng đạo chi cơ va chạm giống như một bị dẫn bạo tại chỗ, vô số vết rạn nứt nhỏ bé lấy điểm này làm trung tâm, nổ về hướng bốn phương tám hướng.

Toàn bộ bầu trời, trong chớp mắt trở nên giống như đồ sứ sắp vỡ vụn, tràn đầy vết rạn.

Không chỉ có bầu trời, mà mặt trời, thái âm, chu thiên tinh thần trong hư không đều bị m Dương Bồ Đoàn của Nhật Nguyệt Đạo Tổ kéo theo cũng ẩn có xuất hiện vết rạn.

Sâu trong lòng đất, càng truyền đến chấn động làm cho trong lòng toàn bộ sinh linh hoảng sợ mơ hồ.

Một kích toàn lực của hai người Diệp Chân và Nhật Nguyệt Đạo Tổ, chính là khu động thiên địa pháp tắc Bản Nguyên trực tiếp nhất nhất giữa Hồng Hoang va chạm.

Chưa nói đến thắng bại.

Chỉ va chạm như vậy đã tổn hại cực lớn đối với thiên địa Hồng Hoang Đại Lục.

Cách gần đây, Thiên Minh Thần Quốc chỉ cách khoảng vạn dặm đã chịu ảnh hưởng trước hết nhất.

Trong chớp mắt liệt sơn băng, hồng thủy tứ ngược.

Trong núi rừng, vạn thú hoảng sợ lao nhanh ra, có núi lửa từ trong núi phun lên.

Bách tính bình thường thì vạn phần hoảng sợ, chạy nhanh không biết cuối cùng, như tận thế.

Bên ngoài Thiên Minh Thần Quốc, mặc dù tạm thời còn chưa xuất hiện kịch liệt như thế sông núi biến đổi nhưng bụi mù khắp nơi, thiên địa xảy ra dị biến, mặc dù tạm thời còn chưa xảy ra đại biến, nhưng chỉ là lực lượng truyền tới sớm hay mà thôi.

Nhưng đối với Tạo Hóa Cảnh thì những chuyện này đều không tính là gì.

Thiên tai sẽ chỉ tạo thành tổn hại cực lớn đối với bình thường Nhân Tộc, đối bọn hắn lại không ảnh hưởng chút nào.

Bây giờ, bọn hắn muốn biết chính là Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Diệp Chân giao thủ, ai thắng ai thua.

Mặc dù vừa rồi Diệp Chân động dùng thời gian pháp tắc thể hiện thần uy, có khả năng nghịch chuyển, nhưng, Nhật Nguyệt Đạo Tổ làm tổ mấy chục vạn năm, cũng không phải một chút xíu thần uy là có thể nghịch chuyển.

Trong một chớp mắt, Tạo Hóa Cảnh giữa thiên địa đều chú mục.

Trong hư không, m Dương Bồ Đoàn của Nhật Nguyệt Đạo Tổ bị Thiết Huyết kiếm và Thiên Tru cung tách ra, tiếng vỡ vụn răng rắc vang lên dày đặc.

Trước là m Dương Bồ Đoàn của Nhật Nguyệt Đạo Tổ nổ tung thành từng mảng lớn vết rạn, thậm chí trên m Dương Bồ Đoàn có ít hư ảnh ngôi sao tiêu tán.

Ánh sáng của m Dương Bồ Đoàn cũng trong nháy mắt này trở nên vô cùng ảm đạm.

Trong hư không, thân hình Nhật Nguyệt Đạo Tổ hơi chao đảo một chút, khóe miệng xuất hiện một vệt máu, nhưng lại chớp mắt biến mất.

Một màn này, không có mấy người nhìn thấy, nhưng m Dương Bồ Đoàn và thân hình lay động lại làm cho vô số Tạo Hóa Cảnh quan chiến vì đó giật mình.

Diệp Chân lại cường đại như vậy sao?

Nhưng khi ánh mắt của mọi người rơi trên người Diệp Chân lại giật mình.

Cái gọi gừng càng già càng cay, Nhật Nguyệt Đạo Tổ chung quy là đệ nhất nhân trong thiên địa này.

Ánh sáng của Thiết Huyết kiếm gần như tiêu tán, nếu không phải Diệp Chân có đại đạo chi cơ, lại có Thiên Đạo Hỗn Độn và Nhân Đạo Thần Quang rót vào thì một kích vừa rồi, chỉ sợ Thiết Huyết kiếm cũng đã phải vỡ vụn tại chỗ.

Thiên Tru cung thì tốt hơn một chút, nhưng cứng đối cứng với m Dương Bồ Đoàn thì cũng che kín vết rạn, ánh sáng cũng trở nên ảm đạm.

Trong miệng Diệp Chân, tiên huyết không ngừng phun trào ra, thương thế cực nặng.

Nhưng tạo thành thương thế bây giờ cho Diệp Chân, không chỉ có riêng là giao thủ với Nhật Nguyệt Đạo Tổ.

Vừa rồi, ngay khi Diệp Chân giao thủ với Nhật Nguyệt Đạo Tổ thì vẫn còn cứng chọi cứng với căn bản trọng khí Lôi Ngục Sơn của Lôi Ngục Đạo Tổ toàn lực oanh kích.

Mặc dù có Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu và Thận Long Châu toàn lực phối hợp với Tí Thủ ấn ngăn lại, nhưng cũng bị thương cực nặng.

Cho dù A Nguyên hay trên người A Sửu cũng đều tràn đầy vết rạn, bị thương không nhẹ!

Nhưng Lôi Ngục Sơn cũng không khá hơn chút nào, Thần Uy như ngục trên ngọn núi sụp đổ một khối nhỏ, đây là kiệt tác của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu lợi dụng không gian Thần Thông!

Đại giới là trên mười hai viên Chư Thiên Bảo Châu của A Nguyên đã che đầy vết rạn!

Lấy một đối hai, Diệp Chân trọng thương!

Nhưng vẫn còn sống!

Nhưng thương thế nghiêm trọng của Diệp Chân, sau khi được Nhân Đạo Thần Quang Quan Miện bao phủ xuống, khí tức lại bay nhanh chuyển biến tốt đẹp.

Ánh mắt của Diệp Chân lướt qua giữa thiên địa, trong chớp mắt đã có phán đoán sáng suốt.