Chương 4025 Chấp Vấn Tâm
Nếu ta là chưởng giáo sư đệ cũng tự nhiên trước tiên sàng lọc tìm kiếm từ trong năm người chúng ta, ta nghĩ đến đây dù là chưởng giáo sư đệ cũng sẽ rất khó giải quyết.
Trang Ninh Băng nói.
- Chính xác như thế, hôm nay chuyện này lại là ta sai.
Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca cũng chủ động nhận sai.
Nhìn thấy sự thông cảm của Bát sư tỷ Trang Ninh Băng và Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca chủ động nhận sai, Đại sư huynh Phù Tô, Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên, Tam sư huynh Lệnh Xiêm, Lục sư huynh Liên Mặc, vẻ bất mãn trên khuôn mặt bốn người đã dần tiêu tan, khiến trong lòng Diệp Chân hơi thả lỏng.
Bát sư tỷ Trang Ninh Băng rất giỏi về việc cân nhắc thay người khác, cũng coi như hóa giải phiền phức trước mắt này.
Hóa giải thì vui vẻ nhưng sau khi hóa giải, sự lúng túng vô hình lại xuất hiện giữa bọn hắn.
Năm vị sư huynh sư tỷ trực tiếp lộ ra ngay thần nguyên để chứng minh mình trong sạch.
Chuyện dùng Thiên Tru Phủ nhìn thẳng vào đạo tâm là làm hay không làm?
Dù Diệp Chân muốn làm, nhưng ngoài miệng năm vị sư huynh không nói, trong lòng bọn hắn khẳng định vẫn sẽ có suy nghĩ khác.
Cần phải để cho năm vị sư huynh sư tỷ chủ động thu hồi thần nguyên, đè xuống chuyện này, nhưng lại không có người trước tiên mở miệng này.
Chuyện như vậy, chỉ cần suy nghĩ nhiều một chút, có thể nghĩ đến rất nhiều vấn đề.
Trong lúc nhất thời, trong đại điện yên tĩnh, tràn đầy lúng túng!
Tình cảnh này, người nào cũng không biết nên kết thúc như thế nào!
Im lặng rất lâu, cuối cùng vẫn Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca là người khởi xướng mở miệng, kết thúc tình cảnh yên tĩnh lúng túng trước mắt này.
- Việc đã đến nước này, vậy giữa sư huynh đệ chúng ta không bằng cứ thẳng thắng với nhau.
Lục Mạn Ca nói.
- Thẳng thắn? Xin hỏi Lục sư tỷ, thẳng thắn là như thế nào?
Diệp Chân là người đầu tiên hỏi lại ý Lục Mạn Ca nói, là nghi vấn, cũng là đáp lại, cũng là dẫn dắt.
Bởi vì Diệp Chân đã nhìn ra, câu nói này của Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca xem như cứu vớt hành động lỗ mãng trước đây của nàng, cho nên lên tiếng Diệp Chân đầu tiên.
Từ hướng này, cũng có thể nhìn ra, Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca cũng thật lòng muốn tốt cho Huyền Cơ Đạo Môn, cũng không muốn chôn xuống tai hoạ ngầm trong Huyền Cơ Đạo Môn sắp xây lại.
Vô luận là Chân Huyền đại lục hay Hồng Hoang đại lục, Diệp Chân đã trải qua rất nhiều chuyện, ánh mắt và ý thức với phản ứng của hắn đều tuyệt không phải năm vị sư huynh tỷ có thể so sánh.
Cũng không phải nói năm vị sư huynh Phù Tô không có ánh mắt, mà là những năm qua, bọn hắn ẩn thế âm thầm phát triển, theo bản năng phương diện này đều kém không ít so với Diệp Chân.
Dựa theo kiến thức và tâm trí của bọn hắn, tự nhiên có thể phản ứng lại, chỉ là không có phản ứng nhanh như Diệp Chân mà thôi.
Lục Mạn Ca đối với biểu hiện của Diệp Chân rất hài lòng, cuối cùng phụ thân của nàng không có chọn lầm người.
Ánh mắt của Lục Mạn Ca đảo qua trên thân năm người lần lượt là Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Lệnh Xiêm, Liên Mặc,Trang Ninh Băng, gọi từng người:
- Đại sư huynh, Nhị sư huynh, Tam sư huynh, Lục sư đệ, Bát sư muội, trước kia ở Huyền Cơ Đạo Môn, tám chúng ta cũng thường xuyên có hiểu lầm thậm chí là xung đột. Không nói tên phản đồ này là ai, quan hệ trong tám người sư huynh muội chúng ta lại luôn luôn hoà thuận, từng có mâu thuẫn, nhưng xưa nay chưa từng có oán hận chất chứa, chớ nói chi là thù oán, đây là vì sao?
Lục Mạn Ca hỏi.
Trong đôi mắt năm người Phù Tô nhớ lại chuyện xưa, khóe miệng của Phù Tô với Trang Ninh Băng càng không tự chủ được lộ ra nụ cười, hiển nhiên là đang nhớ lại đoạn thời gian vui vẻ năm đó ở Huyền Cơ Đạo Môn.
- Tự nhiên là giữa chúng ta luôn rất thẳng thắn với nhau, sư huynh muội chúng ta sống chung năm dài tháng rộng, nhất định sẽ sinh ra rất nhiều mâu thuẫn, đây là tất nhiên. Nhưng, vô luận xảy ra loại mâu thuẫn gì, giữa sư huynh muội chúng ta đều trực tiếp nói chuyện với nhau, hai bên còn muốn hiểu rõ, đã thay thế vị trí và tâm cảnh với đối phương, đồng thời xử lý từng mâu thuẫn, tình cảm giữa chúng ta có thể thiên trường địa cửu.
Bát sư tỷ Trang Ninh Băng nói, khiến trong đôi mắt nhóm người Phù Tô càng thể hiện rõ bọn hắn đang rất nhớ về thời gian kia, đều lần lượt gật đầu, Đại sư huynh Phù Tô còn là người dẫn đầu đưa ra quyết định.
- Đã như vậy, vậy hôm nay việc này, cũng rất đơn giản, chúng ta dựa theo quy củ trước kia, tới xử lý chuyện trước mắt. Chuyện thứ nhất, đổi chỗ cho nhau, dựa theo tình cảnh của chưởng giáo sư đệ, cân nhắc cách làm của hắn hôm nay có thích hợp không?
- Chuyện thứ hai, tất nhiên phải tìm ra phản đồ trong tông môn, vậy chúng ta cứ nói hết ra tất cả hoài nghi và ý nghĩ, tiếp theo tất cả mọi người cùng một chỗ phân tích, các ngươi cảm thấy như thế nào?
Lục Mạn Ca nói.
- Được!
- Ừm, cứ làm như vậy đi!
- Ừ!
Năm người Đại sư huynh Phù Tô, bọn hắn như không có bất cứ chút do dự nào, đồng ý đề nghị của Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca, trong đôi mắt từng người đều có sắc thái luyến tiếc, hiển nhiên là nhớ lại thời gian Huyền Cơ Đạo Môn năm đó.
Diệp Chân lại vô cùng kinh ngạc.
Những lời này, trong truyền thừa của sư tôn Lục Ly, một chút cũng không có nhắc đến, hôm nay vẫn là lần đầu tiên Diệp Chân nghe được.
Đây là môn phong của Huyền Cơ Đạo Môn.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ của năm vị sư huynh và Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca, năm đó trong tám vị sư huynh sư tỷ dường như vẫn luôn dùng loại phương pháp như vậy giải quyết vấn đề với nhau.
Tổng kết lại, chính là mười hai chữ —— Thẳng thắn, đổi vị trí suy xét, xem thích hợp hay không!
Mười hai chữ cũng như quan hệ nhân mạch quan hệ qua lại trong Kim Luật, nếu hai bên cũng có thể làm được, vậy quan hệ kia sẽ không có khả năng trở nên kém.
Nếu tám vị đệ tử của Huyền Cơ Đạo Môn làm được điểm này, thậm chí nói là chỉ làm một bộ phận, quan hệ của bọn hắn nhất định sẽ vô cùng tốt.
Tuyệt đối sẽ không giống những môn phái bình thường, giữa các đệ tử đều sẽ nội đấu bẩn thỉu với nhau như Thiên Miếu bây giờ.
Quan hệ giữa đệ tử như thế, khả năng xuất hiện phản đồ lại càng nhỏ.
Nhưng vì sao hết lần này tới lần khác đều xuất hiện phản đồ đâu?
Phản đồ sẽ là ai chứ?
Đầu óc của Diệp Chân mơ hồ.
- Chưởng giáo sư đệ, đối với chuyện này, ngươi không có ý kiến chứ?
Lục Mạn Ca đột nhiên hỏi Diệp Chân, hắn vội vàng gật đầu biểu thị không có.
- Ừm, vậy trước tiên nói chuyện thứ nhất.
- Ta có thể hiểu được cách làm của chưởng giáo sư đệ, hắn là người nắm giữ di nguyện của sư tôn, sư tôn vẫn lạc vì bị phản đồ bán đứng, trước kia người có hiềm nghi lớn nhất là Thất sư đệ, lại không phải, vậy trong mỗi người chúng ta đều có hiềm nghi, hắn làm như thế, ngồi đợi phản đồ tự mình nhảy ra, cũng là không thể bình thường hơn được.......