Chương 4028 Thần Đình Lập, Bắt Đầu Tranh Bảng
Nhắc đến Ngũ sư huynh Hứa Tiến, Lục Mạn Ca và năm vị sư huynh đều lắc đầu, những năm gần đây, bọn hắn cũng không có hạ lạc với Ngũ sư huynh Hứa Tiến.
Năm đó, Ngũ sư huynh Hứa Tiến mất tích trên đường trở về Huyền Cơ Đạo Môn.
Mười vạn năm chưa thấy tung tích, trên cơ bản, hiềm nghi Ngũ sư huynh Hứa Tiến là phản đồ đã vô cùng vô cùng nhỏ.
Tám chín phần mười là bỏ mình.
Theo lời giải thích của mấy vị sư huynh, tính cách của Ngũ sư huynh Hứa Tiến ngay thẳng bình thản, lấy giúp người làm niềm vui, quan hệ với sư huynh đệ không còn gì tốt hơn.
Cũng không giống loại người đại hung, lòng dạ cực sâu có thể ẩn dật mười vạn năm.
Nếu là như vậy, như vậy hiềm nghi phản đồ dạo qua một vòng lại trở lại trên người Thất Sư Huynh Hàn Thế Triết.
Đang lúc này, đại sư huynh Phù Tô đột nhiên trở nên ấp a ấp úng:
- Ta có hai phát hiện không quá xác định, không biết có nên nói hay không?
Đám người đương nhiên trăm miệng một lời muốn đại sư huynh Phù Tô nói.
- Ta từng cảm ứng thấy khí tức của Ngũ sư đệ, tổng cộng có hai lần, một lần là hơn hai mươi năm trước, một lần là vào ba ngày trước.
Đại sư huynh vừa dứt lời, mọi người ở đây, bao gồm Diệp Chân đều lập tức kinh hãi.
Thời gian hơn hai mươi năm trước có hơi lâu, nhưng ba ngày trước, chính là lúc Diệp Chân chứng đạo, sau đó đại chiến với ba vị Đạo Tổ của Thiên Miếu.
Thời gian tiết điểm này, rất không giống.
Đây có phải đại biểu cho Ngũ sư huynh Hứa Tiến cũng xuất hiện trong trận đại chiến vào ba ngày trước, thậm chí có tham gia ra tay hay không?
Nếu thật như vậy, chuyện này cũng đại biểu cho Ngũ sư huynh Hứa Tiến còn sống.
Nếu như Ngũ sư huynh Hứa Tiến còn sống, như vậy khả năng Ngũ sư huynh Hứa Tiến rõ ràng còn sống nhưng lại ẩn dật mười vạn năm là phản đồ, trở nên phi thường lớn.
- Nhưng lúc đó ta cũng có mặt, vì sao không phát hiện Ngũ sư đệ?
Lục Mạn Ca cau mày nói.
- Có thể hắn ẩn tàng rất sâu, lại hoặc là không dùng khuôn mặt thật sự xuất hiện.
Nghe Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên nói như vậy, lông mày Diệp Chân nhíu lại, nếu thật sự là như thế, ngày đó ai có khả năng là Ngũ sư huynh biến thành nhất?
- Nhưng ta cũng không phải quá xác định!
Thấy mọi người trong chớp mắt nhất định Ngũ sư huynh Hứa Tiến là phản đồ, đại sư huynh Phù Tô có chút do dự, vội nói bổ sung.
- Ta chỉ cảm ứng được khí tức kiếm khí tùy thân của Ngũ sư đệ, hơn nữa cũng lóe lên rồi lập tức biến mất.
Đại sư huynh Phù Tô nói.
- Vì sao ta không cảm ứng được?
Bọn người Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca và Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên đồng thời chất vấn, theo lý thuyết, nếu đại sư huynh Phù Tô có thể cảm ứng được, vậy thì các sư huynh đệ cũng có thể cảm ứng được, Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca tu vi cao tới Tạo Hóa Thần Quân hậu kỳ càng có thể cảm ứng được.
- Đây là có nguyên nhân, bởi vì năm đó lúc Ngũ sư đệ vừa nhập môn, sư tôn ban tặng pháp bảo phẩm giai quá cao, tạm thời không cách nào sử dụng, Ngũ sư đệ lại rất thích kiếm khí, cho nên ta đã tự mình xuất thủ luyện chế một thanh kiếm khí tùy thân cho Ngũ sư đệ, cho nên ta mới có thể cảm ứng được.
Đại sư huynh Phù Tô nói.
- Xác thực như thế.
Bát sư tỷ Trang Ninh Băng vội vàng mở lời:
- Tùy thân chi bảo của ta, cũng là năm đó do đại sư huynh luyện chế.
- Ngũ sư huynh bị người giết, kiếm khí tùy thân lưu lạc đến trong tay ngoại nhân?
- Lại hoặc là Ngũ sư huynh còn sống, chỉ là ba ngày trước lúc đại chiến đã không cẩn thận triển lộ khí tức?
Diệp Chân nói hai ra loại khả năng!
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca vừa thu Thiên Tru Phủ lại, vẻ mặt đằng đằng sát khí:
- Nếu Ngũ sư đệ thật sự là phản đồ, ta nhất định phải tự tay trảm hắn, hỏi lại hắn, vì sao lại phản!
- Nếu không phải, bất kể là ai giết Ngũ sư đệ, cho dù đi khắp Chư Thiên Vạn Giới, ta cũng sẽ báo thù cho Ngũ sư đệ!
- Chúng ta cũng sẽ đồng lòng hợp sức.
...
Chuyện phản đồ sư môn, đến đây lại lâm vào bế tắc.
Thu hoạch duy nhất chính là phạm vi phản đồ lần nữa thu nhỏ, có thể là Thất Sư Huynh Hàn Thế Triết, cũng có thể là Ngũ sư huynh Hứa Tiến.
Nhưng đến cùng ai là phản đồ, hiện tại dựa vào bọn người Diệp Chân suy đoán lại không cách nào tìm ra, chỉ có thể sau khi tìm được hai người này, lại hỏi thăm hoặc là tìm kiếm các chứng cứ khác.
Làm cho Diệp Chân an tâm là, chí ít trước mắt năm vị sư huynh đệ trong Ngũ Tiên Tông đã có thể xác định không có phản đồ.
Xác định điểm này, chuyện Diệp Chân trùng kiến Huyền Cơ Đạo Môn sẽ có thể bắt đầu tiến hành.
- Xin hỏi chưởng giáo sư đệ, sơn môn đã có, sư huynh đệ chúng ta đã đoàn tụ bảy người, chưởng giáo sư đệ cũng đã chứng đạo, không biết ngày nào chiêu cáo thiên hạ, trùng kiến Huyền Cơ Đạo Môn!
Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca hỏi ra vấn đề, cũng làm cho ánh mắt năm người Phù Tô đều rơi vào trên người Diệp Chân.
Chuyện này, những người khác không làm chủ được, chỉ có thể do Diệp Chân làm chủ.
Diệp Chân nhìn đám người, ánh mắt hơi trầm xuống:
- Chuyện trùng kiến Huyền Cơ Đạo Môn đã có thể bắt đầu trù bị, nhưng sơn môn còn cần một lần nữa tuyên chỉ, còn phải đợi mấy ngày.
- Sơn môn?
Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca nhíu mày:
- Chỗ sơn môn bây giờ, ta thấy địa thế vô cùng tốt, thiên địa nguyên khí dồi dào, đã có khí tượng, lại vô cùng tốt, vì sao không dùng nơi này?
- Nơi này sẽ dùng, nhưng sau khi trùng kiến Huyền Cơ Đạo Môn, sẽ đặt ở trên Cửu Trọng Thiên, sư tỷ an tâm chớ vội.
Nói đến đây, vẻ mặt của Diệp Chân ngưng lại, sát khí bộc phát:
- Hơn nữa, trước khi trọng dựng sơn môn phải tìm trở về di thất trọng bảo của sư môn, có chút ân oán cũng phải chấm dứt mới được.
Trong khi nói chuyện, ánh mắt của Diệp Chân khoan thai nhìn về phía thiên ngoại.
- Chưởng giáo sư đệ dự định làm cái gì?
Thay sư đệ báo thù huyết hận?
Hay là cái khác?
Trong đôi mắt của Tam sư huynh Lệnh Xiêm đột nhiên xuất hiện vẻ kích động:
- Bây giờ, mặc dù Huyền Cơ Đạo Môn ta vẫn chưa chiêu cáo thiên hạ, nhưng đã là sự thật trùng kiến.
- Nếu có mệnh, mời chưởng giáo sư đệ ban xuống pháp chỉ!
- Nếu có mệnh, mời chưởng giáo sư đệ ban xuống pháp chỉ!
Bọn người Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Liên Mặc, Trang Ninh Băng trăm miệng một lời nói.
Một khoảnh khắc này, trong Huyền Cơ Đạo Môn đoàn kết chưa từng có.
- Đương nhiên sẽ không thiếu chư vị sư huynh sư tỷ, đến lúc đó, tự ta sẽ mời các vị sư huynh sư tỷ ra tay. Nhưng mà bây giờ, ta còn cần đi vào trong thiên địa này một lần!
Diệp Chân nói.
Mấy hơi sau, Diệp Chân bước ra một bước, trực tiếp ra khỏi Ngũ Tiên Tông, khí tức buông ra, Diệp Chân quay về Hồng Hoang Đại Lục.
Gần như ngay khi khí tức Diệp Chân quay về Hồng Hoang Đại Lục, Tí Thủ ấn và mặt trời cùng nhau treo cao trên bầu trời Hồng Hoang Đại Lục nhảy cẫng hoan hô, quang hoa đại phóng!
....