Chương 4062 Vạn Kiếp Thành Tro?
Nói nhiều như vậy, thật ra thì chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Chỉ là trong thời gian nháy mắt đó, bốn Ngọc Phù ẩn chứa khí tức thế giới đã trước sau rơi vào trong bốn tiểu thế giới, trong nháy mắt rơi vào trong hạch tâm của bốn tiểu thế giới.
Trong nháy mắt tiếp theo, bốn tiểu thế giới này đột ngột hướng về phía Hồng Hoang Đại Lục truyền tới một loại tâm tình vô cùng hân hoan.
Giống như hài tử bị lạc tìm được mẫu thân, vạn phần cao hứng.
Giống như bị dẫn dắt, đầu tiên là chậm rãi lên đi, sau đó càng lúc càng nhanh, giống như trở về nhà.
Gần như cùng một khoảnh khắc, thiên địa khẽ run lên, tất cả tinh thần chu thiên đều run lên, tất cả quang hoa đều chiếu xuống trên người Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn.
Trong hư không, từng sợi Thiên Địa Hỗn Độn trống rỗng sinh ra, sau đó nhanh chóng rơi vào trong cơ thể Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn.
Thiên Đạo có thưởng!
Trong chớp mắt, tất cả mọi người, bao gồm Diệp Chân đều hiểu.
Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn đây là lấy công lao tìm được Hồng Hoang di thổ, nhận được Thiên Đạo tán thành, sau đó có thể dùng công lao này chấp bảng Phong Thần.
Yêu cầu thứ nhất để chấp bảng Phong Thần chính là Thiên Đạo chiếu cố.
Làm sao có thể làm cho Thiên Đạo chiếu cố.
Đương nhiên là lập công huân được Thiên Đạo tán thành.
Như vậy sẽ tự nhiên biến thành người được Thiên Đạo chiếu cố.
Sau đó, yêu cầu thứ hai chấp bảng Phong Thần chính là - người hữu duyên.
Nguyên bản, người hữu duyên này là cực kỳ phức tạp, dính đến phương diện khí vận Thiên Đạo, cực kỳ phức tạp.
Nhưng ba vị Đạo Tổ của Thiên Miếu đã dùng máy gian lận giải quyết vấn đề này - chính là Tạo Hóa Thần Vương ấn!
Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn có được đại bộ phận Tạo Hóa Thần Vương ấn, trở thành người người duyên cách Phong Thần bảng gần nhất.
Nói cách khác, lúc này Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn đã đến gần vô hạn Phong Thần bảng, lập tức sẽ có thể trở thành người chấp bảng Phong Thần.
Sở dĩ nói đến gần vô hạn là vì Thiên Đạo chiếu cố, cũng chính là công huân không đủ.
Hồng Hoang di thổ vừa bắt đầu trở về, chuyện này đối với Hồng Hoang chính là chuyện công đức vô lượng.
Nhưng, chuyện trở về này là một quá trình.
Bốn khối Hồng Hoang di thổ tiếp tục không ngừng lại gần Hồng Hoang thế giới, mỗi khi đến gần một chút, Thiên Đạo Hồng Hoang đều sẽ hạ xuống từng tia từng sợi Thiên Đạo Hỗn Độn thưởng cho Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn.
Bình thường thì công huân tìm về Hồng Hoang di thổ, ban đầu ít nhất, phần cuối nhiều nhất.
Thẳng đến bốn Hồng Hoang di thổ triệt để trở về Hồng Hoang Đại Lục, vậy sẽ là lúc Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn thu hoạch được Thiên Đạo chi thưởng nhiều nhất.
Đương nhiên, cũng không phải là Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn nhất định phải đợi đến khi bốn Hồng Hoang di thổ triệt để trở, sau đó mới có thể chấp bảng Phong Thần.
Thời gian bốn Hồng Hoang di thổ này trở về cũng không ngắn.
Nhanh thì mấy tháng, chậm thì mấy năm, mười mấy năm.
Ba vị Đạo Tổ Thiên Miếu cũng sẽ không chờ lâu như vậy.
Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn chấp bảng Phong Thần cần có Thiên Đạo công huân, chỉ là một giá trị giới hạn mà thôi.
Không nhất định phải triệt để hoàn thành một bước này, chỉ cần tích lũy tới trình độ nhất định là được.
Dưới mắt loại tình huống này là - Hồng Hoang di thổ trở về vừa mới bắt đầu, Thiên Đạo đã không ngừng khen thưởng.
Chỉ cần loại Thiên Đạo khen thưởng này tiếp tục nửa khắc một khắc đồng hồ thì Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn đã có đủ Thiên Đạo chiếu cố cần thiết.
Có thể chấp bảng Phong Thần.
Trên thực tế, cần không cần dùng nhiều thời gian như vậy.
Có thể không cần đến nửa khắc đồng hồ.
Sau khi bốn Hồng Hoang di thổ bắt đầu trở về, đồng thời bắt đầu tăng tốc về phía Hồng Hoang Đại Lục thì số lượng Thiên Đạo Hỗn Độn thiên địa hạ xuống cho Sơn Chủ Lôi Ngục Sơn càng ngày càng nhiều.
Không bao lâu, có thể chỉ cần thời gian hơn trăm hơi thở đã đủ.
Sau khi bốn viên Hồng Hoang di thổ được bốn mạch lạc thiên địa pháp tắc dẫn dắt, ngay cả trên mặt Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ đang đại chiến với Diệp Chân cũng xuất hiện vẻ tươi cười và nhẹ nhõm.
Cho dù vào giờ phút này chiến cuộc của bọn họ cũng không thuận lợi!
Hai người Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ hợp lực vây công Diệp Chân, mà còn là dưới tính huống Diệp Chân thụ thương, nhưng đáng tiếc vẫn không chiếm được thượng phong.
Ngay từ đầu, Diệp Chân ứng đối còn có chút tốn sức.
Chủ yếu là ngay từ đầu Diệp Chân lấy mục tiêu chém giết hoặc trọng thương một trong hai người Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ.
Sau khi Diệp Chân trọng thương Nhật Nguyệt Đạo Tổ thì sẽ đổi sang toàn lực phòng thủ, toàn tâm toàn ý đầu nhập vào trận chiến đấu này.
Bắt đầu đại chiến với Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ, nghiệm chứng bí pháp thần thông của mình, nghiệm chứng đại đạo của mình.
Chính là chiến đấu thuần túy.
Tí Thủ ấn bảo vệ yếu hại trên dưới, Thiên Tru cung và Thiết Huyết kiếm lấy công làm thủ, gắt gao ngăn cản một đợt lại một đợt tiến công toàn lực của Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ.
Về phần thương thế trước đó?
Có thời gian pháp tắc gia trì, nên đã tốt đẹp.
Chiến sắc mặt hai người Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ âm trầm như nước.
Vào giờ phút này, Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ chợt lộ ra ý cười nhẹ nhõm, một bộ nắm chắc thắng lợi trong tay.
- Huyền Hoàng, Tử Vô Quy, hôm nay các ngươi tính toán ta như vậy, xem ra rất phí một phen tâm tư?
Diệp Chân đột nhiên cười lạnh nói.
Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Sơn đang giao chiến, lấy tay vuốt râu, trên mặt rất có vài phần vẻ tự đắc.
Cho dù là lấy Cơ Bang làm mồi nhử diệt sát Diệp Chân, hay là rất nhiều kế hoạch chấp bảng Phong Thần, bao gồm lấy Tạo Hóa Thần Vương ấn làm máy gian lận, lấy thu hồi Hồng Hoang di thổ làm công để nhận được được Thiên Đạo chiếu cố, đều là bọn hắn tự tay thiết kế, là chỗ bọn hắn đắc ý.
Lúc này thấy Diệp Chân cười lạnh, hai người lại càng thêm vui vẻ.
Đối với sâu kiến tán thưởng, những lời như vậy, bọn hắn đã sớm nghe mòn lỗ tai.
Nhưng ca ngợi và lửa giận của kẻ địch hoặc thế lực ngang mình lại là âm thanh dễ nghe nhất trên thế giới này.
Hai người Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ đã rất lâu chưa từng nghe thanh âm dễ nghe như thế.
- Mấy người lão phu nghiên cứu Thiên Đạo, cũng có chút đoạt được.
Trước đó, pháp thân Nhật Nguyệt Đạo Tổ bị hủy, trong lòng sinh ra một ngụm ác khí cười nói, lúc này Diệp Chân tức giận lại làm cho hắn có cảm giác xả được cơn giận.
- Hừ, cuối cùng cũng có đoạt được.
Diệp Chân nổi giận quát:
- Các ngươi thật đúng là đủ không biết xấu hổ! Mười vạn năm trước, các ngươi trù hoạch và phát động đại chiến thiên địa, đánh đến tứ phương Hồng Hoang phá hoang, có đại lượng mảnh vỡ lưu lạc trong Hỗn Độn hóa thành một phương tiểu thế giới.
- Nhưng bây giờ ngược lại tốt, các ngươi lại tìm trở về thế giới Hồng Hoang bị các ngươi đánh nát mất đi, coi là công!
- Còn thu hoạch được Thiên Đạo khen thưởng!
- Các ngươi không biết xấu hổ, Thiên Đạo này cũng đủ không biết xấu hổ!
Diệp Chân mắng.
- Diệp Chân, Thiên Đạo có linh, há có thể khinh thường!
Lôi Ngục Đạo Tổ quát.