← Quay lại trang sách

Chương 4064 Huyền Cơ Dư Nghiệt

Đáng tiếc, Diệp Chân đã đi trước bọn hắn một bước.

Khi hai vị Đạo Tổ cùng nhau công kích, tất cả đòn tấn công đều bị tiên thiên linh bảo như A Nguyên thông qua tầng tầng thời không vặn vẹo cản xuống.

A Nguyên vừa ra tay thì hai vị Đạo Tổ cũng ra tay, bây giờ thực lực bọn hắn đã khôi phục lại.

Thứ hai, hiện tại, Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ tranh thủ cơ hội đánh ra công kích, có thể giết chết Thần Vương, cũng không phải toàn lực Đạo Tổ, A Nguyên tự nhiên có thể đón lấy.

Hai vị Đạo Tổ thấy mưu tính của bọn hắn bị Diệp Chân nhìn thấu, đánh ra công cốc, tất nhiên trên mặt bọn hắn càng thêm tối tăm.

- Sớm quên nói với hai vị một tiếng, qua mấy ngày nữa, Huyền Cơ Đạo Môn ta sẽ xây dựng lại, đến lúc đó, sẽ hướng hai vị lấy một món lễ lớn!

Diệp Chân nói về phía Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ.

- Hừ, lúc này, ngươi đắc ý có hơi quá sớm!

Nhật Nguyệt Đạo Tổ cười lạnh.

Khi Lôi Ngục Đạo Tổ cười lạnh, ánh mắt hắn lạnh lùng liếc nhìn Phong chủ Thanh Lê phong có chút thất lạc, sau đó vị Phong chủ này lập tức rùng mình một cái, thu lại cảm giác sợ hãi trong lòng, định trợ giúp Sơn chủ Lôi Ngục Sơn chiến đấu.

- Nam Man, hiện tại, người không xuất thủ, chờ đến khi nào!

Diệp Chân tiếng quát hợp thời vang lên.

- Xin nghe theo pháp chỉ của chưởng giáo!

m thanh Nam Man Thần Vương từ phương xa vang lên trong hư không, nhưng sớm hơn cả so với âm thanh của Nam Man Thần Vương, lại là một đạo lại một đạo mũi tên nhanh như sao rơi có uy năng cực lớn bắn tới.

Từ phương xa, Nam Man Thần Vương trực tiếp dùng Lạc Nhật Thần Xạ vây khốn Phong chủ Thanh Lê phong.

Thậm chí, Man Thần Vương chủ yếu dùng Lạc Nhật Thần Xạ Nam để sát phạt, nên dưới đòn tập kích của Lạc Nhật Thần Xạ, hắn dùng tu vi Tạo Hóa Thần Vương hậu kỳ, có thể chế trụ Phong chủ Thanh Lê phong đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa Thần Quân sơ kỳ.

Cái gọi là một người đắc đạo, gà chó lên trời.

Diệp Chân đã chứng được Đại Đạo, tất cả dị tâm của Nam Man Thần Vương đã biến mất cái không còn một mảnh, tự nguyện gia nhập Huyền Cơ Đạo Môn, Diệp Chân cũng cho hắn một chút chỗ tốt, khiến tu vi của hắn đột phá đến Thần Vương hậu kỳ.

Phong chủ Thanh Lê phong bị Nam Man Thần Vương cuốn lấy, sắc mặt của Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ lại khó coi mấy phần.

- Đạo Tổ cứu ta!

Cũng vào lúc này, Sơn chủ Lôi Ngục Sơn bị vây công đột nhiên kinh hô lên, khoảnh khắc hắn hô to, nửa người hắn đã tiêu vong trong trận chiến.

Thương thế nhục thân đối với Sơn chủ Lôi Ngục Sơn, một vị Thần Quân, không tính là trọng thương, nhưng lại đại biểu cho hắn sắp cận kề cái chết.

Dù Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ có bản lãnh dưỡng khí, lúc này bọn hắn cũng rất khẩn trương.

Nếu Sơn chủ Lôi Ngục Sơn thật sự bị giết, bọn hắn mưu đồ nhiều năm như vậy có thể sẽ thật sự ăn thiệt lớn, triệt để thất bại.

Lôi Ngục Đạo Tổ trực tiếp dùng ánh mắt nhìn về phía Cửu Trọng Thiên, sớm đã dùng thần hồn truyền âm ra ngoài.

Nhật Nguyệt Đạo Tổ còn hướng về phía hư không nổi giận quát lên:

- Thanh Lê, ngươi còn không ra tay, chờ đến khi nào?

Trước mắt loại tình huống này, hình tượng gì đó, Nhật Nguyệt Đạo Tổ đã không còn quan tâm.

Giờ khắc này, ngoài chiến trường trong Hồng Hoang, Thanh Lê Đạo Tổ chiến đấu với chân thân Tổ Thần Đại Chu vẫn còn giữ lại chút sức mạnh.

Bên ngoài Cửu Trọng Thiên, Thanh Lê Đạo Tổ nghe được Nhật Nguyệt Đạo Tổ nổi giận quát, lại âm thầm thở dài một cái, tình thế đã chật vật đến loại trình độ trước mắt này sao?

Nhưng, Thanh Lê Đạo Tổ thầm than thì thầm than, lại ra tay, không có chút do dự nào.

Một hạt giống sự sống bừng bừng xoay mình nở rộ ra trong hư không, phóng ra tầng tầng ánh sáng, công kích liên tục chân thân Tổ Thần Đại Chu.

Chứng đạo chi khí của Thanh Lê Đạo Tổ Cửu Tiết trượng đột nhiên điểm ra một trượng.

Khoảng không trên Quan Hà đài Cửu Trọng Thiên.

Một đường Cửu Tiết Trượng màu xanh ngọc bích đột nhiên vượt không mà đến, khi nó sắp tới gần giống như linh xà hơi biến hóa, hung hăng quất về phía 6 người Phù Tô.

Một kích này chính là một kích toàn lực của Thanh Lê Đạo Tổ.

Dù nhóm Phù Tô có Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên bảo châu của Diệp Chân bảo vệ cũng bị ảnh hưởng.

Một trượng đánh xuống, A Nguyên bày ra tầng tầng không gian trong hư không vỡ nát, mười hai viên Chư Thiên bảo châu đã hiện ra nguyên hình.

Sáu người Phù Tô đang bao vây tiêu diệt Sơn chủ Lôi Ngục Sơn, thở ra một hơi, tiết tấu công kích trận pháp bị rối loạn.

Công kích của Thanh Lê Đạo Tổ cũng sẽ không kết thúc như vậy.

Cửu Tiết Bích Trượng như rắn ra khỏi hang, cuồng đánh về phía Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên bảo châu.

Chỉ ba roi chân hình A Nguyên đã rút thành một đoàn nhỏ, cũng không còn cách nào bảo vệ nhóm Phù Tô vây công Sơn chủ Lôi Ngục Sơn.

Sơn chủ Lôi Ngục Sơn thoát chết trong gang tấc, tất nhiên rất vui mừng.

Thần sắc Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ cũng khẽ buông lỏng, nhìn bảo vật chứng đạo của Thanh Lê Đạo Tổ, Cửu Tiết Bích Trượng quất về phía nhóm Phù Tô, trong lòng bọn hắn rất sảng khoái.

Dưới một trượng này, nhóm Phù Tô nhất định sẽ bị tổn thương.

Nếu bọn hắn bị trọng thương, sẽ không còn cách nào giết chết Sơn chủ Lôi Ngục Sơn.

Tiếp theo chỉ cần thêm trăm hơi thở, Sơn chủ Lôi Ngục Sơn đã có thể điều khiển bảng Phong Thần.

Trong đôi mắt Diệp Chân không có bất kỳ sợ hãi nào, quan miện nhân đạo thần quang sau đầu hắn bỗng nhiên hóa thành thực thể, buông xuống vạn đạo ánh sáng màu ngọc bích, che lại chân thân hắn.

Đáng tiếc đây là trong Cửu Trọng Thiên, uy năng của quan miện nhân đạo thần quang đã bị giảm trên phạm vi lớn.

Nếu ở trong Hồng Hoang, chỉ dựa vào nó, Diệp Chân đã có thể đứng ở thế bất bại.

Nhưng, bây giờ cũng đủ để hắn dùng rồi.

Mặc dù trong Cửu Trọng Thiên, nhưng quan miệng nhân đạo thần quang cũng đủ cho Diệp Chân ngăn lại vài sát chiêu của Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ, hắn nhất định phải cứu nhóm Phù Tô, Sơn chủ Lôi Ngục Sơn nhất định phải chết, cho nên hắn sử dụng thủ đoạn liều mạng này.

Dây cung Thiên Tru cung kéo căng thành hình tròn, thần quang trong hai mắt hắn giống như vòng xoáy luân hãm, đây là dấu hiệu báo trước khi Diệp Chân phát động thời tự pháp tắc.

Nhưng, cũng vào lúc này, hắn vẫn nhẹ nhàng quát một tiếng.

Vô luận như thế nào, Thất sư huynh Hàn Thế Triết đều xem như sư huynh của mình, mặc dù có hành động bảo vệ đồng môn sư huynh, nhưng phản bội gia nhập vào Thiên Miếu cũng là sự thật.

Diệp Chân làm chưởng giáo Huyền Cơ Đạo Môn, sau này chắc chắn sẽ thanh toán chuyện này.

Về phần thanh toán như thế nào, phải nhìn biểu hiện của Thất sư huynh.

Nhưng vô luận như thế nào, Diệp Chân đều vẫn muốn cho Hàn Thế Triết một cơ hội.

Dù sao Thất sư huynh vẫn là đệ tử đắc ý nhất của sư tôn Lục Ly, cũng vì chút tình nghĩa sư huynh đệ đồng môn.

Cho nên, vào thời khắc này, Diệp Chân quát nhẹ một tiếng.

- Thất sư huynh!

Cùng đạo âm thanh của Diệp Chân, trong lúc cấp bách, tiếng thét chói tai của Bát sư tỷ Trang Ninh Băng mang theo chút đau đớn vô cùng lanh lảnh vang dội.

- Thất sư huynh!