Chương 4069 Chỉ Giải Quyết n Oán Cá Nhân
Thời niên thiếu, ta đạt được một phần sư thừa cực kỳ quan trọng, người này tên là Địch Bách Mạch, hoặc tên là Địa Tâm Hỏa Soái, từ sư thừa của hắn, ta được lợi rất nhiều.
- Cho nên, hôm nay ngăn ngươi lại chính là vì muốn giải quyết ân oán giữa ngươi với Địch Bách Mạch!
Diệp Chân cao giọng nói, âm thanh truyền khắp Hồng Hoang.
- Vạn năm trước, lúc Đông Phương Ti Thần ngươi chủ trì Nhân Ma Chiến Trường, thầy ta Địch Bách Mạch cũng dưới trướng ngươi, lập xuống rất nhiều công trạng đặc biệt, được Nhân Hoàng ban thưởng huân tước Địa Tâm Hỏa Soái.
- Chỉ là ngươi ngấp nghé thần thông Địa Tâm Hỏa quyết thầy ta một mình sáng tạo, mưu mà không được, cho nên khắp nơi nhằm vào chèn ép, cuối cùng, dẫn đến thầy ta cửa nát nhà tan, chết thảm tại ngoại vực.
- Hôm nay, thụ sư tôn di mệnh, đặc biệt tới tìm ngươi kết thúc cọc ân oán này!
Diệp Chân nói rất êm tai, nhưng huyết sắc trên mặt của Đông Phương Ti Thần lại trong nháy mắt toàn bộ biến mất.
Địa Tâm Hỏa Soái Địch Bách Mạch, sao hắn lại có thể không nhớ rõ!
Trước đó, thật ra thì Đông Phương gia căn cứ đủ loại biểu hiện của Diệp Chân, đã sớm liên hệ Diệp Chân với Địch Bách Mạch.
Khi đó, Đông Phương gia không chỉ nghĩ muốn trong tay Diệp Chân đạt được Địa Tâm Hỏa quyết năm đó không có được.
Địa Tâm Hỏa quyết của Địa Tâm Hỏa Soái là một loại pháp môn thôi động khống chế hỏa diễm, dưới tình huống vận dụng thật tốt, thôi động lực lượng như nhau, uy năng lại có thể mạnh hơn năm thành bí pháp của Đông Phương gia bọn hắn.
Bí pháp thần thông như vậy, Đông Phương gia làm sao có thể không mưu.
Đáng tiếc, năm đó thất bại.
Về sau trên người Diệp Chân cũng thất bại.
Lúc đầu Đông Phương gia còn muốn diệt Diệp Chân chấm dứt hậu hoạn, đáng tiếc Đông Phương Ti Thần mấy lần mưu tính đều sắp thành lại bại, mà còn làm cho Đông Phương gia tổn thất nặng nề.
Nếu sớm biết có mấy ngày, năm đó Đông Phương Ti Thần liều mạng không cần mặt mũi, cũng phải trước diệt Diệp Chân lần nữa.
Đáng tiếc bây giờ nói tất cả đều muộn.
Theo Diệp Chân để lộ một đoạn ân oán này trước mặt mọi người, Đông Phương Ti Thần đã biết, lúc trước hắn muốn lấy đại nghĩa và danh vị Đạo Tổ bây giờ của Diệp Chân làm điểm xuất phát ràng buộc Diệp Chân đã triệt để thất bại.
Cái gọi là sư đồ như phụ tử, thù hận của sư tôn chi không có gì khác với mối thù của chính phụ thân ngươi.
Thế gian này, bất luận danh vị gì thì chỉ cần lấy danh nghĩa báo mối thù của người thân, cho dù chém giết một Phàm Nhân cũng không có bất kỳ người nào có thể đưa ra dị nghị.
Đây là thiên địa cương thường!
Huống chi, Đông Phương Ti Thần từ trình độ nào đó mà nói, bây giờ gần như là phản đồ của nhân tộc.
Một nháy mắt, Đông Phương Ti Thần đã tuyệt vọng.
Nhưng Đông Phương Ti Thần là truyền kỳ Thánh Tế, ý chí chi cứng cỏi quả là không thể tưởng tượng.
Chỉ suy nghĩ một chút, Đông Phương Ti Thần lại lần nữa giãy dụa nói:
- Diệp Đạo Tổ, ta và lệnh sư Địch Bách Mạch đúng là từng có ân oán, nhưng cũng không hoàn toàn như lệnh sư nói.
- Năm đó ta chấp chưởng đại quân, thưởng phạt có phép đều theo luật Đại Chu, nếu Diệp Đạo Tổ không tin, thì có thể lật lại chuyện cũ năm đó trong bí ngăn!
Không thể không giáo mà tru, trước mặt mọi người, Đông Phương Ti Thần nói như vậy, Diệp Chân chỉ phải đáp ứng tìm kiếm ngăn cũ năm đó, Đông Phương Ti Thần hắn có thể tranh thủ đến một chút thời gian, mà từ trong chút thời gian đó, có lẽ sẽ tìm được cơ hội sống sót.
Đáng tiếc, Đông Phương Ti Thần đối mặt với Diệp Chân.
- Chuyện xưa vạn năm trước đó, đã sớm tan theo mây khói, không cần phải công luận.
Chợt ánh mắt Diệp Chân như điện, Lục Tâm Tỏa bảy sắc đột nhiên từ sau đầu Diệp Chân bay ra, hào quang hơi phun.
- Bây giờ, Diệp Chân ta chỉ thay tâm nguyện sư tôn Địch Bách Mạch báo thù mà thôi.
Nói đến đây, Lục Tâm Tỏa vừa bay ra đột ngột bay tới trước người Diệp Chân, trên đầu ngón tay Diệp Chân, đột nhiên có một đám lửa nhanh chóng xoay tròn.
Nghe vậy, sắc mặt của Đông Phương Ti Thần đột nhiên biến thành vô cùng tái nhợt.
- Nhưng nếu thay thầy báo thù, vậy ta sẽ chỉ dùng sư thừa và bí pháp thần thông của Địa Tâm Hỏa Soái truyền lại cho ta, không dùng cái khác.
Diệp Chân nói.
Vừa nghe lời này, Đông Phương Ti Thần đầu tiên vui mừng, nhưng sau đó thì thiếu chút nữa chửi ầm lên, mẹ nó vậy còn không phải khi dễ người sao.
Chỉ dùng Thần Thông bí thuật của Địch Bách Mạch, đây quả thực...
Giống như dùng kiếm, cùng một thanh kiếm, trong tay cao thủ bình thường có thể trảm mười người trăm người, nhưng trong tay ở Kiếm Thánh lại là vô địch!
Thần Thông bí thuật của Địch Bách Mạch chỉ là kiếm, nhưng cảnh giới bây giờ của Diệp Chân đã là Đạo Tổ, lại cầm kiếm của Kiếm Thánh!
Trong tay Kiếm Thánh, cầm rơm rạ cũng có thể giết người!
Chỉ là, còn không đợi Đông Phương Ti Thần nói gì, bảy sắc Lục Tâm Tỏa từ tinh thần của Diệp Chân bay về phía Đông Phương Ti Thần.
- Đây là Lục Tâm Tỏa thầy ta một mình sáng tạo, chuyên công thần hồn, uy năng khó lường!
m thanh của Diệp Chân vang lên.
Đông Phương Ti Thần sẽ không ngồi chờ chết, muốn chạy trốn.
Thế nhưng thân hình vừa khẽ động, Diệp Chân thúc giục Lục Tâm Tỏa đã mãnh liệt tăng vọt quang hoa, bao phủ vùng không gian Đông Phương Ti Thần đang đứng lại.
Hào quang bảy sắc của Lục Tâm Tỏa bao phủ, vẻ mặt của Đông Phương Ti Thần kịch biến, đầu tiên là ngửa mặt lên trời cười lên ha hả, nụ cười trên mặt khoa trương đến cực hạn.
Sau đó bộ mặt tức giận, chỉ phương hướng Thiên La cung trong hư không chửi ầm lên, sau đó lại ai khóc lên tiếng....
Vì Lục Tâm Tỏa chế trụ, thất tình hao tổn tinh thần, mới có bộ dáng lần này của Đông Phương Ti Thần!
- Đây là bí pháp Thần Thông bí truyền của Địch sư, Địa Tâm Hỏa Sơn Bạo.
m thanh của Diệp Chân vang lên lần nữa, một đoàn ánh lửa cao tốc xoay tròn đã thôn phệ thất tình hao tổn tinh thần trong Đông Phương Ti Thần, trong chớp mắt bạo chết nhục thân của Đông Phương Ti Thần.
Đúng như Đông Phương Ti Thần suy nghĩ, lấy cảnh giới tạo nghệ bây giờ của Diệp Chân, đừng nói dùng truyền thừa bí pháp của Địch Bách Mạch, chính là tiện tay bổ ra một đoàn linh quang cũng có thể giết người.
Ừm, chính là khi dễ hắn, muốn diệt hắn!
Khoảnh khắc thần nguyên của Đông Phương Ti Thần xuất hiện đã bị bảy sắc hào quang của Lục Tâm Tỏa chiếu rọi, trong chớp mắt, thần nguyên của Đông Phương Ti Thần giống như canh giội tuyết phi tốc tan rã.
Mất đi chủ nhân, ra ngoài Tiên Thiên Linh Bảo của Thiên Miếu Nhật Nguyệt Thiên - Đại Nhật Kim Ô Phiến gào thét một tiếng, định đào tẩu.
Chỉ là còn không đợi nó đào tẩu, ngón tay Diệp Chân nhẹ nhàng từ trong hư không nhô ra, giống như bóp tú hoa châm, nắm Đại Nhật Kim Ô Phiến, làm cho Đại Nhật Kim Ô Phiến không cách nào động đậy chút nào.
Trong Thiên La cung, Nhật Nguyệt Đạo Tổ, Lôi Ngục Đạo Tổ, Thanh Lê Đạo Tổ ngồi xếp bằng chữa thương nhìn một màn này, sắc mặt hết sức khó coi.
Nhất là Nhật Nguyệt Đạo Tổ, một gương mặt mo càng âm trầm đủ để vặn ra nước.
Nhật Nguyệt Thiên một mạch của hắn lại mất một món Tiên Thiên Linh Bảo.
Một món Tiên Thiên Linh Bảo đủ để cho một vị Tạo Hóa Thần Vương có được chiến lực của Tạo Hóa Thần Quân.
Đáng tiếc, trước đó Nhật Nguyệt Thiên Thiên Khôi Phùng Trạm bỏ mình, Tiên Thiên Linh Bảo hắn chấp chưởng cũng hủy, lúc này Đại Nhật Kim Ô Phiến lại ném.
Đến trong tay Diệp Chân thì đừng nghĩ cầm trở về.
Mà thế gian này, Tiên Thiên Linh Bảo có ít.
Cho dù là Đạo Tổ, muốn luyện chế một món Tiên Thiên Linh Bảo cũng muôn vàn khó khăn.