← Quay lại trang sách

Chương 4084 Điếu Dân Phạt Tội (2)

Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên thúc giục mộn món Tiên Thiên Linh Bảo khác của Diệp Chân - Lôi Quang Tiên một lôi quang như mưa, Thiên Tru Phủ quét ngang bổ ra, đánh đổ sụp Thanh Lê Đạo cung.

Đáng thương Thanh Nguyên Thần Quân, vừa rồi còn định đi ra ngoài xem xét cớ gì, nhưng còn chưa bước ra khỏi Thanh Lê Đạo cung đã gặp Thiên Tru Phủ và Tiên Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên song trọng oanh kích, trong chớp mắt không còn nhục thân.

Thanh lê Đạo Tổ biến sắc, cũng đã bị cuốn vào trong Huyền Tâm Giả Thiên Đẳng Thân Đại Trận.

Đại sư huynh Phù Tô thôi động Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu khống chế trận pháp biến hóa, Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên tay cầm Lôi Quang Tiên điên cuồng oanh kích, một thân tu vi đều rót vào, lôi quang như biển!

Thiên Tru Phủ của Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca càng mượn đại trận sư huynh đệ trợ lực, một búa tiếp lấy một búa, đánh cho Thanh Lê Đạo Tổ chỉ có năng lực chống đỡ, không có sức hoàn thủ.

Trong chớp mắt, cho dù là Thanh Lê Đạo Tổ, hay là Nhật Nguyệt Đạo Tổ, lại hoặc là Lôi Ngục Đạo Tổ đều đã hiểu rõ, Thanh Lê Đạo Tổ trong thời gian ngắn, sợ là ra không được, là không cách nào viện trợ người của hắn.

Cho dù Tiên Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên hay là Thiên Tru Phủ, thuộc tính phụ đều khắc chế Thanh Lê một mạch.

Ba món Tiên Thiên Linh Bảo, một vị Tạo Hóa Thần Quân, năm vị Tạo Hóa Thần Vương bày ra Huyền Tâm Giả Thiên Đẳng Thân Đại Trận, mặc dù không cách nào tru sát Thanh Lê Đạo Tổ, nhưng vây khốn thanh lê Đạo Tổ lại không có bất cứ vấn đề gì.

Ngược lại, loại tình huống này, thanh lê Đạo Tổ cũng không cách nào tru phá trận mà ra, chớ nói chi là tru sát Huyền Cơ đệ tử.

Trong chớp mắt, tâm tình của Lôi Ngục Đạo Tổ đã ngã xuống đến mức đóng băng!

Đã không phải là tức giận, càng có một chút điểm âm thầm sợ hãi!

Dư nghiệt Huyền Cơ này đến có chuẩn bị!

Vào giờ phút này, trợ thủ của hắn đều tao ngộ kẻ địch, từ giờ trở đi, Lôi Ngục Đạo Tổ chỉ có thể tự mình một mình đối mặt Nhật Nguyệt Thần Quân đến tìm hắn liều mạng.

So với Lôi Ngục Đạo Tổ lạc quan, tâm tình của Nhật Nguyệt Đạo Tổ càng hỏng bét.

Không chỉ có riêng là Nhật Nguyệt Thần Quân bởi vì chuyện cũ tiểu hồ ly Đồ Sơn Uẩn mà đi tìm Lôi Ngục liều mạng.

Mà là phản công!

Dư nghiệt Huyền Cơ năm đó đến phản công báo thù!

Sự thật, một trận chiến ở Quan Hà Đài, sau khi Nhật Nguyệt Đạo Tổ nhìn thấy Diệp Chân và đám sư huynh đệ của Huyền Cơ Đạo Môn thì đã biết một ngày này cuối cùng sẽ đến.

Chỉ là không ngờ lại đến nhanh như vậy.

Nhanh đến mức hắn không kịp chuẩn bị sẵn sàng!

Nghênh đón Diệp Chân, Nhật Nguyệt Đạo Tổ đưa mắt nhìn lướt qua phương hướng Đại Chu Lạc Ấp.

Hắn còn chưa kịp liên thủ với vị dã tâm bừng bừng kia.

Cũng không biết tình hình chiến đấu trước mắt, vị kia đến cùng sẽ làm thế nào?

Không đợi Nhật Nguyệt Đạo Tổ có quá nhiều thời gian, âm thanh của Diệp Chân đã vang lên.

- Huyền Hoàng, chưởng giáo Huyền Cơ Đạo Môn, đệ tử quan môn của Lục Ly - Diệp Chân, đặc biệt để chấm dứt ân oán sư môn!

- Chấm dứt?

Trong lỗ mũi Nhật Nguyệt Đạo Tổ phát ra một tiếng hừ lạnh, Diệp Chân này dùng từ làm cho hắn dùng một loại cảm giác vô cùng khó chịu.

Ý tứ chấm dứt không thể hiểu rõ hơn được nữa.

Năm đó, hắn thiết kế giết Lục Ly, bây giờ Diệp Chân để chấm dứt ân oán, đương nhiên là lấy trảm hắn làm mục đích.

Thế nhưng, chỉ bằng lực lượng một người Diệp Chân, muốn trảm Đạo Tổ hắn lại là chuyện không thể nào!

Nếu Đạo Tổ dễ dàng chém giết như vậy, hắn năm đó tội gì cần phải nhiều mặt khổ tâm thiết kế, phí hết tâm tư chém giết Lục Ly?

- Đúng vậy, huyết cừu của Huyền Hoàng ngươi và Huyền Cơ Đạo Môn ta từng đống, nên chấm dứt.

- Chỉ bằng ngươi, hủy Đạo cung ta vẫn được, nhưng muốn chấm dứt lão phu, sợ là nằm mơ đi!

- Ngươi cứ thử một chút xem?

Trong đôi mắt của Diệp Chân tràn đầy tự tin.

- Lão phu chứng đạo vô số năm, đã sớm thần hợp Thiên Đạo, chính là Thiên Đạo, lão phu tại, Thiên Đạo tại, lão phu sẽ bất diệt!

Nhật Nguyệt Đạo Tổ cũng tràn đầy tự tin.

Quả thật, luận thực lực, luận chiến lực, bởi vì Công Pháp Thần Thông còn có chứng đạo cơ sở, Diệp Chân mạnh hơn so với bọn hắn.

Một chọi một, bọn hắn xác thực đánh không lại Diệp Chân.

Nhưng, đánh không lại thì đánh không lại, Diệp Chân chiến thắng bọn hắn dễ dàng, nhưng nếu muốn giết chết bọn hắn lại không thể nào!

Hai chữ Đạo Tổ cũng không phải gọi không.

Đây chính là chỗ Nhật Nguyệt Đạo Tổ tự tin.

- Ngươi nói không sai.

Thanh âm thừa nhận của Diệp Chân rất bình tĩnh, nhưng nghe tới trong tai Nhật Nguyệt Đạo Tổ lại nghe không đến bất kỳ vui sướng nào, ngược lại làm cho Nhật Nguyệt Đạo Tổ có một loại âm thầm sợ hãi.

Sợ hãi không cách nào hình dung xuất phát từ đáy lòng!

- Nhưng, Huyền Hoàng, ngươi quên căn cơ ta thành đạo ở đâu!

Diệp Chân nói.

- Căn cơ ngươi thành đạo?

Nhật Nguyệt Đạo Tổ nhíu mày:

- Nhân đạo sao? Thì tính sao?

- Không sai, căn cơ ta thành đạo là Nhân Đạo. Nhân Đạo tức Thiên Đạo, là lấy Nhân Đạo thành tựu Thiên Đạo. Ngươi cũng biết, giữa Thiên Đạo của ngươi, và Nhân Đạo tức Thiên Đạo của ta, căn bản nhất trong đó là gì sao?

Diệp Chân bình tĩnh hỏi.

- Thiên Đạo của ta và Nhân Đạo tức Thiên Đạo của ngươi căn bản khác nhau?

Nhật Nguyệt Đạo Tổ nhíu mày, vấn đề này, hắn còn thật không nghĩ qua.

Lúc này, trải qua Diệp Chân nhắc nhở, trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra.

Nhưng vào giờ phút này, lại không cần Nhật Nguyệt Đạo Tổ nghĩ, Diệp Chân đã nói thẳng ra đáp án.

- Thiên Đạo, cao cao tại thượng, bao quát chúng sinh, xem chúng sinh như sâu kiến, như độc tài chi quân. Nhưng Nhân Đạo tức Thiên Đạo của ta lại khác.

- Nhân Đạo tức Thiên Đạo của ta như Thần của Nhân Đạo chi quân, lại như thuyền nước, thuyền của Thiên Đạo chi Quân, Nhân Đạo là Thần, vì dân vì nước.

- Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền.

- Quân có thể phạt Thần, Thần cũng có thể gián Quân!

- Điếu dân phạt tội là vậy!

Theo âm thanh của Diệp Chân vang lên, lúc nghe tới bốn chữ 'Điếu dân phạt tội', sắc mặt của Nhật Nguyệt Đạo Tổ đột ngột đại biến.

Cũng chính là vào lúc này, Diệp Chân đột nhiên bước ra một bước, Quan Miện Nhân Đạo Thần Quang sau đầu đột ngột xuất hiện, Tí Thủ ấn, Thiết Huyết kiếm, Thiên Tru cung đồng thời phát ra bắn ra hào quang chói mắt, trong đó giống như có ức vạn Nhân Tộc đồng thời hò hét, âm thanh quát mắng của Diệp Chân cũng đồng thời vang lên.

- Huyền Hoàng, ngươi có biết tội của ngươi không?

Cái gì gọi là điếu dân phạt tội?

Trấn an bách tính, chinh phạt bạo quân, là điếu dân phạt tội!