GỞI YOKO VỀ VỚI PHẬT
Cách đây đã lâu, bỗng nhiên có một con Hamster từ đâu đi lạc vô nhà tôi. Tôi để ý ngay khi tối đến đang ngủ ngon phải giật mình tỉnh giấc vì nghe tiếng “rột..rột”...gặm gỗ từ mấy cánh cửa. Sau vài đêm mất ngủ, một hôm tôi vùng nhanh dậy bật đèn và thấy một con Hamster nửa trắng nửa vàng chạy vèo vô bếp trốn sau mấy lò gas.
Rõ ràng con Hamster này chắc đứa bé nào hàng xóm nuôi bị xổng chuồng, lang thang thế nào lạc vào nhà tôi.
Biết được đường nó chạy trốn, một hôm cả nhà tôi nhân lúc nó đang say sưa gặm cái cửa kia, bèn chia nhau trấn giữ không cho nó chạy vô bếp nữa. Con Hamster lần này không thể chạy về "hầm trú ẩn" của nó như thường lệ mà chỉ có lối duy nhất là thoát ra cánh cửa ra vườn sau mở sẵn...
Không ngờ khi đó trời đang mưa, nó mới chạy ra ngoài bị ướt và lạnh nên...quay ngược trở lại, đứng dưới mái hiên nhìn gia đình tôi đang trấn ở đó. May mà có mái hiên nhỏ che phía trên nên nó không bị ướt nhiều lắm. Chạy ngược vô nhà thì đã bị chận, mà ra ngoài thì mưa ướt lạnh, không biết trốn ở đâu, nó đứng co ro dưới mái hiên tiến thoái lưỡng nan! Con gái tôi không đành lòng nói “Ba”. Cả nhà tôi đều hiểu ý Valerie, không ai bảo ai cùng đứng dạt một bên để cho con Hamster trở vô. Nó đứng ngoài trời mưa trông tội nghiệp quá. Nhưng con Hamster này công nhận...ngu thiệt! Cho nó vô lại nhà mà nó không biết cứ đứng ì một chỗ khiến vợ tôi buột miệng “Thôi vô nhà đi. Nuôi...”
Mèng ơi! Không thể tưởng tượng được! vừa dứt lời là con Hamster như hiểu tiếng người, nó phóng một mạch vô nhà và chạy về phía cái bếp quen thuộc của nó.
Vậy là từ hôm đó nhà tôi nuôi con Hamster... trong bếp. Michelle ra tiệm mua mấy hạt dẻ cho Hamster rải quanh bếp cho nó khi nào muốn ăn thì cứ ra ăn. Mua thêm cái chuồng rất đẹp cho nó, nhưng không biết cách nào bắt nó vô chuồng.
Được vài bữa, một hôm tôi đi làm về và ngạc nhiên thấy con Hamster... đang ở trong chuồng. Con gái Valerie hôm đó đi học về sớm, dùng mấy cọng giá rãi ở bếp dụ được nó ra ngoài, và điều không thể ngờ là nó chịu để cho con tôi ẳm nó lên bàn tay và bỏ vô chuồng.
Đó là con Pet đầu tiên của Valerie.
Con tôi đặt tên nó là YOKO. Tình cờ thôi. Con không biết Yoko trùng tên với một người phụ nữ khác lừng danh có cái họ là Ono. YoKo Ono, người đàn bà xứ mặt trời mọc bị phụ nữ cả thế giới ghét bỏ năm sáu chục năm trước khi cô cả gan cưới mất thần tượng John Lennon của họ.
Chị Valerie nuôi em trong một cái lồng rất đẹp, nhưng lại hay vô ý quên đóng cửa nên thỉnh thoảng em lại có dịp ra ngoài lưu lạc giang hồ. Được cái em rất ngoan, chỉ đi chơi vài tiếng rồi tự động biết “trở về mái nhà xưa”. Biết vậy nên thỉnh thoảng Yoko được chị Valerie thả ra chạy chơi tự do thoải mái trong vườn, khi nào chán ngồi đó đợi chị ẳm đem bỏ vào chuồng trở lại.
Hai năm trôi qua…
Em đã sống hết tuổi đời của Thượng Đế, không còn rong chơi theo ngày tháng nữa. Giã từ cõi đời em ra đi.
Như một định mệnh hay duyên phần nào đó sắp sẵn, trước đó mấy hôm Michelle sắm về nhà một cây hoa Đào, và đã đào sẵn một cái lỗ thật sâu chuẩn bị trồng cây. Chúng tôi bèn chôn YoKo vào lỗ và trồng cây hoa Đào cùng lượt.
Mùa Xuân năm sau, cây hoa Đào nở những nụ đầu tiên. Chúng tôi hái một cành, đặt tên là hoa Yoko dâng lên bàn thờ Phật.
Gởi em về với Phật Trời
./.
Tnc