Bột Chiên Bà Bà
Bà là ai?
Lên FaceBook, ở trang ThaiNC này bạn thấy 4 chữ “Bột Chiên Bà Bà” thỉnh thoảng được nhắc đến. Cũng không gì lạ, bời vì bả là...Michelle, bà xã.
Và bạn thắc mắc tại sao gọi Bột Chiên Bà Bà?
“Bột Chiên” thì dễ rồi, từ cái chuyện Nợ Tình Một Miếng Trứng Chiên mà ra. Nhưng tại sao lại…bà bà, nghe già chát? Sao không là Bột Chiên Sư Muội? Bột chiên Cô Nương? Bột Chiên Nương Tử … gì đó nghe hay ho hơn nhiều?
Ậy, chưa chắc đâu bạn! Bà bà chưa chắc là già hay xấu đâu nha. Cái danh hiệu này đầu tiên do một người bạn quen trên Facebook đặt, và chắc chắn người bạn mới quen đó đâu thể đem hai chữ bà bà theo nghĩa già chát tặng cho bà xã ThaiNC như vậỵ!
Vậy thì, để hiểu rỏ tại sao, tôi mời bạn dợt qua một chút truyện Cô Gái Đồ Long của ông Kim Dung. Trong bộ truyện này có một nhân vật tên là … Kim Hoa Bà Bà.
Một ngày năm xưa, giáo chủ Minh Giáo là Dương Đỉnh Thiên đánh thắng một cao thủ họ Hàn, và ngạo nghể nói với bại tướng rẳng, khi nào muốn tái đấu, dù bao lâu, và bằng phương thức nào người họ Hàn yêu cầu, giáo chủ cũng sẵn sàng nghênh chiến. Quân tử nhất ngôn - Tứ mã nan truy.
Câu chuyện tưởng đã lãng quên, ai ngờ mười mấy năm sau, giữa ngày lễ hội của Minh Giáo, một thiếu niên trẻ tuổi đơn thân độc mả lên tận Quang Minh Đỉnh tức là tổng đàn Minh Giáo tìm giáo chủ thách đấu.
Người thanh niên này xưng là Hàn Thiên Diệp, là con trai của bại tướng dưới tay giáo chủ năm xưa, nay cha hắn đã chết, hắn thay mặt cha tìm giáo chủ thách đấu, giữ lời hứa năm xưa.
Câu chuyện đấu tranh với người họ Hàn xưa, tất cả giáo chúng và thiên hạ đều biết nên giáo chủ không thể từ chối. Hơn nữa, nghĩ rằng anh ta còn nhỏ tuổi như vầy, công lực có là bao, đập cho mấy chưởng là ngỏm củ tỏi.
Thanh niên Hàn Thiên Diệp bèn nhắc đến lời hứa cũ của giáo chủ rằng anh muốn giao đấu cách nào giáo chủ cũng nhận lời? Đúng luôn. Dĩ nhiên giáo chủ phải OK chứ sao.
Hắn bèn cởi áo, ngậm một con dao ngắn nhào xuống một cái hồ thật lớn và sâu thật hiểm hóc tại đó và thách giáo chủ đấu …ở dưới nước.
Có chít mịa không chứ!
Giáo chủ Minh giáo Dương Đỉnh Thiên chới dzới, hoàn toàn không nghĩ tới điều này. Ông tuy võ công cao cường vô địch thiên hạ, nhưng…không biết bơi. Người thanh niên họ Hàn lại nói xuống nước đánh nhau cho đến khi nào chỉ một người sống sót được lên bờ mà thôi, trừ trường hợp ngay bây giờ giáo chủ chịu thua thì không kể, hoặc không cần giữ lời hứa sai thuộc hạ xuống đánh thì cả trăm cái mạng Hàn Thiên Diệp cũng đi đời.
Nhưng giáo chủ Minh Giáo đã lỡ nhận lời thách đấu trước công chúng, đâu thể muối mặt nuốt lời?
Thế chẳng đặng đừng. Giữa lúc giáo chủ định nhảyxuống nước thí mạng cùi với hắn, một thiếu nữ tuyệt sắc bước ra nói
-Thưa cha, người ta có hiếu tử tới thách đấu, chẳng lẽ cha không thể có hiếu nữ thay mặt cha giao đấu hay sao?
Thì ra đây là con gái nuôi của giáo chủ tên là ĐẠI Ỷ TY. Nàng là con nuôi của giáo chủ phu nhân và rất rành thủy chiến. Cô là con của giáo chủ thì dĩ nhiên đầy đủ tư cách thay mặt cha đấu một trận công bằng. Thanh niên Hàn Thiên Diệp đó nhận lời cùng nàng Đại ỶTy tử đấu.
Đại Ỷ Ty bỏ áo ngoài chỉ còn bộ y phục mầu Tiá bên trong, như một con rồng rực rở bay xuống hồ cùng người thanh niên họ Hàn tử chiến.
Cuộc đấu xảy ra dưới nước sâu rất lâu. Không ai biết họ chiến đấu thế nào, chỉ thấy thỉnh thoảng những gợn nước cuồn cuộn bên trên, chứng tỏ ở dưới đó một trận chiến kinh hồn đang xảy ra.
Nhưng dù lâu cách mấy cũng có lúc kết thúc. Sóng nước vừa tan, một bóng người từ dưới hồ bay lên đứng sừng sửng trên bờ: Chàng trai Hàn Thiên Diệp.
Ôi thôi vậy là nàng ĐẠI Ỷ TY đã thất bại và vùi thây dưới đáy hồ rồi vì Hàn Thiên Diệp tuyên bố tử chiến và chỉ một người sống sót lên bờ mà thôi.
Giữa lúc tất cả mọi người đang đau buồn tiếc thương thì mặt hồ bỗng nổi sóng, một bóng màu Tía từ dưới hồ bay lên không và hạ xuống bờ hồ bên kia như một vì tiên nữ.
Té ra không ai chết cả. Hàn Thiên Diệp tuy lên bờ trước nhưng bả vai đã bị thương, máu chảy đầm đìa. Nàng Đại Ỷ Ty lên sau nhưng dung nhan phơi phới không một chút thương tích nào. Họ đồng ý trận đấu …bất phân thắng bại. Chàng họ Hàn coi như đã thực hiện được nguyện ước của cha, và cô Đại Ỷ Ty con nuôi cũng đã cứu được cha là giáo chủ không bị thân bại danh liệt, có khi mất mạng nữa.
Từ trận thủy chiến hào hùng đó, nàng Đại Ỷ Ty của Minh giáo được suy tặng danh hiệu là TÍA SAM LONG VƯƠNG tức là CON RỒNG ÁO TÍM. Và điều kỳ diệu hơn, sau trận đấu đó, hai người đã mến tài nhau, yêu nhau, và kết duyên thành vợ chồng.
Đọc đến đây các bạn cũng thấy nhân vật Tía Sam Long Vương Đại Ỷ Ty chắc là Kim Hoa Bà Bà chứ ai? Nhưng vì lý do gì một nhân vật đẹp như tiên nữ, lừng danh Con Rồng Áo Tím ấy lại biến thành bà già Kim Hoa?
Câu chuyện khá dài dòng. Vốn Minh Giáo của Trung Quốc xuất phát từ tổng giáo ở Ba Tư. Nàng Đại Ỷ Ty này vốn là Thánh Nữ, người được chọn sẽ làm giáo chủ Ba Tư. Trước khi lên ngôi giáo chủ, nàng được xứ Ba Tư phái qua công tác nằm vùng trong Minh Giáo Trung Quốc để dò la lấy lại bộ võ công CÀN KHÔN ĐẠI NÃ DI (mà sau này vai chính Trương Vô Kỵ đã học được).
Nàng trà trộn lấy được lòng tin của giáo chủ phu nhân và được nhận làm con nuôi, chỉ chờ thời cơ đánh cắp bộ võ công đó rồi dông về nước mà thôi. Nhưng mộng ước chưa thành, Minh Giáo qua cơn tai biến. Giáo chủ phu nhân tư thông cùng sư đệ. Giáo chủ bắt gặp lên tăng xông đột quỵ mà chết. Minh Giáo không ai thống lãnh nên tự đánh đấm lẫn nhau mà suy yếu. Tiá Sam Long Vương Đại Ỷ Ty lẽ ra phải là Thánh Nữ giữ mình trinh tiết để làm giáo chủ Ba Tư, nhưng bà lỡ yêu, lấy chồng sinh con thành ra phản đồ của Minh Giáo Ba Tư. Đại Ỷ Ty xinh đẹp như vậy, nhưng lưu lạc giang hồ phải tự hóa trang thành bà già Kim Hoa để tránh tai mắt Minh Giáo Ba Tư bắt về trị tội.
Trong bộ truyện Cô Gái Đồ Long, nhân vật Kim Hoa Bà Bà không phải người ác, mà chỉ là một bà già kỳ dị, khó hiểu. Một lần Kim Hoa Bà Bà đại chiến cùng chưởng môn phái Nga Mi là Diệt Tuyệt Sư Thái, và bị thất bại. Dĩ nhiên là đánh ở trên bộ, chứ đánh dưới nước thì mười cái mạng Diệt Tuyệt Sư Thái cũng đi đong. Tuy đánh trên bộ, con rồng áo tím Đại Ỷ Ty thất bại không phải vì vỏ công thua kém mà vì Diệt Tuyệt Sư Thái có cây Ỷ Thiên Kiếm quá ư lợi hại chém gãy vũ khí của bà mà thôi. Chính vì vậy, trong truyện Cô Gái Đồ Long, Kim Hoa Bà Bà khi nào cũng đi kiếm Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn (là cha nuôi của Trương Vô Kỵ) mượn cho được cây Đồ Long Đao củaTạ Tốn để có thể đấu một trận vủ khí sắc bén tương đương với cây Ỷ Thiên Kiếm của Diệt Tuyệt Sư Thái
Ở cuối truyện, khi Minh giáo Ba Tư bao vây thuyền của Trương Vô Kỵ trên biển cả, Kim Hoa Bà Bà đã tự bỏ hóa trang trở lại là một thiếu phụ dung nhan tuyệt thế, vẫn còn đẹp không thua chi con gái của mình. Bà ta dĩ nhiên không thể làm giáo chủ Ba Tư được nữa, nhưng con gái Tiểu Siêu (vốn yêuTrương Vô Kỵ tha thiết) thì hoàn toàn đủ điều kiện thay mẹ làm Thánh Nữ để giải vây cho Trương Vô Kỵ đang tuyệt vọng trên biển cả.
Người đẹp Tiểu Siêu trở thành Thánh Nữ phải về Ba Tư nhận chức.
Đại Ỷ Ty cũng theo con trở lại cố hương.
Nhân vật Kim Hoa Bà Bà chấm dứt từ đó.
Bột Chiên Bà Bà San Jose bây giờ dĩ nhiên ngầu hơn Kim Hoa Bà Bà của ông Kim Dung nhiều. Cô ta đâu thèm có một đứa con rồi phải trốn chui trốn nhủi gì đâu! Cô chơi một lúc … hai đứa coi ai dám nói gì cho biết!
./.