← Quay lại trang sách

Chương 98 Trảm ma

Một tầng quang mang đen nhạt từ người nó chui ra, lại chui vào trong cơ thể Ác Ma thống lĩnh. Đồng thời nó mở miệng dường như muốn phun ra cái gì, nửa ngày sau chỉ phun ra vài luồng khói đen.

Cách chiến đấu của Đại Ác Ma là cận chiến, mà Ma Mã Mộng Yểm thì dựa vào ám nguyên tố, bước đi như bay, hơn nửa am hiểu công kích hắc ám ma pháp.

Cũng bởi vậy, lúc trước nó bị hỗn loạn nguyên tố bác ly thưởng tổn nhiều hơn cả Đại Ác Ma. Cho nên Ma Mã Mộng Yểm ngũ giai này bị tách ra số lớn ám nguyên tố, chỉ có thể miễn cưỡng phụ trợ chút ít cho Ác Ma thống lĩnh, chứ không cách nào trực tiếp phát động hắc ám ma pháp công kích Long Hạo Thần.

Đấu Suất Toàn Viêm Kiếm kích thứ mười ba, lần nữa bộc phát uy lực thánh quang. Ác Ma thống lĩnh trong tay trường mâu đứt gãy.

Nhưng Ác Ma thống lĩnh cũng khá mạnh, một đôi móng vuốt to không ngừng đánh, dựa vào thân thể cứng cỏi chống công kích của Đấu Suất Toàn Viêm Kiếm. Mỗi lần móng vuốt sắc bén tiếp xúc Đấu Suất Toàn Viêm Kiếm, đều bay lên luồng khói đen, đây là quang minh ăn mòn hắc ám. Nhưng khiến người giật mình là, chỉ để lại dấu vết nhợt nhạt trên móng vuốt mà thôi.

Đáng tiếc chỉ dựa vào như vậy muốn ngăn cản Đấu Suất Toàn Viêm Kiếm thời gian đánh càng lâu thì uy lực càng lớn, nói dễ hơn làm.

Ác Ma thống lĩnh rốt cuộc chịu không nổi.

Đầu ngón giữa móng vuốt bị cắt đứt, Ác ma thống lĩnh hét thảm một tiếng. Cùng lúc đó, thân thể nó đột nhiên nghiêng sang bên.

Không phải do bị chém mà là chủ động nghiêng người.(Share by : MTQ - )

Đương nhiên Đấu Suất Toàn Viêm Kiếm đuổi theo ngay. Mắt thấy Ác Ma thống lĩnh sắp té xuống đất, đột nhiên kéo Ma Mã Mộng Yểm, thân thể lướt ngang, lại dùng Ma Mã Mộng Yểm chắn trước người.

Ma Mã Mộng Yểm đã dốc hết sức phụ trợ nó, bản thân thực lực không đủ còn bị hỗn loạn nguyên tố bác ly suy yếu, huống chi bị đồng bạn phản bội, sao có thể chặn đòn đánh của Long Hạo Thần.

Tiếng xé rách chói tai vang lên. Ma Mã Mộng Yểm cao to tựa như giẻ rách bị cường đại Đấu Suất Toàn Viêm Kiếm xé, máu thịt tung tóe.

Ác Ma thống lĩnh không nhân cơ hội tấn công Long Hạo Thần, mà là mau chóng chạy ra xa. Móng vuốt to khiến bản thân có năng lực nhảy mạnh, lên xuống một cái đã bắn ra xa hơn mười mét.

Long Hạo Thần hít sâu, Lam Vũ, Quang Phù Dung hào quang nở rộ. Hai màu xanh và vàng ở trên không trung hóa thành cầu vồng huyễn lệ truy đuổi Ác Ma thống lĩnh, đích thị là Quang Vũ Phù Dung Thứ.

Nước không nơi nào không vào được, quang mang xuyên thấu.

Hiển nhiện Ác Ma thống lĩnh cảm giác ra nguy cơ sau lưng, bỗng xoay người, đôi móng vuốt chắn trước ngực. Nồng đậm màu đen từ ngực bắn ra hóa thành một đoàn màng đen.

Độc Nhất Nhất.

Thân thể khổng lồ của Ác Ma thống lĩnh bị lực công kích khủng bố của Quang Vũ Phù Dung Thứ đụng bắn ra xa, đôi tay vỡ nát. Nhưng khiến người giật mình là nó như cũ chưa chết, hơn nữa rơi trên đất xong lại lần nữa chạy như điên, muốn trốn. Cùng lúc đó, một luồng sáng đen từ người nó phóng lên cao.

Sinh mệnh lực thật mạnh. Long Hạo Thần kinh ngạc, hắn không nghĩ tới ngay cả Quang Vũ Phù Dung Thứ cũng không thể cắt đứt sinh mệnh đối thủ. Mà lúc này hắn đã tiêu hao quá nhiều, cho dù có Nhã Đình phụ trợ cũng không đuổi theo được.

Ngay lúc này, một luồng sáng đỏ ở trên không trung tựa như áng mây hồng vụt qua. Quang mang đen phóng lên cao trong nháy mắt bị ngăn chặn. Cùng lúc đó, thân hình đỏ rực tựa như sao băng rơi xuống mạnh đụng vào Ác Ma thống lĩnh đã mất đi hai tay.

Nóng rực ánh lửa, trên không trung hình thành Hỏa Diễm Đao dài hơn năm mét, mạnh chém vào thân thể tàn tạ của Ác Ma thống lĩnh.

Giữa tiếng kêu gào thê lương, Ác ma thống lĩnh rốt cuộc ngã xuống đất, không bao giờ có thể đứng lên nữa.

Quang mang thu lại, Lý Hinh cưỡi Mai Khôi Độc Giác thú hiện ra, có chút áy náy nhìn Long Hạo Thần.

Công huân Liệp ma Đoàn ghi nhớ là đòn cuối cùng giết chết ma tộc, chính là nói, công huân Ác Ma thống lĩnh thuộc về Lý Hinh.

Long Hạo Thần nhìn xung quanh, chiến đấu đã hoàn toàn kết thúc. Dưới tác dụng cường đại của hỗn loạn nguyên tố bác ly, trận chiến so với trong tưởng tượng càng dễ giải quyết.

Trên chiến trường kỵ binh Đại Ác Ma đích thực xung phong mạnh mẽ, dựa vào Ma Mã Mộng Yểm phối hợp, chúng thậm chí có năng lực miễn cưỡng đối kháng với Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn. Đương nhiên, miễn là khi đó số lượng kỵ binh Đại Ác Ma nhiều gấp ba lần Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn.

Đáng tiếc hôm nay chúng gặp phải đối thủ quá gian xảo. Đột nhiên tập kích, hỗn loạn nguyên tố bác ly khủng bố, trở thành ác mộng của kỵ binh Đại Ác Ma.

Bị hỗn loạn nguyên tố trùng kích, đến phía sau Ma Mã Mộng Yểm đều mất hết sức lực lao ra trùng vây. Huống chi hai Liệp ma Đoàn đột nhiên bộc phát, mặc kệ là lực công kích hoặc lực hạn chế đều mạnh mẽ. Mấy Đại Ác Ma và tọa kỵ đi theo Ác Ma thống lĩnh trốn thoát, dưới sự công kích của Thải Nhi đã chết hết.

Lý Hinh kéo thi thể Ác Ma thông lĩnh đi tới trước mặt Long Hạo Thần, áy náy nói.

"Xin lỗi, Hạo Thần. Không phải tỷ cố ý cướp công huân của đệ. Đợi lát nữa kiểm tra Ác Ma thống lĩnh cung cấp nhiều ít công huân, tỷ sẽ trả lại cho đệ."

Long Hạo Thần nhướng mày.

"Tỷ, khi nào thì biến khách sáo như vậy. Huống chi nhờ có tỷ ra tay, mới miễn cho Đại Ác Ma truyền tin tức. Công huân này vốn là tỷ nên được!"

"Nhưng mà…" Lý Hinh còn muốn nói cái gì, lại bị Long Hạo Thần tiến lên nhẹ ôm vào lòng.

"Tỷ, mặc kệ thực lực của đệ như thế nào, đệ đều là em trai của tỷ! Trong lòng đệ, tỷ chính là tỷ tỷ ruột của đệ."

Đúng vậy, hắn cảm giác được Lý Hinh biến hóa cảm xúc. Bởi vì Long Hạo Thần thực lực càng mạnh, tỏa quang mang ngày càng chói mắt. Lý Hinh ngày càng nhìn không thấu người em trai không có huyết thống này. Nàng thậm chí có thể cảm giác ra uy nghiêm từ người Long Hạo Thần mười mấy tuổi. Bởi vì vị trí của mình đặc thù, nàng thậm chí rất ít cùng Long Hạo Thần nói chuyện, sợ mang đến ảnh hưởng không tốt gì cho hắn.(Share by : MTQ - )

Nhưng lúc này Long Hạo Thần lời nói ôn hòa khiến Lý Hinh không thể khống chế tình cảm tỷ tỷ em nữa, ôm lấy hắn, chảy ra nước mắt.

Thải Nhi đi tới bên cạnh Long Hạo Thần, yên tĩnh đứng đó, mắt to chớp chớp, không xuất hiện cảm xúc ghen tỵ.

Thải Nhi là người sở hữu Luân Hồi Linh Lô, lực cảm nhận còn hơn cả Long Hạo Thần. Nàng rõ ràng cảm giác được tình cảm Lý Hinh đối Long Hạo Thần hoàn toàn khác với tình cảm mình dành cho hắn.

Ngược lại Lý Hinh nhìn thấy Thải Nhi, vội vàng buông tay ôm Long Hạo Thần, cuống quýt nói với Thải Nhi.

"Thải Nhi, đừng hiểu lầm! Ta…"

Thải Nhi trong mắt khó được hiện ý cười.

"Vì sao ta phải hiểu lầm?"

Long Hạo Thần kéo bàn tay nhỏ nhắn của Thải Nhi, hai người nhìn nhau, cảm giác lẫn nhau sự tín nhiệm, trong lòng hắn bất giác thấy ấm áp thoải mái.

"Tỷ, giờ không phải lúc nói chuyện, chúng ta mau thu dọn chiến trường, rời khỏi đây."

Thu dọn chiến trường đương nhiên là bận rộn, bận nhất dĩ nhiên là thần giữ của nào đó.

Lâm Hâm hành động thật khiến người buồn cười. Không gian trữ vật của y rốt cuộc không chịu được gánh nặng, chứa đầy. Nhưng y vẫn có cách, thi thể Cuồng Ma, Cầm Ma bị quăng ra, nhét vào thi thể Đại Ác Ma, Mộng Yểm. Trên mặt y là vẻ đau đớn cắt thịt.

Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ cũng học khôn, không hề khách sáo dùng ma khí trữ vật không gian của mình cất thi thể. Nhưng thi thể Đại Ác Ma và Ma Mã Mộng Yểm quá chiếm địa phương, không mấy ai giống Lâm Hâm có trữ vật dung lượng lớn vậy. Rốt cuộc, "chiến lợi phẩm" họ có thể mang đi là một nửa.

Lý Hinh nhận được công huân Ác Ma thống lĩnh, kiên quyết từ bỏ thi thể nó bao gồm cả ma tinh bên trong. Đối với thi thể cao đẳng ma tộc, đương nhiên Lâm Hâm sẽ không bỏ qua, thậm chí thịt vụn của Ma Mã Mộng Yểm cũng bị thu nhặt.

Lý Hinh nhịn không được nhỏ giọng nói với Long Hạo Thần.

"Người này năng lực chiến đấu không tốt lắm, nhưng thật tham lam!"

Long Hạo Thần mỉm cười nói.

"Tỷ, đừng có thành kiến với hắn. Trong đội đệ ai đều có tác dụng cực kỳ quan trọng, thiếu một không được, Lâm Hâm cũng như vậy."

Lý Hinh chấn động, đột nhiên nghĩ tới cái gì, cuống quýt khẽ nói.

"Xin lỗi nha đệ đệ, không phải tỷ muốn ly gián quan hệ đội của đệ."

Long Hạo Thần lắc đầu nói.

"Tỷ, đệ nói là lời thật, tỷ cứ đợi mà xem. Nếu trong Sợ Hãi Bi Khiếu Động thật sự có nguy cơ khó chống, Lâm Hâm sẽ phát huy tác dụng."

Cho đến bây giờ, trừ Long Hạo Thần dùng một viên Hồi Linh Đan ra, người khác chưa từng sử dụng đan dược y đưa. Trần Anh Nhi cũng chỉ dùng hết một viên ma tinh. Trong trận chiến thương đoàn Nguyệt Dạ, đó là lá bài để đột phá vòng vây. Đây đều là tài nguyên quý giá, không đến bất đắc dĩ tuyệt không thể tiêu hao.

"*** ca, mang không đi thì hủy thi diệt tích hả?" Tư Mã Tiên cao giọng hỏi hướng Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần ngẫm nghĩ nói.

"Không cần, đào ma tinh ra, thi thể chất một chỗ sau đó tôi sẽ để Hạo Nguyệt phóng hỏa."

Lâm Hâm lấy ra thi thể Cầm Ma và Cuồng Ma cho hắn linh cảm. Ma tộc Nạp Lý Khắc hành tỉnh tập kích thương đoàn Nguyệt Dạ đã là tội lớn, cho chúng thêm tội cũng không sao. Còn về thiêu hủy thi thể, đương nhiên là che giấu vết tích chiến đấu. Săn ma giả lưu lại dấu vết cùng Cầm Ma, Cuồng Ma, *** Ác Ma khác nhau. Đã thiêu hủy rồi, ai có thể nhìn ra?

Bởi vì *** Ác Ma không có truyền ra tin tức, cho nên thời gian thu dọn chiến trường cũng thong thả. Do Tà Nhãn của Hàn Vũ ở trên không trinh sát tình hình chung quanh, lại thêm Chân Ác Nhãn phạm vi nhỏ của Lục Hi, không sợ bị ma tộc tập kích.

Một tiếng đồng hồ sau, khi ánh lửa bùng cháy, Long Hạo Thần dẫn theo chúng bạn lên đường leo núi.

Lần này Long Hạo Thần không để Hạo Nguyệt rời đi. Sắp tiếp cận Sợ Hãi Bi Khiếu Động, có nó bên người thì Long Hạo Thần gia tăng mảng lớn thực lực. Hạo Nguyệt không chỉ có thể thi triển hỗn loạn nguyên tố bác ly, quan trọng là ăn ý giữa nó và Long Hạo Thần. Ăn ý đó đến từ huyết mạch, cho dù là Thải Nhi cũng không sánh bằng.

Trong quá trình leo núi, hai Săn Ma Đoàn có chút hưng phấn. Một trận chiến với kỵ binh *** Ác Ma, bởi vì tác dụng của hỗn loạn nguyên tố bác ly mà không tính quá gian nan, lại đem đến lợi ích phong phú. Cho dù là Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ đều có không ít ma tinh. Bọn họ không dùng được ma tinh nhưng có thể đổi lấy công huân.

Kỵ binh *** Ác Ma và Mã Ma Mộng Yểm tuy đều là cấp bốn, nhưng kỵ binh hợp thể, tổng thể thực lực mạnh hơn Bích Lục Song Đao Ma. Bởi vậy đánh chết một kỵ binh *** Ác Ma và một Mã Ma Mộng Yểm, được đến tổng số mười lăm điểm. Lại thêm Ác Ma thống lĩnh cấp sáu và tọa kỵ của nó, lần này tập kích cho hai đội thu được tổng giá trị tới cả ngàn công huân.

Hơn nữa tùy theo số lần chiến đấu gia tăng, mặc kệ là hợp tác ăn ý giữa đoàn đội hoặc kích phát tiềm lực cá nhân, đều khiến thực lực tổng thể cả hai đoàn liên tục tăng lên.

Cao tầng liên minh thánh điện hầu như đều từng trong Săn Ma Đoàn rèn luyện qua. Bởi vì Săn Ma Đoàn cho họ dễ dàng trưởng thành. Đương nhiên số lượng thương vong của Săn Ma Đoàn cũng khá cao. Một đợt mười Săn Ma Đoàn, có thể vượt qua trên hai mươi năm thường thường không quá ba đội. Một ngày Săn Ma Đoàn giảm quân số lập tức phải giải tán, do liên minh sắp đặt chức vị khác.

Bầu trời âm u, từ khi tiến vào lãnh địa ma tộc, loại không khí mù mịt này luôn đi theo họ. Chỉ có một ngày là chân chính thấy ánh mặt trời.

Hai Săn Ma Đoàn trèo lên ngọn núi không cao lắm, khoảng bảy, tám trăm mét. Mọi người như cũ mặc đồ quý tộc Nguyệt Ma.

Không đến một tiếng đồng hồ bọn đã đứng trên đỉnh núi.

Từ đỉnh núi vọng lại, xa xa từng mảnh sơn mạch, giống hệt địa đồ vẽ. Sơn mạch liên thông mảng lớn đồi núi, dù là núi cũng không cao lắm. Có lẽ lãnh địa ma tộc thống trị ít ánh nắng mặt trời, mặc kệ là núi hay đồi núi, thảm thực vật đều rất ít. Hiện tại là mùa đông, hiện ra trụi lủi, cho người cảm giác tiêu điều thê lương.

Long Hạo Thần lần nữa mở ra địa đồ, so sánh địa hình trên bản đồ. Lúc nhận nhiệm vụ, có hai phần địa đồ. Một cái là đại khái vị trí động, cái thứ hai là tỉ mỉ sơn mạch. Trên bản đồ có dấu đỏ, đương nhiên là đánh dấu vị trí động.

Mấy người khác đứng cạnh Long Hạo Thần, giúp hắn che gió núi để tra xét địa đồ.

"Mới nãy Ác Ma thống lĩnh nói Bi Khiếu Động chắc là Sợ Hãi Bi Khiếu Động nhiệm vụ lần này của chúng ta. Chúng ta cắt đứt viện quân ma tộc, không để chúng phóng ra tin tức, trong vòng vài ngày chắc sẽ không có viện quân ma tộc. Căn cứ thực lực viện quân mà ma tộc trong động cầu cứu, xem ra bên trong ma tộc còn sót lại không đáng lo. Hiện tại uy hiếp lớn nhất chính là bản thân động."

Nếu không phải nơi kỵ binh *** Ác Ma đến là Sợ Hãi Bi Khiếu Động, Long Hạo Thần sẽ không để đồng bạn mạo hiểm ra tay. Nhưng xác nhận đối phương muốn tiếp cận động, hắn không chút do dự hạ mệnh lệnh chiến đấu. Đây chính là quyết đoán. Một khi để kỵ binh *** Ác Ma tiến vào Sợ Hãi Bi Khiếu Động, bọn họ lại tới đó, nhất định sẽ khiến đối phương hoài nghi, không thể bất chợt tấn công đối thủ. Hơn nữa hai bên ma tộc hội hợp, chiến đấu sẽ tăng cao độ khó. Trước hết giải quyết viện quân là biện pháp tốt nhất.

"Chắc chính là chỗ đó." Long Hạo Thần chỉ tay hướng sườn núi bên kia. Bên vì bên đó toàn là khe núi nên nhìn không rõ lắm. Nhưng dựa theo địa đồ chỉ dẫn thì chính là chỗ đó.

Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng kêu to bỗng chốc vang lên.

"Hú ú ú!!!!"

Tiếng gió rít điếc tai quanh quẩn trong quần núi, tựa như quỷ khóc sói tru kéo dài, khiến mỗi người cảm giác dựng tóc gáy.

Không chỉ một tiếng kêu to, một tiếng lại một tiếng không ngừng quanh quẩn trong quần núi. Thanh âm ngày càng sục sôi, cùng với tiếng động phóng đại, dường như cả quần núi đều rung động. Sóng âm cường liệt thậm chí khiến một số hòn đá rơi xuống, phát ra tiếng va đập kinh hồn.

Mọi người bất giác bịt tai. Loại thanh âm khiến người hoảng loạn nay nghe nhiều sẽ khiến lòng họ sản sinh cảm giác cực kỳ sợ hãi. Mấy cô gái sắc mặt có chút trắng.

Tiếng kêu to duy trì khoảng mười lăm phút mới dần tán đi. Tuy không có lực sát thương trực tiếp, nhưng trong núi này thì đáng sợ tựa thiên uy.

"Đây chắc là từ Sợ Hãi Bi Khiếu Động truyền tới. Nếu trong động có thanh âm lớn như vậy, sợ là tai chúng ta đều bị chấn điếc." Lục Hi sắc mặt khó coi nói.

Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ Không gian ma pháp sư Dịch Quân nói.

"Đây đúng là vấn đề, ma pháp không gian của tôi có thể ngăn cách âm thanh nhưng cần liên tục tiêu hao linh lực, chỉ sợ không thể kéo dài. Tôi có thể chống đỡ năm phút đồng hồ. Nếu không chiến đấu vắt kiệt sức lực thì tôi có thể kiên trì khoảng mười phút."

Long Hạo Thần gật đầu nói.

"Còn ai có năng lực ngăn cách thanh âm?"

Mấy người khác trừng nhau nửa ngày, rốt cuộc, mở miệng lại là Trần Anh Nhi.

"Tôi có hai ma tinh thuộc tính không gian, có thể khiến Mạch Đâu biến hóa thành ma thú không gian cấp sáu, hẳn là phòng hộ được một đoạn thời gian. Nhưng tôi nghĩ chỉ có thể duy trì năm phút đồng hồ. Nếu cùng Nhã Đình phối hợp, có thể tổng thề duy trì mười lăm phút. Vấn đề là, chỉ có hai viên."

Long Hạo Thần gật đầu.

"Đi thôi, chúng ta trước tìm ra động rồi nói sau. Trước khi không giải quyết được tiếng kêu to trong động, sẽ không tiến vào."

Xuống núi so với leo núi thì đương nhiên nhanh chút. Lại một tiếng đồng hồ, họ đã dọc theo khe núi đến sườn tòa núi khác.

Nhưng họ như cũ không nhìn thấy ngọn núi kia.

Đang lúc họ tìm Sợ Hãi Bi Khiếu Động thì thanh kêu to lại xuất hiện.

Bởi vì khoảng cách gần, khoảnh khắc thanh âm xuất hiện, mọi người cảm giác đầu óc choáng váng, vội vàng tập trung lại tự thúc đẩy linh lực bảo vệ lỗ tai, cố gắng ngăn cách sóng âm khủng bố này.

Nhưng hiển nhiên không dễ ngăn cản tiếng kêu to. Cường đại sóng âm không chỉ thông qua thính giác xâm nhập vào, còn trực tiếp khiến thân thể họ kịch liệt run lên, làm linh lực trong người họ bởi vì chấn động mà tiêu hao.

Sóng âm rõ ràng mạnh nhưng còn không đến mức không thể chịu đựng. Dù sao thanh âm bao trùm là cả quần núi.

Đúng lúc này, từ khối nham thạch cách họ năm mươi mét đột nhiên chui ra vài bóng dáng.

Mỗi cái chui ra vội vàng như đang chạy trốn.

"Ác Ma?"

Đầu tiên chui ra rõ ràng là một *** Ác Ma, sau lưng nó còn có hai Ác Ma Thuật Sĩ dáng người mảnh khảnh mặc áo choàng dài cầm pháp trượng đen. Phía sau nữa đi theo năm, sáu Tiểu Ác Ma.

Tiểu Ác Ma bộ dạng rất thê thảm, miệng mũi, khóe mắt đều chảy ra máu đen, hiển nhiên không chịu nổi cường đại sóng âm từ Sợ Hãi Bi Khiếu Động.

Long Hạo Thần vung tay hướng đằng trước, Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ thích khách Hàn Đạo lập tức xông ngoài, đồng thời xuất hiện còn có màng bạc lớn tràn ngập không gian dao động.

Những Ác Ma đều rất yếu ớt, Long Hạo Thần không trông chờ từ miệng chúng được tin tức gì, tại chỗ xử quyết.

Lục Hi thì thào niệm vài câu chú ngữ, pháp trượng giơ cao, một tầng ánh sáng vàng khuếch tán bao phủ mọi người. Bỗng chốc cảm giác nóng nảy do tiếng kêu to gây ra giảm bớt rất nhiều, đây hẳn là Tĩnh Tâm chú của mục sư.

Tiếng kêu duy trì khoảng mười lăm phút thì biến mất. Hai Săn Ma Đoàn mười ba thành viên có cảm giác trút được gánh nặng. Cách càng gần, uy lực tiếng kêu cũng mạnh rất nhiều. Nhưng họ dựa vào linh lực bản thân ngăn cản, coi như miễn cưỡng chịu đựng được.