← Quay lại trang sách

Chương 257

Trong miệng Hùng Chiến sớm đã nhét đan dược trị thương, thối lui về nơi xa, mắt nhìn Tô Dật và Xích Liệt Cuồng Hùng đang quyết chiến tại trường, hắn không có ý tiếp tục tham chiến, cũng thực sự bất lực ra tay, khắc này thần sắc vẫn còn mang theo vẻ ngốc trệ, có phần khó mà chấp nhận sự thực rằng mình vừa bị đánh bại chỉ bởi một chiêu.

- Yêu Huyền cảnh cửu trọng!

Tô Dật ổn định thân mình, mắt thấy khí tức Yêu Huyền cảnh cửu trọng trên thân Xích Liệt Cuồng Hùng, ánh mắt không khỏi lộ vẻ kinh sợ, Xích Liệt Cuồng Hùng này quả thực đang liên tục phá cảnh, điên cuồng phá cảnh.

- Xem ra hôm nay không liều không được rồi!

Sau thoáng kinh sợ, hai mắt Tô Dật lần nữa hừng hực chiến ý, không hề có vẻ gì là sợ hãi, một đao một kiếm sau lưng trực tiếp cởi xuống, cắm ngược trên quảng trường.

Có người khó hiểu, từ tạo hình thì thấy, đây chính là binh khí của thiếu niên ngoại lai kia, nhưng sao lúc này rõ ràng đang dần rơi xuống hạ phong lại còn bỏ xuống đao kiếm sau lưng.

Không ai biết, Tô Dật đã động chiến ý, Man Yêu Thú Yêu Huyền cảnh chín tầng hắn không phải chưa từng giao thủ qua, trong khi phá kiếm sau lưng nặng tậng hơn ba ngàn cân, gánh ở trên lưng, vô luận tốc độ hay lực đạo đều bị trói buộc, ảnh hưởng cực lớn.

- Răng rắc răng rắc

Dỡ đao kiếm xuống, Tô Dật bẻ bẻ cổ, then khớp cốt cách toàn thân răng rắc vang dậy, nhẹ nhõm không nói nên lời.

Xích Liệt Cuồng Hùng nhìn chằm chằm Tô Dật, lúc này ánh sáng đỏ thẫm trong con ngươi càng thêm nồng đậm, đồng thời xích quang trên thân cũng càng thêm chói mắt, như ngọn lửa đang thiêu cháy hừng hực. Thứ hư ảnh khổng lồ kia bao bọc như là Vương giả trong thú tộc, là Yêu Vương, nó cúi nhìn Tô Dật, khí tức so với lúc còn là Yêu Huyền cảnh bát trọng thì mạnh hơn không biết bao lần.

- Ngao!

Đến thời khắc này khí tức trên thân Xích Liệt Cuồng Hùng vẫn không có dấu hiệu đình trệ, đồng thời tiếp tục vồ giết về phía Tô Dật.

Tay gấu vỗ xuống, mang theo xích quang cuồn cuộn, như là liệt diễm tuôn trào, thú uy hung hãn.

- Mạnh thật!

Tại trường có người nhịn không được kinh hô, đối mặt với uy thế cường hãn như thế, không ai không âm thầm hít sâu một hơi thay cho Tô Dật.

- Ù ù!

Nháy mắt mà thôi, tay gấu rơi xuống, nơi Tô Dật đứng, đất đá quanh bốn phía quảng trường đều thành phấn vụn.

- Ken két

Từng vết nứt cấp tốc lan tràn khắp bốn phương tám hướng, uy thế chấn đãng nhân tâm.

Nhưng Tô Dật vẫn kịp thoát thân, hắn lấy tốc độ và biến hóa không thể tưởng tượng thoát khỏi một chưởng kia, thân thể lượn vòng ra sau lưng Xích Liệt Cuồng Hùng, thủ ấn ngưng kết, một quyền mang theo uy thế bá đạo cường hãn ế nổ tung mà ra.

- Phanh phanh phanh

Một người một gấu lại đánh nhau kịch liệt, khó phân thắng bại.

Xích Liệt Cuồng Hùng hung hãn cuồng bạo, thế công hung tàn, quét ngang bốn phương.

Tô Dật thân ảnh phiêu hốt, biến hóa đa đoan, nhạy bén linh mẫn, thế công uy nghiêm hủy diệt.

- Không đúng, tốc độ và lực đạo của Dịch Túc đột nhiên mạnh rất nhiều!

- Tốc độ và lực đạo đồng thời được tăng cường, sau khi dỡ xuống đao kiếm, lưng vai hắn cũng thẳng hơn một chút, xem ra đao kiếm sau lưng thiếu niên kia tuyệt đối không nhẹ!

- Xem ra, thiếu niên Dịch Túc này đang ma luyện bản thân, đang rèn luyện thể phách, đây là khổ tu!

Cảm giác được biến hóa của Tô Dật, có cường giả ánh mắt cay độc rất nhanh liền nhìn ra manh mối, kinh ngạc thốt lên.

Thì ra thiếu niên kia một mực đeo đao kiếm sau lưng mà không thả vào trong túi không gian, là bởi vì đang luyện tập thân thể, ma luyện thể phách.

Giờ phút này, khi Tô Dật dỡ xuống gánh nặng, vô luận tốc độ hay lực đạo đều được đề thăng, toàn thân nhẹ nhõm, Phù Diêu Bách Biến Bộ thi triển ra cũng nhanh nhẹn hơn nhiều.

Điều này khiến Tô Dật không hề sợ hãi, càng đánh càng hăng, nguyên khí trong cơ thể dâng trào bạo phát khắp kinh mạch.

Xích Liệt Cuồng Hùng gào thét, mang theo thú uy cuồn cuộn không ngừng đánh giết Tô Dật, phối hợp với thủ đoạn thiên phú, uy thế càng thêm kinh người.

Khí tức trên Xích Liệt Cuồng Hùng vẫn đang tiếp tục thăng lên.

Cứ vậy sau mấy chục lần giao thủ, trong ánh mắt thất thần của toàn trường, thân ảnh Tô Dật liên tục lảo đảo giật lui, khuôn mặt càng lúc càng tái nhợt.

Tô Dật tiêu hao rất lớn, dựa vào Phù Diêu Bách Biến Bộ cũng khó có thể hoàn toàn tránh được thế công cuồng bạo từ Xích Liệt Cuồng Hùng.

Số lần Xích Liệt Cuồng Hùng bị đẩy lui càng lúc càng ít, khí tức lại càng lúc càng mạnh.

Một bên tăng một bên giảm, Tô Dật dần bị áp chế.

- Dịch Túc huynh đệ cố chịu đựng!

Trong trận dung Linh Cổ Thôn, đám người Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc bất giác nắm chặt song quyền.

- Quá kinh người, Xích Liệt Cuồng Hùng đã sắp đến Nguyên Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong, thế mà tiểu tử kia vẫn có thể kháng cự được!

Tại trường có cường giả kích động thầm hô, chú ý lực không phải đang tập trung trên thân Xích Liệt Cuồng Hùng, mà là bị Tô Dật hấp dẫn.

Thiếu niên như thế, so với đám Hổ Trì, Thượng Quan Thần Phong, Hùng Chiến tựa hồ còn nhỏ thua mấy tuổi, nhưng thực lực lại đã cường hãn đến vậy, có thể đánh đến mức độ này với một con Xích Liệt Cuồng Hùng cuồng hóa tới Nguyên Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong!

Thiên phú như thế, không ai trong Linh Cổ Thôn, bộ lạc Man Hùng, bộ lạc Liệp Hổ có thể sánh bằng.

Tốc độ đề thăng khí tức trên thân Xích Liệt Cuồng Hùng dần chậm lại, càng tiếp cận Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong thì càng chậm.

Chỉ là thú ảnh Xích Liệt Cuồng Hùng như ẩn như hiện kia lại càng thêm rõ ràng, thú uy cũng càng nồng đậm.

- Ngao!

Xích Liệt Cuồng Hùng vỗ xuống một chưởng, xích quang sôi trào cuồn cuộn, hung hăng đâm tới Tô Dật.

- Phốc

Lần này, Tô Dật nhịn không được nữa, cổ họng phát ra một tiếng trầm vang, thân ảnh trực tiếp bị đánh bay, trong miệng lập tức phun ra một búng máu tươi đỏ thẫm.

- Bành!

Thân mình Tô Dật nện rơi xuống đất, đất đá chung quanh hóa thành phấn vụn, khí tức trong cơ thể cuộn trào, cả người uể oải.

- Oanh!

Xích Liệt Cuồng Hùng không chút đình trệ, cuồng bạo lao nhanh mà đến, bàn chân to lớn chỉ hướng Tô Dật, trực tiếp giẫm xuống, tưởng như muốn đạp Tô Dật thành thịt vụn.

Tô Dật cấp tốc đứng dậy, thân hình lùi nhanh ra sau, thoát thân ngay trong đường tơ kẽ tóc.

- Oanh!

Tay gấu quét qua chéo áo Tô Dật, xé nát mảng lớn vạt áo, kình phong cuồng bạo chấn đãng, trực tiếp chấn cho Tô Dật lui ra, thiếu chút lần nữa té ngã.

Hai mắt Xích Liệt Cuồng Hùng đỏ ngầu, cuồng bạo không giảm, đuổi sát mà theo.

Không kịp tránh ra, sắc mặt Tô Dật ám biến, thoáng chốc, toàn bộ nguyên khí trong đan điền chuyển đổi thành thuộc tính Thổ, men theo kinh mạch hội tụ nơi chân phải.

- Bát Hoang Nộ, một cước trấn sơn hà!

Tô Dật hét lớn một tiếng trong lòng, hai mắt đột nhiên phát ra tia sáng chói lòa như lôi điện, quần áo rách nát tung bay phần phật, mái tóc bay múa ra sau, khí thế bất giác như mang theo lôi đình.

Nháy mắt, Tô Dật bước ra chân phải, dưới bàn chân có lốc xoáy nguyên khí bao phủ, một chân trực tiếp đạp mạnh xuống đất!

- Oanh

Cước này rơi xuống, toàn bộ quảng trường rung động, vang lên một tiếng trầm đục!

- Ngao ô

Dưới khí thế đó, tọa kỵ Man Yêu Thú bốn phía không ngừng run rẩy gào thét, sợ sệt bò rạp thân mình xuống đất.

- Ầm ầm

Từ nơi Tô Dật đặt chân, từng vòng từng vòng năng lượng nguyên khí thuộc tính Thổ màu đen quét ra như gợn sóng, lan tràn về phía Xích Liệt Cuồng Hùng.

- Ken két

Mặt đất rạn nứt, từng vết nứt thô chừng cánh tay chậm rãi lan tràn khắp mặt đất như mạng nhện, khiến người kinh hãi.