← Quay lại trang sách

Chương 265

Bên người thanh niên còn có bảy thiếu niên nam nữ, tuổi tác hẳn còn nhỏ hơn cả đám Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Nham một ít, đều chỉ chừng mười sáu mười bảy, nhưng ai nấy đều khí thế bất phàm, khí chất không tầm thường.

- Hổ Minh

Lúc nhìn thấy đám thiếu niên nam nữ trẻ tuổi kia, đặc biệt là thanh niên cao gầy tuấn lãng đi đầu, thần sắc mấy người Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham đều khẽ biến.

Lúc này ánh mắt Tô Dật cũng rơi trên thân bảy thiếu niên nam nữ, sau cùng dừng lại trên thân thanh niên cao gầy, hắn cảm nhận được khí tức trên thân thanh niên cao gầy là mạnh nhất.

- Xem ra có phần không diệu.

Thượng Quan Tú thấp giọng nói nhỏ bên tai Tô Dật, trong mắt mang theo chút đành chịu.

Chuyện gì? Tô Dật đánh giá tám người kia, hỏi khẽ Thượng Quan Tú.

Bọn họ là người bộ lạc Liệp Hổ, lần này Linh Cổ Thôn chúng ta chiến thắng, tiến đến thay thế tiến vào Thiên Yêu động, nhưng người bộ lạc Liệp Hổ e rằng sẽ không dễ dàng bàn giao với chúng ta, chắc sẽ gây khó dễ.

Khóe môi Thượng Quan Tú nhếch lên, mang theo chút đắng chát, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng cho phiền toái.

- Dịch Túc huynh đệ, tên kia là Hổ Minh, tuổi tác chỉ lớn hơn Hổ Trì mấy tuổi mà thôi, nhưng theo bối phận mà tính thì lại là chú ruột của Hổ Trì. Tuổi tác lớn hơn chúng ta, cộng thêm bối phận cũng lớn, nghe nói nửa năm trước liền tiến vào Thiên Yêu động nên không tham gia lần tỷ thí này. Theo đồn đại, nửa năm trước Hổ Minh đã là Nguyên Huyền cảnh bát trọng đỉnh phong, giờ hẳn càng mạnh, rất có khả năng đã đặt chân đến Nguyên Linh cảnh!

Nghe được lời Thượng Quan Tú nói với Tô Dật, Thượng Quan Nham cúi đầu sát bên tai Tô Dật nhắc nhở:

- Kẻ đến không thiện, lần này Linh Cổ Thôn chúng ta chiến thắng, đứa này chắc chắn sẽ không dễ buông tha chúng ta, sợ là phải nếm chút khổ sở, chẳng qua bọn hắn cũng không dám quá phận!

Nói xong, nét mặt Thượng Quan Nham cũng không giấu được vẻ đắng chát.

Thượng Quan Nham rõ ràng, Tô Dật rất cường hãn, lần trước Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong Xích Liệt Cuồng Hùng đều có thể đánh bại.

Nhưng tên Hổ MInh trước mắt này đã có hơn nửa năm ở trong Thiên Yêu động, quá nửa là đã đặt chân đến Nguyên Linh cảnh.

Nguyên Linh cảnh và Nguyên Huyền cảnh, đây chính là hai đại cảnh giới, ai có thể vượt qua.

Chẳng lẽ không có người quản ư?

Ánh mắt Tô Dật đảo qua trên thân đám người bộ lạc Liệp Hổ, khí tức trên thân tên Hổ Minh kia là mạnh nhất, Tô Dật cảm giác quá nửa là Nguyên Linh cảnh.

Nhưng bảy người còn lại của bộ lạc Liệp Hổ thì đều yếu thua không ít, chỉ là trung bình cũng cỡ Nguyên Huyền cảnh ngũ lục trọng, về chỉnh thể vẫn mạnh hơn đám Thượng Quan Nham, Thượng Quan Tú.

- Ách! Đây là quy củ bất thành văn, nếu như mười năm sau, bộ lạc Liệp Hổ và bộ lạc Man Hùng mà chiến thắng, người bọn họ tiến đến Thiên Yêu động, khi đó Linh Cổ Thôn chúng ta cũng sẽ làm một lần hạ mã uy.

Thượng Quan Nham cười khổ, đây vốn là quy củ bất thành văn, cho nên người già trong thôn đều không nói nhiều, lứa nào cũng vậy cả.

Cái gọi là hạ mã uy này chỉ là chịu chút đau khổ, ai nấy đều rõ ràng, cho nên đều sẽ không quá phận.

Trong lúc Tô Dật đánh giá, đám thanh niên nam nữ bộ lạc Liệp Hổ cũng đang quan sát đám người Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi. Chỉ là thần sắc trên mặt có phần khó coi, ánh mắt không có bao nhiêu thiện ý.

Đối với đám thanh niên nam nữ bộ lạc Liệp Hổ này mà nói, tự nhiên là hi vọng bộ lạc Liệp Hổ có thể tiếp tục chiến thắng, nhưng thấy là người của Linh Cổ Thôn đi đến, chứng minh lần tỷ thí mười năm một lần này bộ lạc Liệp Hổ đã bại, tâm tình thế nào hẳn không cần nghĩ cũng biết.

- Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi

Ánh mắt Hổ Minh lần lượt đảo qua mấy người Linh Cổ Thôn, nhưng sau cùng chỉ dừng lại trên thân Thượng Quan Thần Phong và Thượng Quan Hề Vi.

Đối với đám Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Nham, hắn không quá để ở trong lòng.

- Lần này Linh Cổ Thôn chiến thắng, chúng ta đến đây để tiến vào Thiên Yêu động!

Thượng Quan Thần Phong nhìn Hổ Minh, thần sắc không biến, sảng giọng nói.

- Vậy à, hình như đã ba mươi năm Linh Cổ Thôn không có người đến qua Thiên Yêu động, không ngờ lần này lại có thể chiến thắng, đúng là ngoài dự liệu!

Hổ Minh nhàn nhạt nhìn Thượng Quan Thần Phong, khá là kinh ngạc, trong lòng hắn đoán chừng lần này Linh Cổ Thôn có thể chiến thắng, vậy chắc là bởi Thượng Quan Thần Phong, xem ra Hổ Trì và Hùng Chiến của bộ lạc Man Hùng đều thua dưới tay Thượng Quan Thần Phong.

- Muốn đi vào Thiên Yêu động, vậy phải xem các ngươi có thực lực đó hay không, cũng đừng nói chúng ta bắt nạt đám chưa vào qua Thiên Yêu động các ngươi, chia cặp quyết đấu đi, tám trường, chỉ cần thắng được một trường liền xem như các ngươi thắng!

Một thiếu niên tuổi chừng mười sáu mười bảy bên cạnh Hổ Minh quét nhìn mấy người Thượng Quan Tú, Thượng Quan Nham, ánh mắt đầy vẻ khinh thường.

- Không sai, các ngươi chỉ cần thắng một trận liền xem như các ngươi thắng, có thể tiến vào Thiên Yêu động!

Mấy người còn lại của bộ lạc Liệp Hổ lập tức cười to, tính bình quân tuổi bọn họ so với đám Thượng Quan Nham còn nhỏ hơn một chút, nhưng lúc này ai nấy đều không có vẻ gì là để mấy người Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Nham vào trong mắt.

Mấy thanh niên nam nữ bộ lạc Liệp Hổ này quả thực có hơi kiêng kị Thượng Quan Thần Phong, nhưng cũng không kiêng kị quá nhiều, trong lòng bọn họ nắm chắc, có Hổ Minh tại trường, liền đủ để giày vò Thượng Quan Thần Phong.

- Cũng được, các ngươi tám người, chúng ta cũng tám người, chỉ cần các ngươi chiến thắng một trận liền giành được chìa khoá mở ra Thiên Yêu động, bằng không, Thiên Yêu động này các ngươi không tư cách tiến vào, phải trở về!

Hổ Minh mở miệng, trong tay xuất hiện một thanh chìa khoá cũ kỹ, nhàn nhạt nói với người Linh Cổ Thôn.

Mắt thấy chìa khóa trong tay Hổ Minh, thần sắc mấy người Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi có phần ngưng trọng, không có chìa khoá, đúng là không vào được Thiên Yêu động.

- Các ngươi ai lên trước, đừng lề mà lề mề, chẳng lẽ người Linh Cổ Thôn đến cả dũng khí lên trường đều không có!

Một thiếu niên cười lạnh, ánh mắt khinh thường quét nhìn đám người Linh Cổ Thôn.

- Hổ Khâu, bại tướng dưới tay mà thôi, phách lối cái gì!

Thượng Quan Nham nhìn chằm chằm thanh niên vừa mở miệng, quát khẽ, lúc trước tên Hổ Khâu này từng là bại tướng dưới tay hắn, giờ lại dám phách lối như thế.

- Hừ!

Mắt nhìn Thượng Quan Nham, sắc mặt thiếu niên gọi là Hổ Khâu nhất thời có phần khó coi, lúc trước hắn quả thực từng bị Thượng Quan Nham đánh bại, còn bại rất triệt để.

- Thượng Quan Nham, có bản lĩnh thì giờ đi lên chiến một trận, dám hay không?!

Lập tức, sắc mặt Hổ Khâu trầm xuống, giờ đã khác xưa, hắn ở trong Thiên Yêu động nửa năm, thực lực đột nhiên tăng mạnh, hiện tại tu vi đã là Nguyên Huyền cảnh lục trọng, Thượng Quan Nham sao còn là đối thủ, vừa khéo nhân dịp này báo thù khi trước.

- Đánh thì đánh, chả lẽ lại sợ ngươi, ta ngược lại muốn xem xem ngươi ở trong Thiên Yêu động tiến bộ được bao nhiêu!

Thượng Quan Nham quát khẽ, cất bước đi lên, rút kiếm đăng trường.

Trong lòng Thượng Quan Nham mặc dù đã cảm giác được tu vi thực lực Hổ Khâu sợ là đã đề thăng không ít trong Thiên Yêu động, nhưng tình hình lúc này có tránh cũng không thoát, vừa khéo có thể thử xem Hổ Khâu tiến bộ được bao nhiêu.

Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi ánh mắt chớp động, muốn nói lại thôi, hai người biết Thượng Quan Nham khả năng không địch lại, nhưng cũng hết cách, chuyện hôm nay muốn tránh cũng không được.

- Ha ha, gan đấy, vậy xem như đây là trận đầu đi, ta tới đối phó Thượng Quan Nham!

Hổ Khâu cười to, cũng tiến lên mấy bước, lòng tin mười phần, giờ này ngày này hắn đủ sức để đối phó Thượng Quan Nham.