← Quay lại trang sách

Chương 358

Nghe nói tiểu tử kia gọi là Tô Dật, là đệ tử ngoại môn Tam Thập Lục Kiếm Phong!

Có thanh niên nói ra, hắn nghe được rất nhiều tin tức.

- Tại sao đệ tử ngoại môn có thể có được thiên tư, thực lực bực này, rất không có khả năng!

Có người hoài nghi, có thể đánh bại mấy người Ba Dập, làm sao lại là đệ tử ngoại môn, huống chi còn chà đạp Ba Dập dễ như trở bàn tay.

- Đây là địa bàn của Tô trưởng lão, chẳng lẽ tên kia không phải đệ tử ngoại môn, mà chính là đệ tử Tô trưởng lão sao?

Có người thầm suy đoán.

- Không có khả năng, làm sao Tô trưởng lão lại thu đệ tử, coi như Tô trưởng lão thu đệ tử, sự tình lớn như vậy, sao không có ai biết.

Có thanh niên lắc đầu, chuyện này không có khả năng lắm.

Nếu Tô trưởng lão thật thu đệ tử, đủ để chấn động toàn bộ Thần Kiếm môn, sẽ không thể không có người biết được.

Dưới Tam Thập Lục Kiếm Phong vô cùng náo nhiệt, tiếng nghị luận ầm ĩ, hấp dẫn càng ngày càng nhiều đệ tử Thần Kiếm môn hiếu kỳ đến đây.

Mà giờ khắc này, Tô Dật đã đến một chỗ quảng trường bên trong Thần Kiếm môn.

Nếu như đã quyết định lưu lại Thần Kiếm môn mấy ngày, quyết định giả mạo đệ tử Tô trưởng lão, đến lúc đó còn không biết Tô trưởng lão có thể trừng phạt chính mình hay không, không bằng dạo chơi thật tốt bên trong Thần Kiếm môn, Tô Dật muốn nhìn một chút xem có chỗ nào tốt có thể đến, chí ít đến lúc đó có thể kiếm lời cho chính mình.

Mà chỗ tốt của Thần Kiếm môn, Tô Dật nghĩ đến đầu tiên, chính là có thể đạt được một số vũ kỹ kiếm quyết gì hay không.

Đường đường Thần Kiếm môn, thế lực nhất lưu Trung Châu, tất nhiên vũ kỹ kiếm quyết, đều là vật bất phàm.

Nhưng lời nói của Trương Khánh, lại khiến hi vọng của Tô Dật thất bại.

Bảy mươi hai ngọn núi của Thần Kiếm môn, theo thứ tự là Thiên Kiếm Phong, Tàng Kiếm Phong, Linh Kiếm Phong, Thập Ngũ Huyền Kiếm Phong, Thập Bát Đạo Kiếm Phong, còn có Tam Thập Lục Kiếm Phong khác.

Nhưng nghe đồn vũ kỹ, kiếm pháp, Thần Kiếm môn còn có rất nhiều bảo kiếm, đều ở bên trên Tàng Kiếm Phong, chỉ có đệ tử có đủ tư cách mới có thể đặt chân đến.

Mà muốn vũ kỹ cùng kiếm quyết ở trên Tàng Kiếm Phong, cũng phải dùng điểm tích lũy đổi lấy.

Mỗi một loại phẩm giai vũ kỹ cùng kiếm quyết, bao gồm các loại tài nguyên tu luyện, đều cần điểm tích lũy tương đối đi đổi lấy.

Vũ kỹ kiếm quyết cùng tài nguyên tu luyện đẳng cấp càng cao, càng cần nhiều điểm tích lũy.

Tô Dật không được tính là đệ tử Thần Kiếm môn, đương nhiên sẽ không có điểm tích lũy Thần Kiếm môn.

Tô Dật hỏi Trương Khánh có điểm tích lũy hay không, Trương Khánh tỏ ra rất bất đắc dĩ, tuy mỗi tháng đệ tử ngoại môn đều được một số điểm điểm tích lũy cố định, nhưng ít đến thương cảm, điểm tích lũy một năm, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đổi lấy một bộ vũ kỹ tốt mà thôi.

Hi vọng của Tô Dật bị dập tắt, sau cùng theo lời Trương Khánh biết được, thân là đệ tử ngoại môn Thần Kiếm môn không có cách nào đi Tàng Kiếm Phong, không cách nào có được nhiều phúc lợi như đệ tử nội môn, nhưng ít ra trong môn, cũng có người chỉ bảo.

Giữa mỗi tháng, bên trong Thần Kiếm môn, đều có những đệ tử thân truyền giảng bài ở Kiếm Đường, truyền thụ các loại tri thức, giải thích nghi vấn cho đệ tử.

Vô luận là đệ tử nội môn hay là đệ tử ngoại môn, đều có thể tiến đến Kiếm Đường nghe giảng bài.

Hôm nay vừa lúc là giữa tháng.

Linh cơ Tô Dật khẽ động, ngược lại có thể tới nghe một chút, cũng coi là có thể hiểu thêm về Thần Kiếm môn.

Hai người rời khỏi Man Yêu Thú phi hành, mắt Trương Khánh nhìn bốn phía một chút, ánh mắt mang theo vẻ chờ mong, nói với Tô Dật:

- Ngay ở phía trước, nếu vận khí tốt mà nói, còn có hộ pháp giảng bài nữa, vậy coi như kiếm bộn rồi.

Tô Dật mỉm cười, tư thái lòng ôm kiến thức, nên không có bao nhiêu chờ mong.

Cái gọi là Kiếm Đường, trên thực tế là một cái quảng trường diện tích không nhỏ, đủ để chữa gần ngàn người, xung quanh có đình viện bao vậy.

Bốn phía Kiếm Đường, điêu khắc không ít đồ án kiếm văn, cổ lão tang thương.

Trên quảng trường, có bồ đoàn sắp xếp chỉnh tề, giờ phút này toàn trường đã đầy ắp, đám người lít nha lít nhít, căn bản không tìm ra một chỗ trống, rất nhiều người chỉ có thể đứng ở nơi hẻo lánh lắng nghe.

Bên trên một cái bệ đá, có mấy thanh niên nam nữ trẻ tuổi cung kính đứng.

Những thanh niên nam nữ này, nhỏ một chút thì hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, lớn hơn một chút thì ba mươi tuổi, khí chất đều không tầm thường, mắt sáng ngời, thần sắc nghiêm túc, cùng nhau đứng sau lưng một lão giả bộ dạng chừng sáu mươi tuổi.

Lão giả này ngồi xếp bằng, thân hình gầy gò, bộ dạng tiên phong đạo cốt, râu bạc trắng tung bay, ánh mắt hòa ái, cũng mang theo vài phần nghiêm túc, đang thao thao bất tuyệt giảng bài.

Hơn ngàn đệ tử phía dưới lặng ngắt như tờ, nghiêm túc lắng nghe, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

Theo cách ăn mặc nhìn lại, không ít đệ tử ngồi ở phía trước, đều là đệ tử nội môn.

Tô Dật cùng Trương Khánh đi vào Kiếm Đường, không người ngước mắt, chỉ có mấy đệ tử lớn tuổi ở xa xa bên trên liếc nhìn một chút, ánh mắt lập tức khôi phục lại vẻ bình tĩnh.

- Trời ạ, là trưởng lão, ngày hôm nay lại có trưởng lão giảng bài!

Trương Khánh nhìn lão giả tiên phong đạo cốt ở bên trên, kích động đến mức toàn thân có chút phát run, giọng nói run run, có thể gặp trưởng lão giảng bài, chính là sự việc một năm khó gặp một lần.

Tô Dật cũng thật bất ngờ, trưởng lão Thần Kiếm môn lại có thể giảng bài cho đệ tử ngoại môn, ngược lại đúng là ngoài ý muốn, nên nhất thời cũng cảm thấy hứng thú.

Ánh mắt xa xa nhìn lão giả tiên phong đạo cốt, Tô Dật âm thầm đánh giá, cảm giác không thấy bất kỳ khí tức gì ba động.

Nhưng bóng người này, khiến Tô Dật nhìn nhiều tự dưng thấy run sợ.

Hơi thở trên thân thể mấy đệ tử lớn tuổi đứng sau lưng trưởng lão hùng hồn sắc bén, có lẽ đều là Nguyên Chân cảnh trở lên.

Mặc dù mấy đệ tử lớn tuổi kia, không cố ý phóng thích khí tức, nhưng trong lúc vô tình hơi thở ba động trên thân thể, để trong lòng Tô Dật âm thầm xem chừng, sợ là tu vi đều siêu việt Nguyên Linh cảnh.

Tô Dật cùng Trương Khánh không tìm thấy vị trí trống, chỉ có thể lặng yên ngồi xếp bằng ở một góc.

Chỉ thấy vị trưởng lão tiên phong đạo cốt bên trên, dùng thanh âm to, đủ để các đệ tử trong toàn trường nghe rõ ràng.

- Ngày hôm nay cùng mọi người nói về sự khởi nguyên võ đạo một chút, thân là võ giả, không phải chỉ là tu luyện công pháp cùng vũ kỹ, mà còn phải hiểu về sự khởi nguyên của nó, tương truyền thời kỳ Thái Cổ nhân tộc tranh chấp không ít cùng ma thú, nhân tộc phải tùy thời tùy chỗ phòng ngự Man Thú tập kích, dưới thời gian lâu dài, không ngừng cải thiện thể lực cùng trí lực, từ đó nảy sinh võ đạo, đây chính là hình thức ban đầu của võ đạo.

Cái này phát triển từng chút một, tại thời kỳ Thái Cổ, từng có tiền bối lấy võ nhập đạo, tôn kính võ đạo, dũng mãnh thiện chiến, có thể dùng quyền đánh vỡ núi, chưởng bổ bầu trời, chân đạp ngôi sao, phá vỡ hư không!

Nghe đến nơi này, đệ tử toàn trường tràn đầy vẻ hướng tới, ánh mắt tỏa sáng, cảm xúc dâng trào, chân đạp ngôi sao, phá vỡ hư không, đây là cường giả bực nào.

- Võ đạo bắt nguồn xa, dòng chảy dài, tranh giành khoe sắc, từ Thái Cổ đến nay, tiền bối nhân tộc ta trải qua ma luyện, lặp đi lặp lại, làm võ đạo không ngừng diễn biến, không ngừng phát triển, không ngừng sáng chế ra cái mới, cho tới bây giờ Sáu Lục Tam Châu Nhất Hải, có thể nói là sơn môn san sát, cường giả như mây.

Lão giả hơi dừng lại một chút, ánh mắt quét đám đệ tử trước người một vòng, sau đó tiếp tục nói.