Chương 406
Bọn họ đang nhìn một bóng người, ở trong tiếng oanh minh như sấm rền, từng bước một đi lên.
Quanh người thiếu niên kia, bốn loại ánh sáng thuộc tính giao hòa, giờ phút này đại biểu đã không phải bình thường, mà là một vệt thần quang giữa trời, sáng chói lóa mắt, bao phủ thân hình cao ngất kia.
Thiếu niên kia đeo kiếm đạp giày, tỏa ra ánh sáng, uy nghiêm mà thánh khiết, có một cỗ uy thế khiến linh hồn người ta khiếp đảm.
Hình ảnh kia, làm mọi người ngây ra như phổng.
Thiếu niên kia lại lấy loại phương thức này leo lên Đăng Thiên Thai.
Đây là dị tượng, để người ta cảm thấy quá mức rung động!
- Quá cường hãn, ta cảm giác Tô Dật huynh đệ sẽ dẫn động phong vân!
Ánh mắt Trương Khánh rung động, nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng âm thầm trợ uy.
Toàn trường đều kinh ngạc đến ngây người, tình cảnh như vậy thực sự quá rung động.
Thân hình thiếu niên kia, giờ phút này giống như Chiến Thần!
Thần quang bao phủ, kim quang rạng rỡ, cảnh tượng doạ người!
Oanh!
Bỗng dưng, Tô Dật lại bước ra một bước, trèo lên bậc thang cuối cùng.
Trên Đăng Thiên Thai, đột nhiên một tiếng vang kịch liệt truyền ra, kim quang bao phủ Đăng Thiên Thai đột nhiên giải thể, phân tán, ánh sáng bay múa.
Trong chớp mắt, toàn bộ Đăng Thiên Thai, tất cả uy áp giống như biến mất không thấy gì nữa.
Toàn bộ Đăng Thiên Thai không có bất kỳ uy áp gì, thậm chí ngay cả Đăng Thiên Thai cũng ảm đạm, không có bất kỳ ánh sáng gì.
- Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ Tô Dật thất bại sao?
Có người giật nảy mình, chẳng lẽ Tô Dật thất bại.
- Không đúng, mau nhìn, Tô Dật đã đến tầng thứ sáu!
Đột nhiên có đệ tử kinh hô, có thể thấy rõ ràng, Tô Dật đã ở trên tầng thứ sáu.
Giờ phút này, Tô Dật đứng ở trên tầng thứ sáu, bốn phía ánh sáng tiêu tan, nhưng bản thân hắn từ trong ra ngoài, y nguyên ánh sáng rạng rỡ, khí tức kinh người, tựa như còn mở rộng.
Oanh!
Cơ hồ đồng thời, vùng thế giới này rung động, vừa rồi hết thảy ánh sáng trên Đăng Thiên Thai biến mất, trong nháy mắt xuất hiện dung hợp, nối liền lần nữa.
Có quang mang như từ sâu trong bầu trời hạ xuống, lại lần nữa rơi vào trên người Tô Dật.
Trong chớp mắt, một cỗ uy áp càng thêm to lớn từ bốn phương tám hướng rơi xuống, bao phủ toàn bộ Đăng Thiên Thai.
Các đệ tử vừa mới cảm ứng được hết thảy uy áp biến mất, còn chưa kịp phản ứng, lại lần nữa bị trấn áp phủ phục.
- Cái uy áp này quá mạnh!
Có đệ tử sắc mặt trắng bệch, tim đập rộn lên, nguyên khí ngưng kết, uy áp đáng sợ hơn vừa rồi quá nhiều.
- Tầng thứ sáu, Tô Dật đến tầng thứ sáu!
Từng tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, vô số ánh mắt gian nan ngẩng đầu nhìn.
Chỉ thấy giờ khắc này ở trên tầng thứ sáu của Đăng Thiên Thai, một thiếu niên tóc đen rối tung, áo bào xám khẽ nhúc nhích, phía sau phá kiếm rất đáng chú ý, cơ thể giống như đang phát sáng, bị thần quang bao phủ, khí tức uy nghiêm khiếp người.
Xa xa nhìn qua thân hình gầy gò kia, đều cho bọn hắn một loại cảm giác linh hồn run rẩy, giống như Chiến Thần hạ giới!
- Hắn thật leo lên tầng thứ sáu, cái này đủ để so với thiên tư Hoàng phẩm!
- Dựa vào chiến lực của mình, sánh với thiên tư Hoàng phẩm, Tô Dật này quá kinh người!
- Quá cường hãn, không nghĩ tới trong hàng đệ tử ngoại môn chúng ta, cũng có hạng người kinh diễm như thế!
- Ai nói thiên tư có thể quyết định hết thảy, Tô Dật là một ngoại lệ, là kiêu ngạo của đệ tử ngoại môn chúng ta!
Có đệ tử cảm thán, kích động, rung động, cảm xúc chập trùng, sau đó nhiệt huyết dâng trào.
Ai nói thiên tư quyết định hết thảy, ai nói bọn họ thiên tư không đủ, vĩnh viễn không cách nào so sánh với đệ tử nội môn và đệ tử thân truyền?
Thiếu niên Tô Dật trước mắt kia, chính là ví dụ sống sờ sờ.
Trên ngọn núi, ánh mắt của Hữu hộ pháp mở to, cảm xúc chập trùng bất định.
- Tầng thứ sáu, chỉ dựa vào chiến lực đi lên tầng thứ sáu, quá cường hãn, quá hung tàn!
Hữu hộ pháp rung động, ánh mắt phát ra tia sáng chói mắt, nỗi lòng bành trướng!
- Tầng thứ sáu, tầng thứ sáu...
Trong miệng Tư Đồ Lưu Vân lẩm bẩm, ánh sáng trong mắt giống như biển lửa, đang thiêu đốt hừng hực.
- Đúng vậy, tầng thứ sáu!
Hữu hộ pháp kích động, đi lên tầng thứ sáu, hắn làm sao không rõ điều này đại biểu cái gì.
Chỉ dựa vào chiến lực, đã sánh vai với thiên tư Hoàng phẩm.
⚝ ✽ ⚝
- Còn có một tầng...
Trên tầng thứ sáu, cước bộ của Tô Dật hơi dừng lại, cảm thụ bốn phía, uy áp kia còn đang kéo lên.
Ầm ầm!
Đột nhiên, một tiếng sét vang lên, cả vùng thế giới oanh minh, chấn động hư không.
Ào ào ào...
Đột nhiên, hư không tự dưng sinh ra áp lực, mây đen thật dày xuất hiện.
Chỉ mấy tức, mây đen rợp trời, trong mây đen có thiểm điện xuyên qua, âm thanh sấm sét chấn động thiên địa!
Một cỗ uy áp cực lớn tràn ngập, khuấy động trời cao, khiến người ta rùng mình, linh hồn run rẩy!
- Đây là...
Mọi người kinh ngạc đến ngây người, cảnh tượng này thật đáng sợ.
- Dị tượng, đây là dẫn tới thiên địa dị tượng sao!
Một vài đệ tử kinh hô, đây là thiên địa dị tượng.
Từng ánh mắt lập tức khóa chặt ở trên người Tô Dật.
Giờ phút này trên Đăng Thiên Thai chỉ có một người có thể tiếp tục đi, vì vậy hết thảy động tĩnh tự nhiên chỉ có hắn dẫn tới.
Thiên địa dị tượng này cũng là bởi vì hắn mới đến, là hắn gây ra thiên địa dị tượng!
Trên Đăng Thiên Thai, mây đen bao phủ, thiểm điện xuyên toa.
Quanh người Tô Dật bao phủ thần quang, da thịt phát sáng!
Nhưng giờ phút này, Tô Dật thân ở trung tâm càng có thể cảm nhận được uy áp đáng sợ, như núi lớn mang theo lực lượng vạn cân trấn áp xuống, muốn đè nát mình từ thân thể đến linh hồn!
Chỉ là trong mắt Tô Dật, y nguyên không sợ hãi!
Thủ ấn ngưng kết, lúc này, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trong thân thể Tô Dật bắt đầu vận chuyển.
Oanh!
Trong chớp mắt, từ trong thân thể hắn, một cỗ khí tức không dung khiêu khích tuôn ra, bá đạo sắc bén, uy nghiêm hủy diệt!
Trong hai con ngươi hắn như có liệt diễm thiêu đốt, nguyên khí lưu động, có âm thanh sấm sét truyền ra.
Thời điểm Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, Tô Dật nhất thời cảm ứng được, mình nhận uy áp bị triệt tiêu không ít.
Khí tức sinh cơ cuồn cuộn không dứt, không ngừng tuôn ra, làm cho ánh sáng quanh người Tô Dật càng thêm loá mắt, như một mặt trời nhỏ đang hừng hực thiêu đốt.
Ầm ầm!
Giống như cảm ứng được khí tức trên người Tô Dật, toàn bộ Đăng Thiên Thai ầm ầm rung động.
Tách tách...
Hư không oanh minh, mây đen cuồn cuộn, thiểm điện xuyên toa.
Tiếng sét không dứt, như đang cảnh cáo Tô Dật.
Mọi người lạnh mình, khí tức này thật đáng sợ, khiến linh hồn người ta lạnh toát!
- Chẳng lẽ tiểu tử này còn muốn leo lên tầng thứ bảy sao?
Trên ngọn núi, ánh mắt của Hữu hộ pháp rung động, nhịp tim gia tốc.
- Nếu như hắn leo lên tầng thứ bảy, Thần Kiếm Môn ta sẽ tới thời đại hưng thịnh!
Tư Đồ Lưu Vân mở miệng, sợi tóc bay múa, ánh mắt giống như mặt trời, hỏa quang nóng rực!